Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 513: Chờ mong sinh nhật 1 tuổi của các con



"Tiếc là bọn trẻ ngủ rồi, không nghe thấy câu này Nếu biết ngày sinh nhật chúng có thể thoải mái ăn bánh, nhất định sẽ vô cùng vui vẻ.”

'Vì anh phụ trách làm bánh cho con, vậy thì em sẽ phụ trách trang trí nhà cửa nha!"

Tô Thi Hàm bắt đầu lập kế hoạch.

"Sinh nhật một tuổi của các con, chúng ta chắc vẫn còn sống ở đây. Tuy nhà không to bằng nhà mới nhưng chắc cũng đủ không gian tổ chức rồi. Hơn nữa còn có hai căn phòng ở tầng trên và tăng dưới.”

"Ngày sinh nhật, em sẽ dọn toàn bộ phòng khách, dọn mọi thứ trên nhà xuống căn phòng ở tầng dưới, để chuẩn bị thảm cho các con chơi trong phòng khách Lúc đó không cần hàng rào nữa, ba đứa nhỏ có lẽ đều biết đi rồi. "

"Phòng khách không căn đặt sô pha, người lớn có thể đi dép trong nhà và ngồi chơi với mấy đứa bé trên thảm."

"Em sẽ trang trí cho ngôi nhà thật đẹp, thổi một số bóng bay rồi treo chúng trên trần nhà, còn dán một số đồ trang trí đây màu sắc lên tường. Em còn chuẩn bị thêm nhiều đồ chơi mới cho các con. Lúc đó chúng nhất định có nhiều bạn bè, bọn chúng sẽ chơi với nhau ngay trong phòng khách.”

"Đồ ăn cũng không thể thiếu, nhưng mà phần này chỉ có thể để cho anh chuẩn bị."

"Đúng rồi, khi các bé được một tuổi, chúng ta cũng tổ chức cho chúng vài trò chơi!"

“Không biết lúc ấy, bọn trẻ sẽ có cảm nhận gì nhỉ."

"Chỉ nghĩ thôi mà em đã tưởng tượng ra sinh nhật đầu tiên của ba đứa, nhất định sẽ rất náo nhiệt, vì có nhiều hoạt động và trò chơi!"

"Ôi,em không thể chờ được nữa rồi."

Tần Lãng nghe Tô Thi Hàm lên kế hoạch, trên mặt nở nụ cười ôn nhu.

Mặc dù, còn bốn tháng nữa mới đến sinh nhật một tuổi của bọn trẻ, nhưng khi nghe thấy kế hoạch của Tô Thi Hàm, Tần Lãng đã phần nào tưởng tượng ra khung cảnh của ngày hôm đó trong đầu.

“Còn phải chuẩn bị quà cho các con nữa nha!"

Nhắc đến quà tặng, Tô Thi Hàm có chút do dự.

Cô đã nghĩ về nó rất nhiều, nhưng không tìm thấy thứ thích hợp. Truyện Việt Nam

Cô thường mua những thứ đồ chơi cho con, nhưng đồ làm quà sinh nhật thì không có ý tưởng nào. mới.

Mua quần áo? Hình như nhiều người cũng đã suy nghĩ, Lâm Tiêu chắc chắn sẽ tặng quần áo.

Cô ấy thích nhất là mua quần áo cho bọn trẻ.

Về khóa bình an, vòng tay vàng, vòng tay bạc,... ông bà nội ngoại, cô Tần Lãng cũng đã mua rồi, hiển nhiên không thích hợp làm quà sinh nhật.

Nghĩ đi nghĩ lại, Tô Thi Hàm cảm thấy dù mua gì đi nữa, vẫn chưa đủ để bày tỏ sự chúc phúc dành cho các con.

“Tần Lãng! Anh nói xem, sinh nhật đầu tiên của con, tặng quà gì thì được đây? Anh có ý kiến không?"

Tần Lãng cười nói: "Anh đã nghĩ ra quà sinh nhật một tuổi cho các con rồi."

"Vậy ư? Sớm như vậy? Anh đã nghĩ trước rồi sao?" Tô Thi Hàm nghỉ ngờ hỏi.

Tần Lãng gật đầu: "Ừm, anh đã nghĩ qua rồi.”

“Là gì vậy?" Tô Thi Hàm tò mò hỏi.

Tân Lãng nói: "Anh chưa nói được. Còn bốn tháng nữa là đến sinh nhật con. Anh sẽ tặng chúng một món quà thật bất ngờ.”

Tô Thi Hàm bĩu môi nói: "Anh nói cho em đi, em cũng đâu có nói với các con đâu. Đến lúc đó các con vẫn sẽ rất ngạc nhiên mà. Em không biết tặng quà gì cho con cả, anh kể cho em tham khảo đi mà.”

“Vậy khi nào bắt đầu chuẩn bị quà anh sẽ nói với em.” Tần Lãng nói.

Thấy hẳn không nói gì, Tô Thi Hàm lườm yêu hẳn: “Thần bí vậy sao! Đến cả em cũng phải giữ bí mật như vậy."

Không, chỉ là bây giờ anh mới có kế hoạch sơ bộ. mà thôi. Anh chưa nghĩ đến cụ thể nó sẽ như thế nài

Tô Thi Hàm nghe xong bèn nói: "Được rồi! Vậy khi nào anh bắt đầu chuẩn bị, anh phải nói cho em đấy. Em có thể giúp anh lên ý tưởng, nhân tiện em cũng có thể giải quyết quà của bản thân!"

Hai người vừa cười vừa nói, rất nhanh đã về đến nhà. Ba đứa nhỏ có vẻ rất mệt, Tần Lãng và Tô Thi Hàm bế ba đứa nhỏ đất vào trong nôi của bọn chúng, bọn nhỏ còn ngủ rất ngon.

Tô Thi Hàm hôn lên má các con, nhẹ nhàng nói: “Huyện Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh, hôm nay các con đã tròn tám tháng rồi đó nha."

Mặc dù đến tham dự tiệc sinh nhật của Điềm Điềm, nhưng đối với Tần Lãng và Tô Thi Hàm mà nói thì điều quan trọng nhất trong ngày hôm nay đó chính là ba đứa con nhỏ của họ đã được tám tháng tuổi.

Bắt đầu từ hôm nay, chúng sẽ bước sang một giai đoạn mới.

Trong nháy mắt, một tuần nữa trôi qua, đã đến ngày 23 Tô Thi Hàm đã dậy sớm bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Sáng mai, cả nhà sẽ lên đường đến Tam Á để nghỉ mát

Lần này, Tân Lãng và Tô Thi Hàm hỏi ba vị bảo mẫu có muốn đi cùng hay không, nhưng bởi vì lần này bọn họ sẽ đi khá lâu. Ở giữa còn có tết Nguyên Đán, con cháu sẽ về nhà nên ba dì bảo mẫu đều muốn ở nhà để đón Tết.

Nhóm dì bảo mẫu không đi được, Tần Lãng cùng Tô Thi Hàm cũng tỏ ra thông cảm cho họ.

Bên trumtruyen.vn và truyenfull. com, trumtruyen. vn ăn cắp nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương

Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

“Tần Lãng, lần này chỉ có hai người chúng ta chăm bọn nhỏ. Đến Tam Á thì có cha mẹ, không cần phải lo lắng không có người chăm bọn nhỏ, chỉ là trên đường đến đó chúng ta có thể hơi vất vả một chút” Tô Thị Hàm nói.

Tần Lãng nói: "Thi Hàm! Không cần lo lắng. Lần này chúng ta đi bằng máy bay, ngày mai đưa các dì cùng đến sân bay. Đến lúc đó chúng ta trực tiếp lên máy bay, hai người chúng ta chăm bọn nhỏ sẽ không có vấn đề gì đâu.”

Tô Thi Hàm vẫn có chút lo lắng: "Ba đứa nhỏ nhà chúng ta chưa bao giờ ngồi máy bay, cũng không biết đến lúc đó ba đứa có thích ứng được không. Chỉ có hai chúng ta chăm sóc cho bọn nhỏ, em sợ đến lúc đó sẽ bận đến luống cuống cả chân tay.”

“Về chuyện bọn nhỏ ngồi máy bay anh tìm hiểu rồi, không có vấn đề lớn gì đâu. Mà bọn nhỏ cũng đã hơn tám tháng, ngồi máy bay hoàn toàn không có vấn đề."

“Huống hồ ở sân bay còn có nhân viên công tác, trên máy bay cũng có tiếp viên, chúng ta lại còn ngồi ở khoang hạng nhất, không gian rộng rãi thì bọn nhỏ khẳng định sẽ không có vấn đề.” Tần Lãng nói. Tô Thi Hàm nghe vậy thì gật đầu, nói: "Được, vậy hai người chúng ta với bọn nhỏ cùng nhau ngồi máy bay vậy.”