“Mày còn suy nghĩ gì chứ? Mày phải đồng ý ngay bây giờ.” Bạch Lộ không chờ được một giây phút nào nữa.
“Nhưng..” Phong Thiên Tuyết đang muốn nói thì điện thoại đột nhiên để chuông, trên màn hình hiển thị “Call boy”. Cô giống như gặp được cứu tinh, “Chẳng phải các người muốn tôi kết hôn để chặt đứt ý định của Tư Hạo Hiên sao? Tôi không nhất thiết phải kết hôn với người Thái Lan này, tôi tìm người khác kết hôn cũng được mà.”
“Trong giây lát, mày có thể tìm được ai kết hôn chứ?” Bạch Thu Vũ tức giận nói, “Mày thật sự tưởng mình đẹp như tiên, ai cũng muốn cưới mày à?”
“Tôi có người để chọn rồi.” Phong Thiên Tuyết cầm điện thoại di động lên, “Nhưng tôi không thể cho anh ta biết chuyện tôi có con”
“Tùy mày” Bạch Lộ mất kiên nhẫn xua tay, “Chỉ cần mày kết hôn đồng thời tuyên bố với truyền thông thì chuyện này xem như thành công nhưng phải đăng ký ngay hôm nay”
“Lộ Lộ..” Bạch Thu Vũ muốn ngăn cản Bạch Lộ nhưng cô ta đã nói ra rồi.
“Được, tôi nghe máy đã” Phong Thiên Tuyết cầm điện thoại đi sang bên cạnh, “Call boy, cứu tôi…”
“Sao vậy? Lại có người truy sát cô à?”
Ở bên kia điện thoại, Dạ Chấn Đình vội vàng hỏi. Lần này, bởi vì tình thế cấp bách nên anh quên không kìm giọng xuống.
“Không phải, tôi..” Phong Thiên Tuyết nghẹn ngào nói với vẻ thăm dò, “Bây giờ tôi phải lập tức tới Ủy ban nhân dân để đăng ký kết hôn, anh có thể giúp tôi không?”