Niềm Vui Của Mưa

Chương 19: Muốn chồng



Edit: Pa

"Hôm nay, em có mệt không?" Ngô Hành Thủy kéo cặp sách từ trên lưng Ngô Lạc Vũ xuống rồi nắm tay cậu bước về nhà trong đêm tối.

Gió đêm lặng lẽ thổi qua, Ngô Lạc Vũ mặc bộ đồng phục mùa thu vừa được phát, tiết trời se lạnh, cậu nép vào lòng Ngô Hành Thủy, ngẩng đầu nhìn hắn rồi nói: "Nói thật là em hơi mệt nhưng hôm nay là thứ sáu, em vui lắm, lại được ở cùng anh Thủy!"

Ngô Hành Thủy mỉm cười xoa đầu cậu rồi dắt cậu về nhà nhanh hơn.

Sau khi ăn xong bữa tối mà Ngô Hành Thủy chuẩn bị trước, hai người bước vào phòng ngủ duy nhất trong căn hộ, trước cửa sổ có một chiếc bàn, Ngô Hành Thủy đặt cặp sách của Ngô Lạc Vũ lên đó rồi quay sang hỏi cậu: "Em có muốn lấy bài tập ra làm không?"

Ngô Lạc Vũ tiện thể ngồi lên bàn, cậu ôm cổ Ngô Hành Thủy, cười đáp: "Bây giờ em không muốn làm bài tập.".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Mỵ Khuynh Thiên Hạ
2. Từng Bước Trộm Tâm
3. Hồng Bài Thái Giám
4. Sao Hôm Nam Tây Tạng
=====================================

Áo khoác đồng phục đã buông lơi, mắc lên tay Ngô Hành Thủy, hắn chăm chú nhìn chiếc áo đồng phục màu trắng của Ngô Lạc Vũ nhưng chẳng dám hôn cậu. Nhìn Tiểu Vũ thế này thật ra dáng học sinh khiến hắn thấy ngượng ngùng khi làm chuyện xấu.

Ngô Lạc Vũ thấy hắn cứ nhìn mình chằm chằm như không hiểu dù cậu đã ám chỉ rành rành ra đấy, Ngô Lạc Vũ khẽ mím môi dưới rồi chậm rãi nói: "Giờ em chỉ muốn ân ái với chồng em thôi."

Cậu nói thẳng ra như thế khiến Ngô Hành Thủy vô thức siết chặt eo Ngô Lạc Vũ, hắn nghiêng đầu, dường như đã chuẩn bị hôn rồi đột nhiên lại đưa tay chạm đến khóe miệng còn chưa lành hẳn của Ngô Lạc Vũ, đau lòng hỏi: "Có được không Tiểu Vũ?"

Lâu rồi họ không làm tình, nhất là sau biến cố xảy ra vào đêm tân hôn, Ngô Hành Thủy sợ Ngô Lạc Vũ còn bóng ma trong lòng.

Ngô Lạc Vũ chủ động tiến đến, hôn lên môi Ngô Hành Thủy. Bất kể có xảy ra chuyện gì thì cậu cũng chẳng bao giờ có bóng ma khi làm tình với anh Thuỷ. Cậu liếm môi Ngô Hành Thủy rồi đáp lại như một lẽ tất nhiên: "Đương nhiên là được chứ, cưới là để làm tình với chồng mà!"

"Vợ ngoan." Ngô Hành Thủy cười, môi lưỡi ruớn theo để kéo dài nụ hôn.

Tuy lâu rồi không làm tình nhưng cơ thể vẫn ăn ý với nhau, chẳng mấy chốc, hai đứa đã quyện thành một thể.

Ngô Lạc Vũ kẹp eo Ngô Hành Thủy, quần đồng phục của cậu cọ vào người hắn.

Ngô Hành Thủy nắm lấy chân cậu. Nụ hôn của hắn bắt đầu từ cổ, đầu tiên là lột áo khoác đồng phục, sau đó lại kéo chiếc áo ngắn tay ở bên trong rồi mơn trớn từ cổ xuống vai. Chiếc áo ngắn tay đã bị kéo xộc xệch. Ngô Hành Thủy không muốn làm rách áo của Tiểu Vũ nên rút tay ra, đổi vị trí và bắt đầu khám phá từ eo.

Áo đồng phục được vén lên vai, nụ hôn đáp xuống ngực. Đến khi hai đầu v* bị thiêu đốt và cứng lên vì hôn, Ngô Hành Thủy cắn lên ngực cậu rồi nhẹ nhàng hỏi: "Em có muốn cởi ra không?"

"Anh Thủy có muốn cởi đâu." Ngô Lạc Vũ thở dốc rồi cười lẳng lơ.

"Ừ." Ngô Hành Thủy đáp lời cậu, "Anh Thủy không muốn cởi."

Thế là, chiếc áo ấy không được cởi, chỉ có quần đồng phục càng lúc càng tụt thấp hơn, bàn tay to của Ngô Hành Thủy kéo xuống đầu gối. Hắn đưa tay sờ soạng quần lót ướt đẫm, đầu ngón tay ra sức chọc ngoáy qua quần lót ấn thành một lỗ nông xuống âm hộ, vô cùng gợi cảm.

Làm sao Ngô Hành Thủy chịu cho nổi, hắn cúi đầu thọc lưỡi vào nhuỵ hoa liếm vài cái rồi thô lỗ vươn tay kéo quần lót sang một bên, hung hăng ngoạm cả âm hộ vào miệng.

"A..." Ngô Lạc Vũ không khỏi rên rỉ một tiếng, lâu rồi không được thả lỏng cơ thể nên kích thích không chịu được, bướm muốn tan chảy và ứa ra rất nhiều nước...

"Ui... Anh Thủy... anh đừng liếm nữa... sắp chảy ra rồi... em sắp chết rồi... Anh Thủy..." Tiếng Ngô Lạc Vũ dần biến thành tiếng khóc.

Nhưng Ngô Hành Thủy chẳng buông tha cho cậu, mãi đến lúc cơ đùi của Ngô Lạc Vũ căng cứng thì cậu mới lên đỉnh một lần chỉ bằng liếm. Sau đó, hắn chui ra từ giữa hai chân cậu, xoa bóp thắt lưng Ngô Lạc Vũ và đợi anh ấy bình tĩnh lại.

Ngô Lạc Vũ biết Ngô Hành Thủy không dám làm gì vì hắn ấy sợ cậu còn bóng ma tâm lý nên cậu vươn tay cởi cúc quần của Ngô Hành Thủy trước. Lâu rồi không gặp gã khổng lồ, nó nảy lên để chào hỏi cậu. Cậu mỉm cười, tiến lên hôn quy đầu rồi ngước nhìn Ngô Hành Thủy và nói: "Em muốn chồng thương em."

Ngô Hành Thủy duỗi tay nhéo cằm cậu với vẻ mặt nín nhịn, xoa xoa chiếc cằm mềm mịn.

Còn chưa đủ ư? Ngô Lạc Vũ nhìn biểu hiện của hắn rồi nói tiếp: "Chồng có biết không? Lúc nghỉ trưa ở trường, em ngủ trên bàn và mơ thấy anh ôm em từ sau lưng, ưm..."

Còn bao điều chưa kịp nói thành lời thì Ngô Hành Thủy đã thẳng lưng lùa đại bàng vào miệng Ngô Lạc Vũ, hắn nôn nóng đưa đẩy vài cái rồi kéo Ngô Lạc Vũ ra. Chú đại bàng nhắm thẳng vào nụ hoa ướt át vừa lên đỉnh, càn quấy đâm tới. Một lúc sau, cả hai cùng rên rỉ.

Sau đó chẳng ừ chẳng hứ câu nào mà chịch hết lần này đến lần khác. Nụ hoa nhỏ chẳng khác gì hố lửa, càng ngày càng nóng, lại tựa như cơn lũ bủa vây lấy đại bàng khiến nó tới lui chẳng thèm kiêng nể. Điểm G trong nụ hoa đều bị đâm nát nhưng chẳng được thả lỏng lấy một giây. Mỗi lần rút quy đầu ra đều va chạm, nụ hoa bị chịch nở bung.

"Chỗ nào không có chồng thì đừng có n*ng."

Dường như, mông cậu vừa bị phát một cái rất hung, Ngô Lạc Vũ bị chịch đến nỗi nước mắt lưng tròng, tự dưng cậu cũng thấy tủi thân nên vòng tay qua vai Ngô Hành Thủy, cắn lên cổ hắn rồi nói: "Nhưng... em nhớ chồng... nhớ chồng... nên mới... n*ng"

"Vợ dâm của anh, lâu rồi chồng không *** em, nên em nhớ đúng không? Hôm nay chồng đút no cho em nhé, dạng chân ra rồi nắm lấy áo đi!"

Nghe hắn nói vậy, Ngô Lạc Vũ tự nắm áo đồng phục. Trong giây tiếp theo, môi và lưỡi đã tấn công tới ngực, núm vú bị cắn rồi kéo ra, bướm bị kích thích nên kẹp chặt hơn.

Có vẻ như chú đại bàng chẳng có cảm giác gì, nó đâu nể nang gì ai, cứ tìm chỗ sâu mà húc, cuối cùng, chịch vào nơi sâu nhất trong tử cung.

Thế nên tình hình ngày càng trở nên mất kiểm soát, giữa tiếng nức nở của Ngô Lạc Vũ, Ngô Hành Thủy đã rút đại bàng ngay một giây trước khi xuất tinh.

Tinh dịch bắn lên bụng, ngực và chiếc áo đồng phục màu trắng của Ngô Lạc Vũ. Ngô Lạc Vũ cúi đầu nhìn, như đang thuật lại sự việc: "Đồng phục bẩn rồi này chồng."

"Chồng sẽ giặt cho em." Ngô Hành Thủy không bận tâm lắm, hắn rút ra mới bắn tinh chính vì thành quả này. Hắn ôm Ngô Lạc Vũ rồi lật người cậu lại, bắt cậu quay lưng về phía mình, sau đó nhét khẩu đại bác vào trong bướm của cậu từ sau lưng, hắn hỏi: "Có phải mơ thấy chồng *** em trong tư thế này đúng không?"

Ngô Lạc Vũ quay đầu lại nhìn, thành thật thủ thỉ: "Không phải trên bàn, là trên ghế cơ."

Thế là, Ngô Hành Thủy ôm cậu rồi ngồi xuống trong tư thế ấy, con đại bàng dễ dàng đâm vào trong bướm bởi trọng lực, chỗ tinh dịch vừa rồi chảy đầy xuống chân của hai người, hắn ngập ngừng đẩy hông, cắn tai Ngô Lạc Vũ và hỏi: "Đúng không, Tiểu Vũ?"

"Ôi... sâu quá..." Ngô Lạc Vũ kéo bàn tay đang đặt trên hông tới trước bụng, "Đều ở chỗ này, chồng... a... nhanh quá... hư... aaa... nhanh quá..."

Ngô Hành Thủy cứ thẳng lưng mà chịch, chẳng nói chẳng rằng, bàn tay đặt trên bụng còn cảm nhận được sự đưa đẩy của bản thân trong bụng cậu, hắn đè tay của Ngô Lạc Vũ ở dưới, tay còn lại kéo áo đồng phục vừa thõng xuống nhét vào miệng Ngô Lạc Vũ, sau đó bắt đầu lấy tay nghịch vú Ngô Lạc Vũ.

Mỗi lần hắn nghịch vú thì bướm của Ngô Lạc Vũ đều kẹp chặt. Phản ứng của cậu biến một người không thích chơi vú như Ngô Hành Thủy đã vô tình hình thành thói quen này, dường như ngực của Tiểu Vũ cũng bị hắn chơi mãi cũng to hơn.

"Huhuhu..." Ngô Lạc Vũ cắn áo, âm thanh nghẹn lại trong họng, nức nở tội nghiệp. Cậu bị thúc cho nảy lên, bờ mông nặng nề rơi xuống. Cả người bừng tỉnh, chỉ có khoái cảm trong bướm nhỏ là chân thật, khiến cậu dần mê mang, miệng cắn chặt không buông, đồng phục ướt đẫm nước bọt.

Lần này bắn xong, Ngô Hành Thủy cởi chiếc áo ngắn tay ướt đẫm ra cho cậu nhưng lại mặc áo khoác đồng phục vào, hắn bế Ngô Lạc Vũ lên bàn, dùng chất lỏng trơn nhớt chảy ra từ nụ hoa nhỏ để đút vào hoa cúc của Ngô Lạc Vũ từ phía sau.

Trực tràng chặt đến kỳ lạ, đã sớm khát khao vì chủ nhân đang hứng tình. Ngô Lạc Vũ bị chịch đến ngơ ngẩn, chỉ biết van nài: "Hừ... Anh Thủy... làm đi... muốn chịch... chịch em... A..."

Cậu đã quên hết mọi thứ trừ ham muốn lạc thú. Tất nhiên Ngô Hành Thủy sẽ thỏa mãn cậu thật tốt, hắn muốn bắn lên khắp cơ thể chàng vợ mới của mình, đó cũng là điều hắn nên làm.

Cuối cùng, toàn bộ cơ thể của Ngô Lạc Vũ, bao gồm cả bộ đồng phục đã cởi đều được yêu thương thật nhiều. Đến nỗi, lúc Ngô Lạc Vũ nhìn lại bộ đồng phục sạch sẽ của mình thì điều đầu tiên cậu nghĩ đến không phải bản thân là học sinh, mà là vợ của anh Thuỷ.

13/06/2023

Đừng quên vote ⭐️ cho tôi có đó nha.