Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 539: Bữa tiệc lớn toàn hải sản



"Không đúng, mồi câu của chúng ta đều giống nhau. Tại sao con lại câu được nhiều cá như vậy?”

Tần Lãng nói: "Cha à! Vấn đề không phải ở mồi câu mà là phải nắm được kỹ thuật cùng góc độ ném cần. Như vậy thì rất nhanh cá mới có thế cần câu nha”

"Ném cần câu còn cần phải khống chế góc độ và kỹ thuật nữa sao? Chuyện này làm sao mà khống chế được chứ? Lực ném vốn dĩ không thể khống chế tốt. Hơn nữa trên biển còn có gió nhẹ nữa. Để kiểm soát đến mức chính xác như vậy cũng quá khó khăn nha!” Ông Tần nói.

Trong lúc nói chuyện, Tần Lãng lại câu được con cá, khiến ông Tân lại sửng sốt.

Tô Vĩnh Thẳng trực tiếp nói: "Được rồi! Tần Lãng có sáu con cá trong xô. Tôi cảm thấy phải nhận thua rồi, tôi ở bên cạnh xem hai người câu cá vậy"

Tân Lãng lấy một cái ghế đầu cho Tô Vĩnh Thắng. Sau đó trả lời thắc mắc của ông Tân: “Đúng vậy! Trước tiên phải suy xét vấn đề hướng gió cùng với tốc độ gió. Hơn nữa mắt nhìn cũng phải tốt, xem chuẩn xác nơi nào có cá bơi qua thì trực tiếp ném câu qua đó, chỉ cần mồi câu rơi đúng vị trí thì sẽ rất dễ câu được cá.”

Ông Tần nghe vậy thì sửng sốt. Là một người câu cá đương nhiên ông ấy cũng hiểu rõ những nguyên tắc này. Nhưng để có thể làm được ở thực tế thì cũng rất khó khăn chứ chẳng đùa?

Rốt cuộc con trai ông đã học được kỹ thuật cao như vậy từ khi nào. Trước đây tại sao ông không có. cảm giác là con trai thích câu cá nhiều như vậy nhỉ!

Bên này Tăn Lãng tiếp tục câu cá. Thời gian lắp mồi câu và ném cần câu so với thời gian chờ cá cắn câu có khi còn dài hơn. Xô cá của hắn rất nhanh đã đầy, Tô Vĩnh Thẳng đưa xô của mình đến cho Tân Lãng để đựng cá.

Nhìn cái xô đầy cá, Tô Vĩnh Thắng rất cao hứng nghĩ đến chỉ chút nữa thôi một ít cá này sẽ biến thành một bữa tiệc hải sản lớn. Hơn nữa còn do Tần Lãng tự tay làm thì trong lòng hưng phấn hẳn lên.

Bà Tân và Phương Nhã Nhàn bị từng tiếng kêu kinh ngạc của bọn họ thu hút chú ý nên cũng xúm lại xem.

"Chuyện gì vậy? Chúng tôi ở bên trong cũng có thể nghe thấy tiếng của các ông." Bà Tần nhìn ông Tần rồi nói

Ông Tần làm một động tác im lặng, nhìn vợ nhỏ giọng nói: “Bà xem con trai câu cá đi. Không đến một phút là câu được một con cá. Tốc độ này cũng quá nhanh rồi đó!”

Bà Tân và Phương Nhã Nhàn vẻ mặt rất kinh ngạc. Đứng vài phút đã nhìn thấy Tần Lãng nhanh chóng câu được cá. Cả hai đều sợ đến ngây người

"Lãng Lãng, sao con câu cá nhanh vậy? Chỉ trong vài phút đã bắt được mấy con cá rồi. Lúc trước, cha con sau khi đi chơi cả ngày cũng chỉ mang vẽ được hơn chục con cá thôi mài” Bà Tần ngạc nhiên hỏi.

Phương Nhã Nhàn bèn nói: "Lần trước ở Quảng Châu, Tân Lãng đã câu được một con cá lớn nặng hơn 0kg lận đó. Lúc đó tôi còn chưa tận mắt chứng kiến, bây giờ tận mắt chứng kiến thằng bé câu cá, thật sự quá chấn động!"

“Như Tần Lãng lúc này mới gọi là câu cá chứ!”

“Các ông ngày thường chỉ xem như là chơi đùa mà thôi. Nhìn Tần Lãng đi câu cá còn vui hơn các cuộc thi câu cá mà các ông thường xem nữa ấy chứ!"

"Như thế này cũng quá lợi hại rồi. Cứ trung bình hơn một phút đồng hồ là câu được một con cá. Hôm nay, xem ra chúng ta cũng sẽ mang được thật nhiều cá trở về!"

Ông Tần thấy vậy lắc đầu nói: "Vẫn là anh Tô có tầm nhìn xa. Xem ra tôi cũng phải nhận thua rồi. Con trai à, trình độ câu cá của con khiến chúng ta không thể theo kịp rồi!"

Sau một giờ câu cá, cả ba cái xô cộng với một cái thủng lớn đựng đồ đều đã chứa đầy cá.

Tân Lãng bắt đầu chuẩn bị làm bữa tiệc lớn hải sản.

Lần này câu được đều là cá biển tươi rồi. Trong đó có một con cá nặng gần 4kg. Tân Lãng dự định dùng con cá này làm canh cá thêm cá hăm ớt và cá chua ngọt. Mặt khác còn có cá vược hấp, sashimi và bạch tuộc, cá mồi nướng sốt, cua lớn hấp... Đây đúng là bữa tiệc hải sản thịnh soạn.

Đương nhiên, các bé cưng cũng có phần. Tần Lãng làm sạch cá, dùng nồi tử sa để nấu cháo mềm. Sau đó đem cá đã làm sạch bỏ vào. Cho thêm bí đỏ buổi sáng có mang theo đến đây. Thơm ngon, ngọt miệng, màu sắc hấp dẫn cho bọn nhỏ.

Sau khi bữa trưa của ba bé cưng đã giải quyết xong. Người lớn mới lên trên tầng ăn cơm.

Từng loại hải sản khác được đưa lên, cùng với gió biển trong lành. Khắp nơi tràn ngập tiên vị.

Ông bà Tần nhìn một bàn tiệc lớn trước mặt, trong ánh mắt tràn ngập vui mừng và tự hào.

“Lần trước, tôi đã không có cơ hội ăn bữa tiệc toàn cá do con trai làm. Lần này cũng coi như hết tiếc nuối” Bà Tần nói.

Phương Nhã Nhàn vừa chụp ảnh vừa nói: "Đâu có sao bà thông gia. Bữa tiệc hải sản lần này cũng rất phong phú mà, còn có cua và bạch tuộc cùng tôm lớn nữa này!”

Bà ấy gửi ảnh và video đã quay chụp rất đẹp vào. nhóm gia đình. Bạch Tư Tư là người đầu tiên trả lời

“Anh rể lại làm đồ ăn ngon sao? Dì à, mọi người thật quá may mắn rồi!"

Ông nội Tô trực tiếp gọi video đến.

"Các người chạy đến nghỉ mát ở Tam Á à? Đây là hải sản mua ở bên Tam Á hay sao?” Bà nội Tô ở bên cạnh hỏi.

Phương Nhã Nhàn vẻ mặt đầy tự hào nói: 'Mẹ, những thứ này đều là do Tần Lãng câu được. Tân Lãng cũng tự mình làm món ăn!"

Ông bà nội Tô lần trước ở thành phố Thiệu đã nếm thử qua tay nghề của Tần Lãng. Đến bây giờ họ vẫn còn nhớ như in.

Ông nội Tô nghe vậy nói: “Đáng tiếc quá, hai ông bà lão này thân thể không khỏe. Nếu không cũng phải bay đến Tam Á nếm thử bữa tiệc hải sản lớn của Tân

Lãng mới được”

Bà nội Tô vui vẻ nói:"Nhã Nhàn, các con sao có thể để Tăn Lãng bận rộn một mình được chứ? Vừa phải câu cá lại vừa làm bữa tiệc. Các con cũng phải giúp đỡ một chút chứ, người ta không phải cũng đi nghỉ mát hay sao!"

Bà nội Tô cũng bảo vệ cháu rể.