Tham Gia Show Giải Trí, Gia Đình Tôi Bạo Đỏ

Chương 346



Tử Dục nói: “Không đúng, em vẫn còn ở đây, em trai duy nhất của chị Niệm Niệm phải là em mới đúng.”

“Các em đều sai rồi.” Khương Húc phản bác nói: “Mỗi ngày anh đều đi học cùng Niệm Niệm, quan hệ của bọn anh tốt nhất, cho nên anh mới là duy nhất của Niệm Niệm!”

Triệu Nhất Dương cũng cầm bông hoa hồng kia của mình, nhìn về phía Niệm Niệm.

Tử Ngải hừ một tiếng, cô bé nắm lấy tay Niệm Niệm, nói: “Chị Niệm Niệm, chị chọn đi, trong mấy người bọn em, ai mới là duy nhất của chị?”

Khương Húc: “Đúng đó, Niệm Niệm em nói đi.”

“...” Niệm Niệm không nghĩ đến bản thân tặng hoa còn có thể xảy ra chuyện như này, chẳng qua là cô bé muốn tặng mấy bông hoa mà thôi, không hề biết tặng một bông hoa hồng có ý nghĩa gì.

Niệm Niệm nói: “Mọi người đều là duy nhất.”

“Không thể!”

“Đúng đó, không được, chỉ có một người có thể là duy nhất thôi!”

Niệm Niệm: “...”

[Ha ha ha Niệm Niệm gặp khó khăn rồi đây.]

[Niệm Niệm: Rốt cuộc ai mới là duy nhất của mình chứ? Thật khó chọn!]

[Nếu Niệm Niệm chân đạp nhiều thuyền đi, các bạn nhỏ người nào cũng là duy nhất của Niệm Niệm, hôm nay sủng người này, ngày mai sủng người kia, ha ha ha như vậy không phải càng đẹp sao.] …

Có lẽ là tập cuối của chương trình, lương tâm của tổ đạo diễn xuất hiện nên không phân công bất kì nhiệm vụ gì cho các khách mời. Các khách mời ở trong sân được nói chuyện uống trà, các bạn nhỏ tự mình chơi, cũng không cần các mẹ quá chú ý chăm sóc. Thậm chí ngay cả bữa trưa cũng không cần các mẹ làm để tổ chương trình chuẩn bị xong đưa tới là được.

Quả thật các mẹ cảm thấy rất thoải mái.

Một vài bà mẹ ngồi xung quanh đình hoa trong sân, uống trà nói chuyện.

Phương Đường uống một ngụm trà, lúc cô ấy ngẩng đầu, đột nhiên nhìn thấy cái gì đó, chỉ vào cổ Thẩm Minh Dữu nói: “Minh Dữu, cổ của cô bị con gì cắn vậy?”

Thẩm Minh Dữu cúi đầu, sau đó thì nhìn thấy trên cổ của mình có một dấu đỏ rõ rệt.

Là một dấu hôn.

Không cần nói, nhất định là do Giang Trầm làm tối qua!

Buổi sáng lúc cô vội vã rời khỏi nhà, hoàn toàn không có chú ý đến trên cổ của mình lại có một dấu hôn.

“Chắc là bị muỗi cắn rồi.” Thẩm Minh Dữu mặt hơi đỏ một chút, cô giơ tay vén nhẹ cổ áo sơ mi lên, muốn che đi dấu hôn kia nhưng vị trí dấu hôn lại ở trên xương quai xanh một chút, cổ áo hoàn toàn không che được.

Mới đầu Phương Đường thật sự không nhận ra trên cổ Thẩm Minh Dữu là cái gì. Trong sân này có hoa có cỏ, đặc biệt là đình hoa mà các cô ngồi. Tuy rằng rất đẹp nhưng muỗi cũng nhiều hơn so với các nơi khác, cô cho rằng Thẩm Minh Dữu là bị côn trùng cắn, muốn nhắc nhở cô chú ý bôi thuốc. Nhưng nhìn kỹ một chút, Phương Đường mới phát hiện, đó hình như cũng không phải là vết côn trùng cắn.

Thẩm Minh Dữu còn đỏ mặt, giấu đầu hở đuôi muốn che đậy dấu hôn kia. Mọi người đều là người có kinh nghiệm, gần như là nhận ra ngay lập tức, nhóm Phương Đường liền biết dấu vết kia rốt cuộc là cái gì rồi.

Chung Dao trêu chọc nhìn Thẩm Minh Dữu, cười nói: “Minh Dữu à, dạo này tổng giám đốc Giang nhà cô lại lên hot search, ngay cả khi cô quay phim cũng chạy theo đến Thành phố S. Tôi nói thật vẫn là tổng giám đốc Giang nhà cô lãng mạn, không như Triệu Hằng nhà tôi, giống như đầu gỗ áy, ngay cả kỷ niệm ngày cưới anh ấy cũng có thể quên được.”

Phương Đường: “Đúng vậy, tổng giám đốc Giang bình thường là một ông chủ lớn nghiêm túc như thế, nhưng ở nhà nhất định là một người đàn ông tốt yêu thương vợ con. Vài lần khi tôi đến nhà trẻ đón Khương Húc nhà tôi, gặp tổng giám đốc Giang đi đón Niệm Niệm, tổng giám đốc Giang chăm sóc Niệm Niệm rất khéo, đúng là một người cuồng con gái đúng nghĩa.”