Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3961: Gõ Ám Côn



- Bộ nhi, phát hiện tình huống như thế nào?

Hồng thái sư cũng nhảy ra, hắn rất chột dạ, nội tâm đầy lửa giận.

Bọn họ vừa đàm luận nội dung đại nghịch bất đạo, mặc dù chỉ cần không có chứng cớ, bọn họ cũng có thể thề thốt phủ nhận, nhưng chung quy vẫn chột dạ, mấu chốt nhất là, đây chính là Hồng phủ, làm sao có người lẻn vào?

Hồng Thiên Bộ cau mày, hắn cảm ứng rất rõ ràng, lúc chạy ra đây lại không phát hiện cái gì, hắn cảm thấy rất kỳ quái.

Hắn tin tưởng cảm giác của mình, sau khi dung hợp một con mắt của Thái Cổ hung thú, sức quan sát của hắn tăng lên gấp trăm lần.

Chẳng lẽ là mình đa nghi?

Hồng Thiên Bộ lại dò xét hai lần, lúc này mới nói với Hồng thái sư:

- Có lẽ ta nhìn lầm.

Hồng thái sư thở ra một hơi, không có ngươi mới tốt.

- Không còn sớm, ngươi nghỉ ngơi sớm đi.

Hắn nói với cháu trai, vừa mới nháo ra trò như thế, hắn cũng không có hứng thú nói chuyện.

Hồng Thiên Bộ gật đầu, hắn đi tới cửa viện rời khỏi phòng Hồng thái sư, hắn đi thêm hai vòng mới về tới phòng mình.

Trên nóc nhà, Lăng Hàn thở ra một hơi, trực giác của Hồng Thiên Bộ thật linh mẫn.

Con mắt Thái Cổ hung thú quá trâu bò.

Chờ một lúc, Lăng Hàn lặng lẽ nhảy ra khỏi nóc nhà, cẩn thận không phát ra một chút tiếng động nào.

Trong phòng, Hồng Thiên Bộ vẫn chưa nghỉ ngơi, hắn đang ngồi trước bàn đèn xem sách.

Lăng Hàn lẽ lẽ đi tới, trong tay cầm mảnh bia đá vỡ to như cục gạch và nâng lên.

Bốp, hắn đập xuống.

Dù sao Hồng Thiên Bộ cũng là Hồng Thiên Bộ, cho dù dưới tình huống như thế, hắn vẫn có cảm ứng, bỗng nhiên quay đầu lại, đáng tiếc đã chậm, ba, bia đá đập vào đầu của hắn, hắn không kịp phát ra tiếng nào, lúc này ngã xuống đất và ngất đi.

Lăng Hàn kinh ngạc, bia đá này quá trâu bò, mạnh như Hồng Thiên Bộ cũng bị đánh ngất đi.

Lăng Hàn bật cười, bởi vì trên trán Hồng Thiên Bộ chẳng những sưng lên một cục u thật lớn, trên đó còn in một chữ, là chữ của bia đá, không nhận ra là cái gì, cũng rất mơ hồ.

- Hầu ca nói bia đá có tử khí quấn quanh, cực kỳ không lành.

Lăng Hàn thì thào:

- Dùng nó gõ ám côn, chẳng phải người ta cũng gặp vận rủi ba năm?

Hắn cười một tiếng, bắt đầu tìm kiếm.

Hồng Thiên Bộ chẳng những có thiên phú võ đạo kinh người, hơn nữa còn có cơ duyên thật lớn, trên người hắn có rất nhiều bảo vật.

Lăng Hàn nhanh chóng tìm ra một kiện pháp khí không gian, rót niệm lực vào “nhìn”, bên trong có mấy kiện bảo vật, vật liệu trân quý, có không ít Sinh Mệnh bảo quả.

- Cũng chỉ có bao nhiêu đây?

Bỗng nhiên Lăng Hàn nhớ tới Hồng Thiên Bộ đang xem sách, vội vàng nhìn lên bàn, hắn vô cùng vui mừng.

Đây là một môn thân pháp, tên là Chỉ Xích Thiên Nhai.

Từ miêu tả thân pháp, nó thuộc về Tiên cấp, người phàm không phải không thể học, nhưng bởi vì cấp độ lực lượng kém hơn quá nhiều, tự nhiên không thể phát huy hết uy lực, hơn nữa cũng không thể thi triển liên tục.

Môn thân pháp này, Hồng Thiên Bộ tìm được trong mộ của một đại năng cổ đại, cho dù đặt trong văn minh trước kia, môn thân pháp này cũng có thể xưng là đỉnh cấp.

Từ điểm đó có thể thấy, số mệnh của Hồng Thiên Bộ tốt tới mức nghịch thiên.

Tiến vào trong mộ đại năng, thuận lợi tìm được bảo thuật, toàn thân trở ra, trên đời này có mấy người làm được?

Lại thêm gia hỏa này còn dung hợp con mắt của Thái Cổ hung thú, có thể thấy số mệnh rất mạnh.

- Lần này tha mạng cho ngươi, ngươi ba phen mấy bận ỷ thế hiếp người, không thể để cho ngươi chết dễ dàng như vậy.

Lăng Hàn thì thào một câu, hắn và Lục Oa rời đi, lại đi tìm kiếm Hồng thái sư.

Công việc rất đơn giản, chỉ là Minh Văn cảnh mà thôi, Lăng Hàn không thèm quá mức ẩn tàng khí tức, hắn đánh một cái, lão gia hỏa ngất đi.

Trên người Hồng thái sư không có bao nhiêu chất béo, chỉ có ngọc tử, hết lần này tới lần khác Lăng Hàn hiện tại lại không thiếu ngọc tử.

Lăng Hàn trở về, hắn thấy sắc trời còn sớm nên ngủ một giấc.

Sáng sớm ngày thứ hai, hắn theo thường lệ bắt đầu tu luyện, đột nhiên cảm thấy tu vi tiến cảnh tăng nhanh kinh người.

Hoàn cảnh thiên địa lại biến hóa, gia tăng tốc độ tu luyện.

Tốc độ tu luyện tăng lên là chuyện tốt, nhưng cũng có ý nghĩa đám người trong lồng giam cũng sắp xuất thế, biến hóa càng nhanh, càng lớn, người đi ra càng nhiều, càng mạnh.

Hiệu quả phong cấm của lồng giam dựa vào năng lực hấp thu lực lượng thiên địa, Thiên Hải tinh trước kia không thích hợp tu luyện, cho nên lao tù cực kỳ vững chắc, không có người nào thoát ra.

Cho nên, vào ngày Thiên Hải tinh hoàn toàn khôi phục, nói rõ lồng giam mở ra hoàn toàn.

Đây là việc rất mâu thuẫn, một phương diện Lăng Hàn muốn tu luyện càng nhanh, một phương diện lại không hi vọng cường giả trong lồng giam xuất thế nhanh như vậy.

Ai.

Lăng Hàn thở dài, được rồi, không nghĩ nữa, mặc kệ hắn hi vọng hay không hi vọng, biến hóa như thế cũng không phải chuyện hắn có thể ngăn cản hay ảnh hưởng, cho nên hắn không thèm quan tâm.

Mấy ngày trôi qua, nghe đồn nổi lên bốn phía.

Hồng Thiên Bộ bị người ta đánh, trên trán xuất hiện một cục u lớn.

Như vậy còn chưa tính, Hồng Thiên Vô thiên kiêu vô song lại bị vận rủi quấn thân, có hạ nhân Hồng gia nói rằng, thời điểm Hồng Thiên Bộ đang tu luyện, đột nhiên phòng sập làm hắn đầy tro bụi.

Hay lúc hắn ăn cơm, ăn uống thế nào lại mất đi nửa cây răng.

Ví dụ, thời điểm đi đường thì phía trước đột nhiên xuất hiện cái hố to.

Rất nhiều chuyện trùng hợp không thể tưởng tượng nổi đều xuất hiện trên người hắn, giống như hắn bị người ta ám hại, nhưng người thông minh đến đâu cũng không cho rằng đây là trùng hợp, cho nên, chỉ có thể nói vận khí của Hồng Thiên Bộ rất hỏng bét.

Sau khi Lăng Hàn nghe xong, hắn bật cười lớn, đúng như Hầu ca nói, mảnh bia đá này là vật chẳng lành, âm khí quá nặng, ngươi xem, Hồng Thiên Bộ bị đánh một cái đã xui xẻo như thế.

Nhưng mà, Hồng Thiên Bộ dù sao cũng là Hồng Thiên Bộ, cho dù dưới tình huống như thế, hắn vẫn bước vào Tầm Bí cảnh.

Tin tức truyền ra, toàn bộ đế đô chấn động.

Mặc dù bây giờ Tầm Bí cảnh đã thành mặt hàng đi đầy đường, nhưng Hồng Thiên Bộ lại là đệ nhất thiên tài năm xưa, hiện tại lại là một trong song kiêu của đế đô, hắn bước vào Tầm Bí cảnh, ý nghĩa phi phàm.

Có lẽ, tương lai không lâu, đế đô sẽ xuất hiện cường giả Tiên đồ thứ hai.

Lăng Hàn cũng kinh ngạc, trong tình huống vận rủi quấn thân, Hồng Thiên Bộ còn có thể tiến bộ nhanh như vậy, số mệnh của hắn cũng quá nghịch thiên.

Hơn nữa, hắn cũng cướp sạch bảo vật trên người Hồng Thiên Bộ, gia hỏa này vẫn còn Sinh Mệnh bảo quả tiến vào Tầm Bí cảnh?

Lăng Hàn cảm thán một lúc, hắn đặt lực chú ý lên người mình.

Nhiều ngày trôi qua, hắn cũng sắp đạt tới Minh Văn nhị trọng đỉnh phong, chỉ cần hai ba ngày nữa, hắn có thể xung kích Minh Văn tam trọng.

Công việc trong Ngoại Vụ phủ tiến triển đâu vào đấy, tông môn quy thuận càng ngày càng nhiều, cho dù thế lực Chú Đỉnh cảnh cũng đã dâng thư hàng, Lăng Hàn đạt được chỗ tốt càng ngày càng nhiều, tin tưởng đủ cho hắn xông vào Tầm Bí cảnh.

Nhưng mà, biến cố xảy ra.