Niềm Vui Của Mưa

Chương 3: Thử thách Ngô Hành Thuỷ



Edit: Pa

Quả là đúng với tư duy của anh Thuỷ.

Ngô Lạc Vũ đỏ mặt thở dốc, cậu nghĩ một lúc rồi tránh khỏi vòng tay của Ngô Hành Thủy.

"Giờ không chịch được, em còn chưa đồng ý làm vợ anh!"

Rắc rối thế! Ngô Hành Thủy cầm tay cậu rồi tự thủ dâm, hắn hỏi: "Thế anh phải làm gì thì Tiểu Vũ mới đồng ý?"

"Ừm..." Ngô Lạc Vũ ngẩng đầu nhìn hắn rồi dè dặt đáp: "Yêu cầu về bạn trai của em rất thấp nhưng nhất định phải thích em."

Thích? Lại là thích! Ngô Hành Thủy liếc cậu một cái, hắn nói: "Anh không thích em à?"

Hỏi cái quái gì vậy? Ngô Lạc Vũ mím môi đáp: "Anh xem, anh nói như vậy là chưa đủ thích em."

Ngô Hành Thủy nghe cậu nói cũng thấy phiền, cái gì mà thích với không thích, con mẹ nó! Lột trần trên giường rồi, lý nào lại buông tha cho được?

Hắn dùng hai tay đè Ngô Lạc Vũ xuống, con chim rậm rạp đen thui bắt đầu nghiền bướm ra nước, hai cánh bướm dần dần bị đẩy ra rồi quấn chặt lấy nó, đám lông mu dưới cánh chim cũng ướt sũng vì mật ngọt.

"Ưm..." Ngô Lạc Vũ lầm bầm rên rỉ, cậu nhìn Ngô Hành Thủy rồi nói: "Chỉ được cọ cọ bên ngoài thôi, anh Thuỷ, anh không được vào trong, bằng không em sẽ không bao giờ để ý đến anh nữa!"

Lắm chuyện thật! Ngô Hành Thủy nghe cậu nói thế cũng quạu, hắn cúi xuống dùng môi bịt miệng cậu lại. Đại bàng cũng hung hãn hơn, bướm bị cọ cũng không ngừng run rẩy, âm vật đã dựng đứng lên.

"A~" Ngô Lạc Vũ không còn thẹn thùng nữa, thoải mái ôm cổ Ngô Hành Thủy rồi hét lên: "A a... anh Thủy... chịch hột le... sướng quá... hừmm..."

Thấy dáng vẻ lẳng lơ của cậu, Ngô Hành Thủy cũng ngoan ngoãn nghe theo, nhằm vào âm vật chịch vài cái thật mạnh rồi vô tình trượt thẳng xuống trước nụ hoa

"Đừng." Nụ hoa nhỏ của Ngô Lạc Vũ co rúm lại, nhẹ nhàng mút chặt quy đầu của hắn, gặm nhấm quy đầu như thể đói khát vô cùng nhưng ngoài miệng vẫn nói: "Anh Thủy... anh mà chịch vào thì không còn lần sau nữa đâu..."

Ngô Hành Thủy cau mày, hùng hổ nâng con đại bàng của mình lên rồi vỗ xuống nụ hoa của cậu, hành động của hắn khiến mật ngọt văng tung toé. Hắn nhìn chăm chú một lúc rồi liếc sang Ngô Lạc Vũ, đẩy *** vào khe nhỏ, sau đó nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Vậy làm sao mới xác định được rằng anh thích em?"

"À." Ngô Lạc Vũ cười đáp: "Anh Thủy, anh chưa nghe người ta nói sao? Nếu anh đã thích thì dẫu có nín thinh thì tình ý cũng tràn qua ánh mắt."

Quả thật, Ngô Hành Thủy chưa nghe thấy ai nói thế bao giờ, hắn nhìn Ngô Lạc Vũ với khuôn mặt đen thui rồi đáp: "Trẻ con chơi đồ hàng."

Mấy lời này khiến Ngô Lạc Vũ bất mãn, cậu nhấc chân gác lên thắt lưng của Ngô Hành Thủy rồi bĩu môi nhìn hắn.

"Chê em trẻ con còn muốn lấy em làm vợ? Hai người ở bên nhau đâu chỉ có lăn giường thôi, phải thích thì mới sống với nhau được chứ."

Chim Ngô Hành Thủy cọ như bay, hắn thở dài, nhìn thoáng qua cậu, nói: "Em đừng nói nữa, lải nhải nhiều quá anh héo mất."

"Đâu có đâu." Ngô Lạc Vũ bóp mạnh con cu rồi nói: "Chẳng phải vẫn cứng đấy thôi? Ưm... Chịch hột le của em nữa đi, anh Thủy... Chỗ đó sướng ghê..."

Ngô Hành Thủy dứt khoát bế cậu lên, hắn kéo một cái gối tới rồi nói với cậu: "Nằm sấp."

Cậu dạng hai chân ra rồi quỳ trên gối, ngoan ngoãn nằm sấp xuống. Mấy giọt mật chảy ra từ nụ hoa nhỏ rớt xuống ga trải giường, may là mùa hè chỉ trải một tấm thảm mỏng không thì khó giặt lắm.

Ngô Hành Thủy lại đẩy cúc cu vào giữa hai chân cậu, thô bạo luồn lách qua những cánh hoa, quy đầu không ngừng ấn vào âm vật, Ngô Lạc Vũ sướng đến nỗi không ngừng rên rỉ.

Mồ hôi của hai đứa cứ liên tục đổ, hết tầng này đến lớp khác. Ngô Hành Thủy vừa xoa mông vừa nói: "Anh làm em như vậy rồi nếu không làm vợ anh thì còn tìm bạn trai khác được chắc?"

Ngô Lạc Vũ chật vật quay lại nhìn hắn, buồn buồn tủi tủi đáp: "Bây giờ... ừm... không có người khác... chỉ có anh... ứng cử viên duy nhất... em... A~... Em muốn đợi anh... thích em... anh Thủy... a~"

Thích, làm sao mà không thích cơ chứ? Ngô Hành Thủy không hiểu Ngô Lạc Vũ đang nghĩ gì, chỉ đành nâng mông lên, càng chịch càng hăng, âm vât sưng tấy, đóa hoa ứa ra không biết bao nhiêu mật ngọt, từng giọt từng giọt chảy dọc theo dương v*t lăn xuống giường.

"A... a... anh Thủy... chịch nhanh lên một chút... muốn... A~" Eo Ngô Lạc Vũ giật giật vì lên đỉnh, cậu vừa khuỵu xuống đã được Ngô Hành Thủy ôm vào lòng.

Con đại bàng của Ngô Hành Thủy lại đè lên bé bướm, tiếp tục chịch choạc, hắn còn chưa bắn đâu, dục vọng vẫn chưa được giải tỏa.

Con cu thô đen đưa đẩy giữa đôi chân trắng nõn kéo theo mật ngọt khiến cả đùi ướt đẫm. Ngô Hành Thủy ôm Ngô Lạc Vũ rồi thì thầm: "Tiểu Vũ, kẹp chặt một chút, không bắn được."

Lý trí của Ngô Lạc Vũ đã chạy mất rồi, cả người cậu tựa như mới vớt từ dưới nước lên. Nghe Ngô Hành Thủy nói vậy, cậu ngoan ngoãn gồng lên, đóa hoa cũng siết chặt hơn. Ngô Hành Thuỷ sung sướng giã xuống cả trăm cái, khe chân của Ngô Lạc Vũ bị cọ đỏ ửng, hắn rúc vào rồi bắn tinh.

Tinh dịch văng lên cánh bướm, Ngô Lạc Vũ vội vàng đứng dậy, với một mảnh quần áo rồi lau sạch tinh dịch trên đó.

Ngô Hành Thủy thấy lạ nên hỏi: "Sao thế?

"Ừm." Ngô Lạc Vũ thoáng lúng túng: "Em từng đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói dù xác suất không cao nhưng vẫn có thể mang thai, không thể cứ như vậy mà dính được."

Ngô Hành Thủy lôi chân cậu tới giữa háng mình, duỗi ngón tay móc nhuỵ hoa, hắn nói: "Nếu anh làm em dính bầu thì Tiểu Vũ chỉ có thể làm vợ anh."

"Không được!" Ngô Lạc Vũ lắc đầu, nghiêm túc đáp lại: Một đứa trẻ không được sinh ra trong tình yêu thì thật bất công với nó, cho dù có dính thì em cũng sẽ bỏ."

Cái gì? Quan điểm của cậu khiến Ngô Hành Thủy kinh hãi, hắn nhìn cậu rồi nói: "Nếu Tiểu Vũ dám giết con anh, anh sẽ bẻ gãy chân em."

Ngô Lạc Vũ sững sờ, cậu thực sự sợ hãi nên lùi mông về phía sau rồi nhìn Ngô Hành Thủy, cậu nói: "Em không cần anh nữa, anh đáng sợ quá!"

"Đừng, Tiểu Vũ." Ngô Hành Thủy sợ cậu đi mất nên quýnh lên: "Anh dọa em, Tiểu Vũ, đừng sợ, lúc anh biết mình là gay đã xác định đời này chẳng thể nghĩ đến chuyện con cái. Đừng sợ, Tiểu Vũ, em xem, em không cho anh *** vào trong thì đến cửa mình anh còn chẳng dám mó, về sau em thành vợ anh, nói cái gì anh cũng nghe theo em hết."

Ngô Lạc Vũ được hắn dỗ dành một lúc thì cũng nhích lại, nhìn hắn rồi nói: "Đừng có dọa em nữa, em mà sợ sẽ chạy mất đấy!"

"Ừ." Ngô Hành Thủy gật đầu ôm lấy cậu, hắn nói: "Tiểu Vũ, đợi đến khi anh thích em, có phải em cũng sẽ thích anh đúng không?"

Anh Thủy cuối cùng cũng thông minh hơn chút rồi. Ngô Lạc Vũ nhìn hắn rồi đáp: "Lúc đầu, em cũng hơi thích anh một chút nhưng bây giờ em nhận ra mình chưa hiểu rõ về anh."

Ngô Hành Thủy nhìn cậu, trong lòng hơi khó chịu, hắn không biết tại sao mình lại nói như vậy, hắn không có khuynh hướng bạo lực. Mỗi ngày, hắn chỉ dám nhìn trộm Ngô Lạc Vũ, dù rất muốn chịch cậu nhưng lúc người ta tự đưa đến tận cửa rồi mà hắn vẫn nhịn. Thậm chí hắn còn chẳng hiểu tối nay mình đang làm cái quái gì. Hắn ôm Ngô Lạc Vũ rồi thở dài: "Tiểu Vũ, dạy anh đi, anh không biết thích thế nào, em đừng bỏ rơi anh."

"Vậy cũng được." Ngô Lạc Vũ nhìn hắn, cậu mỉm cười rồi nằm xuống ôm hắn, cậu nói: "Anh Thủy, em buồn ngủ rồi, để ngày mai dạy anh."

Ngô Hành Thủy ngây ra một lúc: "Tiểu Vũ em tính ngủ với anh à?"

"Làm sao?" Ngô Lạc Vũ lườm hắn một cái: "Anh không thích à? Thế để em đi về!"

Ngô Hành Thủy vòng tay ôm eo cậu: "Đừng về, Tiểu Vũ. Đêm nay, không có em nằm cùng anh sẽ không ngủ nổi."

Hửm? Ngô Lạc Vũ do dự một chút rồi luồn tay xuống dưới, quả nhiên đại bác lại giương nòng, cậu thuận tay vuốt ve nó vài cái.

"Sao anh lại cứng nữa?"

Ngô Hành Thủy đè tay cậu lại để vuốt súng cho mình rồi nói: "Suốt từ hôm đầu tiên Tiểu Vũ quay về là đêm nào anh cũng mơ thấy mình *** em."

"Anh thật là..." Ngô Lạc Vũ đỏ mặt nhìn hắn, cậu nắm nòng đại bác vuốt lên vuốt xuống, một lúc sau mới nói: "Anh thật biến thái."

Ngô Hành Thủy không phản bác. Ngô Lạc Vũ thủ dâm cho hắn một lúc lại thấy con *** càng ngày càng cứng, tay cũng bắt đầu mỏi liền nhích lại gần rồi nhét nó vào khe bướm, cậu nói: "Anh tự làm đi, anh Thuỷ."

Thế càng tốt. Ngô Hành Thủy đè anh xuống, vừa nhấp được mấy phát thì Ngô Lạc Vũ lại làu bàu bắt hắn dừng lại: "Ui, anh Thuỷ, cọ vào bướm đau quá."

Ngô Hành Thủy thở dài thườn thượt: "Đỏng đảnh."

"Gì" Ngô Lạc Vũ bất mãn giật giật khóe miệng: "Đau thật đấy!"

Ngô Hành Thủy nhìn cậu hỏi: "Thế anh phải làm gì bây giờ?"

Làm gì giờ nhỉ? Ngô Lạc Vũ nghĩ ngợi một lúc, cậu cầm đại bác rồi gác một chân lên người hắn, sau đó nhắm quy đầu thẳng vào nụ hoa rồi đẩy vào một chút.

"Để em mút cho anh, anh Thủy."

Nụ hoa co rúm lại mút lấy quy đầu, nòng đại bác chừa lại bên ngoài được Ngô Lạc Vũ cầm nắm vuốt ve, Ngô Hành Thủy không nhịn được nên khẽ đẩy hông.

Ngô Lạc Vũ bị hắn lay vài cái nên quay sang nói: "Anh đừng nhúc nhích, em sợ anh chịch vào trong."

Đối với đàn ông mà nói thì đây đúng là cực hình, Ngô Hành Thủy cau mày, hắn cảm thấy Ngô Lạc Vũ làm vậy là để tra tấn mình.

Ngô Lạc Vũ không để cho hắn cử động, trái lại chỉ có cậu khẽ lắc mông, quy đầu được ngậm trong nụ hoa, nhẹ nhàng di chuyển, nụ hoa từ từ chảy mật, tràn lên quy đầu.

Càng lúc càng ứa ra nhiều mật nhiều, Ngô Lạc Vũ n*ng rồi, nụ hoa càng mút chặt, cơ thể cũng đong đưa, cậu nhìn Ngô Hành Thủy và nói: "Anh Thủy, anh phải nhanh chóng thích em đi nhé, em sắp không đợi được nữa rồi, ưm, anh, muốn bắn phải nói với em, không được bắn vào bên trong."

Ngô Hành Thủy nắm bàn tay đang vuốt ve khẩu đại bác ở ngoài, hắn thở hổn hển, đáp: "Em còn chưa đợi được thì đã chơi hỏng chim anh rồi."

"Anh Thủy" Ngô Lạc Vũ thở dốc, "Đâu, em nỗ lực thế cơ mà, ừm..."

Ngô Hành Thủy chạm vào cậu rồi đáp: "Tiểu Vũ, cho anh *** một cái, anh hứa sẽ nhẹ nhàng và không đâm vào trong đâu."

Xem như cho hắn một thử thách không hề dễ dàng, Ngô Lạc Vũ nhìn hắn rồi gật đầu. Cuối cùng Ngô Hành Thủy cũng được thông qua, hắn ưỡn eo chịch nụ hoa, những cánh hoa hút chặt cuốn theo từng nhịp ra vào, bàn tay đang tuốt súng càng lúc càng nhanh, từng đường gân xanh trên khẩu đại bác như muốn nổ tung, nóng đến mức khiến Ngô Lạc Vũ có cảm giác sắp không cầm nổi.

Ngô Hành Thủy chịch một hồi, hổn hển rút quy đầu ra cọ lên bụng dưới của cậu rồi từ từ bắn tinh. Tự nhiên mất bạn chơi cùng nên nụ hoa cứ khép mở trong hụt hẫng như thể muốn hút tinh dịch vào bên trong.

Dâm quá. Ngô Hành Thủy nhìn nụ hoa không ngừng co lại, hắn khẽ đút một ngón vào, nhẹ nhàng chọc mấy cái.

"A~" Ngô Lạc Vũ đong đưa bờ mông mút chặt lấy ngón tay của hắn, đôi mắt long lanh: "Anh Thủy... ừm... đằng trước... sướng... a... anh Thủy... "

Ngô Hành Thủy vỗ nhẹ vào mông cậu, ngón tay đâm nhanh hơn, hắn không khỏi thốt lên: "Sao Tiểu Vũ lại dâm thế cơ chứ?"

"Grừ... sướng... anh Thủy... nhanh quá... A~" Ngô Lạc Vũ bị kích thích bởi thao tác thần tốc của hắn, cả gương mặt đều đỏ lựng.

Ngô Hành Thủy ngồi thẳng dậy, duỗi tay ra sức chọc ngoáy, mấy ngón tay thô ráp nạo vét ào ào trong nụ hoa non mềm, mang đến từng đợt khoái cảm tê dại, cửa mình bị chịch đỏ bừng, không ngừng ứa ra mật ngọt.

"A~... Aaaa~... A... Aaaa..." Ngô Lạc Vũ kẹp chặt mấy ngón tay dưới háng, thắt lưng run rẩy trong cơn khoái lạc, Ngô Hành Thủy định rút tay ra thì lại bị Ngô Lạc Vũ kẹp cứng ngắc, eo vẫn không ngừng đong đưa, có lẽ vì sướng quá nên mãi chẳng nói ra thành lời.

Ngô Hành Thủy dùng tay kia vuốt ve gò má ửng hồng, nhìn cậu thì thầm: "Bé đĩ dâm."

"Hứ." Ngô Lạc Vũ từ từ định thần lại, chớp mắt nhìn hắn, "Anh Thủy, anh lau cho em đi, em mệt, muốn đi ngủ."

Ngô Hành Thủy rút ngón tay ra, mật ngọt trong nụ hoa thi nhau chảy, hắn nhìn nhìn một lúc rồi xuống giường bưng chậu nước ấm tới lau sạch t*ng trùng và dịch âm đ*o trên người Ngô Lạc Vũ.

Thảm cũng bẩn nhưng Ngô Lạc Vũ vừa kêu mệt đã thiếp đi luôn nên chẳng làm được, Ngô Hành Thủy đành lau dọn qua loa. Hắn leo lên giường, bật quạt số bé nhất rồi vươn tay ôm Ngô Lạc Vũ vào lòng.

_____

25/04/2023

Nhớ thả ⭐️ cho tôi đó bà con.