Tham Gia Show Giải Trí, Gia Đình Tôi Bạo Đỏ

Chương 316



Lúc trước, trong mắt Giang Trầm chỉ có công việc, bây giờ đột nhiên không cần đi làm nữa, cả ngày chỉ quanh quẩn bên vợ con. Không chỉ mỗi Thẩm Minh Dữu không thích ứng được mà ngay cả Niệm Niệm cũng cảm thấy ba có hơi kỳ lạ.

Nhưng Niệm Niệm cảm thấy ba "kỳ lạ" thế này cũng tốt, có nhiều thời gian chơi với cô bé, cũng sẽ dắt cô bé đi theo mẹ mọi lúc. Trong lòng Niệm Niệm rất vui vì ba mẹ đều ở bên cạnh mình, thế nên cô bé tự động bỏ qua sự kỳ lạ này của ba.

Thẩm Minh Dữu lại không bỏ qua được, cô vừa ăn cơm, vừa nghĩ trong lòng. Khi ngẩng đầu lần nữa, Thẩm Minh Dữu nhận ra cảm giác của mình không hề sai, quả thật là vừa rồi Giang Trầm lại đang nhìn lén cô.

Giang Trầm bị bắt gặp, anh liền tiếp tục uống nước để che giấu.

"..." Thẩm Minh Dữu tiếp tục ăn cơm, bỗng nhiên cô nghĩ tới điều gì đó, khóe môi cong lên, đáy mắt lập tức lộ ra ý cười.

"Mẹ ơi, mẹ cười gì thế?"

Thẩm Minh Dữu bật cười thành tiếng: "Không có gì, chỉ là đột nhiên phát hiện ra một chuyện rất thú vị thôi."

Niệm Niệm hỏi: "Chuyện gì thế ạ?"

Thẩm Minh Dữu mỉm cười thần bí: "Đây là bí mật."

Niệm Niệm bĩu môi: "Bí mật của mẹ không thể chia sẻ với Niệm Niệm sao?"

Giang Trầm cũng ngẩng đầu nhìn sang, anh cũng muốn biết bí mật mà vợ nhắc tới.

"Bí mật nói ra sẽ không còn là bí mật nữa." Thẩm Minh Dữu cười nói: "Không phải Niệm Niệm và ba cũng giấu bí mật nhỏ không để cho mẹ biết sao?"

"..." Cái miệng nhỏ nhắn ăn đến bóng nhẫy đang bĩu ra của Niệm Niệm lập tức xịu xuống. Lúc cô bé và ba trở thành hai ba con bị mẹ bỏ lại ở nhà, đúng là bọn họ đã giấu một vài bí mật nho nhỏ và hứa không thể nói cho mẹ nghe. Trải qua chuyện ăn vụng mì ăn liền lần trước, Niệm Niệm biết rằng bí mật nhỏ là không thể nói ra, nhất định phải được giữ kín.

Niệm Niệm sầu não thở dài, sớm biết như thế, cô bé sẽ không lập bí mật nhỏ với ba rồi, vậy thì biết đâu mẹ có thể sẽ nói bí mật nhỏ cho cô bé nghe. Ăn trưa xong, Giang Trầm đưa Niệm Niệm về nhà.

Ở phim trường người đến người đi, Giang Trầm dắt theo bé con chờ ở đó mãi cũng không tiện, hơn nữa sẽ quấy rầy Thẩm Minh Dữu làm việc. Vì thế, anh thường ở đó ăn trưa cùng với Thẩm Minh Dữu xong rồi sẽ dẫn Niệm Niệm rời đi.

Hôm nay, Đường Khiêm đã đi về cùng với Giang Trầm vì anh ta là hàng xóm mới ở nhà bên cạnh.

Hôm nay là sinh nhật Đường Khiêm, anh ta đã tự tổ chức một bữa tiệc sinh nhật tại nhà và mời cả nhà Giang Trầm, đạo diễn, phó đạo diễn, nhà sản xuất của đoàn làm phim cùng với vài diễn viên có quan hệ khá tốt khác đến tham dự.

Cảnh quay của nam chính Đường Khiêm không nhiều, vừa hay anh ta cũng không có việc gì ở đoàn vào buổi chiều nên đã cùng Giang Trầm và Niệm Niệm trở về, định về nhà trước để bố trí tiệc sinh nhật.

Lúc xe vừa về đến nhà, Đường Khiêm nhận ra có một người đang đứng trước cửa.

Lâm Tịnh mặc một bộ đồ công sở và đứng ở đấy, hình như cô ấy vừa mới tới.

Đường Khiêm lập tức xuống xe, hân hoan chào đón: "Em đến rồi à."

Anh ta còn tưởng Lâm Tịnh sẽ không tới tham gia sinh nhật mình.

Lâm Tịnh gật đầu, sau khi chào Giang Trầm vừa xuống xe, cô ấy nhìn về phía Niệm Niệm rồi hỏi: "Niệm Niệm còn nhớ dì không?"

"Nhớ ạ." Niệm Niệm gật đầu, hình như dì này là bạn thân của mẹ. Lần đầu tiên cô bé gặp dì còn làm bẩn quần của dì, nhưng dì không những không bắt đền Niệm Niệm mà còn mang quà cho Niệm Niệm nữa.

Thấy Niệm Niệm vẫn còn nhớ mình, khuôn mặt Lâm Tịnh mang theo ý cười: "Dì và chú Đường sẽ cùng nhau chuẩn bị tiệc sinh nhật, Niệm Niệm có muốn chuẩn bị chung cùng bọn dì không?"

Niệm Niệm muốn đi, cô bé quay đầu nhìn về phía ba.

Giang Trầm cũng không rảnh rỗi. Quả thật công việc của anh rất bận rộn, nhưng vì muốn ở bên vợ con nên anh đành tạm gác lại công việc. Nhân lúc Thẩm Minh Dữu đang quay phim, anh lại lấy một số công việc tương đối quan trọng và khó giải quyết ra xử lý cho xong.