Quyến Rũ Đến Điên Dại

Chương 16: Trầm luân không dứt



Ôn Thiệu Phong đưa tay chạm lên phần má có chút đỏ ửng, cảm giác mềm mại khiến anh không muốn rời khỏi.

Bàn tay nâng chiếc cằm nhỏ nhắn mà nhẹ nhàng hôn lên.

Dường như chỉ có những lúc như thế này, sự ôn nhu của anh mới xuất hiện.

Hơi thở của cả hai như tan vào nhau, pha lẫn giữa mùi thuốc lá đượm nồng cùng hương thơm rượu nhàn nhạt, khiến người ta như chìm vào cơn nghiện không muốn dừng lại.

Trong màn đêm, thân hình cao lớn của Ôn Thiệu Phong đè Khương Nhã xuống.

Nụ hôn đượm nồng mang theo dư vị thuốc lá chuyển từ đôi môi xuống phần cổ trắng ngần, rơi vương vãi trên khắp cơ thể, đi tới đâu lại để một dấu ấn riêng biệt chuyên đó.

Ngọt ngào, thanh khiết, kích thích con người đến điên dại.

Bàn tay nhẹ nhàng luồn vào tấm chăn, chạm lên thân thể mềm mịn mà ấm nóng, sưởi ấm lấy thân thể lạnh lẽo mà cứng ngắc của Ôn Thiệu Phong.

Cứ như thế, bàn tay kéo dài xuống phía dưới, dây dưa không dứt.

Sự kết hợp này, khiến con người ta chìm vào cảm giác đê mê, trầm luân không dứt, tựa cơn say không muốn thanh tỉnh.

Không khó để cảm nhận rõ, bầu không khí dần nóng lên.

Hạ thân cứng rắn của Ôn Thiệu Phong chạm vào phần đùi non mịn của cô không ngừng, đem mềm mại từng chút ra vào, rót vào dư vị của cả hai.

Ánh trăng ngày càng soi rõ, len vào giữa những lỗ hở mà chiếu rọi lên vài ngóc ngách.

Khương Nhã dù đã say giấc, nhưng bản thân vẫn cảm nhận rõ từng đợt khoái cảm trào dâng.

Trong một phút mơ màng, cô dường như thấy được gương mặt của Ôn Thiệu Phong gần trong gang tấc, đường nét cương nghị có, dịu dàng ôn nhu cũng có.

Người đàn ông hoàn hảo như vậy, đáng tiếc lại không thể chạm tới.

Như đóa anh túc, hoàn hảo nhưng lại có độc dược, bạn căn bản không thể chạm vào.

Sau suy nghĩ đó, bản thân cô lại rơi vào cơn say giấc, cả cơ thể cứ như vậy chìm chìm nổi nổi suốt một đêm.

Sáng hôm sau, vừa tỉnh giấc Khương Nhã đã cảm nhận rõ cơn đau từ phía dưới.

Chỗ bên cạnh đã không còn hơi ấm từ lâu.

Việc đầu tiên vừa tỉnh lại là nhanh chóng vớ lấy vỉ thuốc trong túi mà uống.

Cả thân thể đau nhức, động đậy một chút liền chạm vào một thứ gì đó cứng, cô vừa lật tấm chăn đã thấy hẳn bản dự án của một bộ phim truyền hình.

Bỗng phía bên cạnh, điện thoại vang lên.

Một loạt các cuộc gọi nhỡ từ chị Trân. Vừa mới nhấn nút nghe đã là một tràng liên thanh vang lên.

Khương Nhã theo lời nói mà mở điện thoại, lại phát hiện một đống tin tức chụp về cô.

Bức ảnh này, chẳng phải là hôm qua sao.

Nếu như có thể nhìn rõ người đàn ông là Ôn Thiệu Phong, đám nhà báo cũng chẳng có gan mà đăng lên. Trừ khi là có kẻ muốn lôi cô xuống.

Mặc dù không liên quan gì đến Ôn Thiệu Phong, nhưng nếu nhìn vào chắc chắn anh ta sẽ biết là hai người. Chẳng qua chỉ là có giúp hay không giúp mà thôi.

Cô bình thản đáp lại lời của chị Trân.

“Chị mau tra xem tài khoản đăng lên thuộc về ai.” Kẻ đăng lên, cô chắc chắn sẽ không để yên.

Người đó là cô thật, nhưng không nhìn rõ ảnh, căn bản kẻ khác không nhận ra. Trong một hàng dài bình luận, chắc chắn có kẻ dẫn dắt.

Chẳng qua chỉ là một tin tức, đừng hòng ngáng được đường.

...

Trong phòng tập thể dục tại khu nhà chung cư riêng.

Châu Đình Yên trong bộ đồ thể dục tôn rõ vóc dáng cơ thể, lẳng lặng ngồi xuống nghỉ ngơi, bàn tay thuận lợi mở điện thoại nhìn hàng tin tức mới nhất.

Tin tức mới nhất hiện ra ngay đầu bảng.

#Nữ minh tinh đóng vai thứ hai trong phim [Ánh Dương] Khương Nhã dựa vào quan hệ để có được vai diễn!

#Bức ảnh lén lút của nữ minh tinh và nhà đầu tư!

Châu Đình Yên phóng to bức hình đó ra.

Bộ vest đó, dường như có chút quen quen. Vài phút sau đó cô ta đã đứng hình khi nhận ra người đàn ông đó là Ôn Thiệu Phong.

Người phụ nữ bên cạnh, chính là người phụ nữ đêm qua tại buổi dự tiệc.

Ánh mắt cô ta sa sầm xuống, hận ý dao động nơi khóe mắt, ngón tay đâm sâu vào da thịt.

Dường như đêm qua, Ôn Thiệu Phong dừng lại chỗ nữ nhân đó lâu hơn bình thường, bây giờ cô ta mới phát giác ra điều đó.

Nữ minh tinh đó chẳng qua chỉ là mới nổi, dựa vào gì mà hơn cô chứ, dựa vào cái gì mà được Ôn Thiệu Phong để ý chứ.

Càng nhìn lại bức hình, cơn tức lại càng ngùn ngụt dâng lên.

Cùng lắm chỉ là vật trong tay của Ôn thiếu vài ngày lại rớt giá thôi.

Nghĩ là vậy, nhưng bàn tay lại lập tức tìm kiếm thông tin về người phụ nữ đó.

Châu Đình Yên hiểu rất rõ Ôn Thiệu Phong, ở bên cạnh đã gần một năm nay nhưng chưa bao giờ anh đụng tới cô ta.

Huống hồ chi thân phận cao quý như Ôn Thiệu Phong xung quanh nữ nhân vây quanh không ít, nhưng tất cả chẳng qua chỉ đơn giản mang danh là bạn gái, sau khi chán sẽ bỏ.

Vậy mà nữ nhân đó đã lên được đến giường rồi!