Thiên Vu

Chương 674: Lai lịch linh tượng



Không thể không nói, Tần Phấn là một người vô cùng chuyên chú, dù chỉ là lâm thời bố trí, nhưng trận pháp tạo ra không hề cho ngươi cảm giác được nơi này là biên hoang ác liệt. Mặt trời chiều ngả về tây, hoàng hôn buông xuống, Tần Phấn ngồi khoanh chân tĩnh tu, đồng thời cũng chú ý tình huống bên ngoài để tránh khỏi có tình huống gì phát sinh. Nơi này dù sao cũng là biên hoang, không xa phía trước chính là Mê Vụ Sâm Lâm, tùy thời đều có thể gặp gỡ nguy hiểm. Bất quá, hai người Lãnh Cốc và Trần Lạc xem ra tâm tình khá tốt, chẳng hề coi Mê Vụ Sâm Lâm là chuyện gì to tát, liên tục dong duổi mấy ngày đường khiến cho cả người Lãnh Cốc uể oải, sớm nằm ở một nơi nào đó ngủ say như chết, Trần Lạc thì khá hơn, đơn giản là trực tiếp tu luyện.

Từ khi mấy ngày trước lấy ra linh lực khiến cho linh tượng rịch rịch, hắn liền ý thức được tu luyện như chuyện lửa cháy xém lông mày, dĩ nhiên không dám trễ nải, hiện tại tu ra linh tượng, chỉ có mở ra thất diệu kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, nhật, nguyệt bên trong linh hải, mới có thể thành tựu linh thể.

Mở ra thất diệu linh hải, độ khó càng lớn hơn nhiều so với bảy đạo linh luân cảnh giới thứ ba, đặc biệt là một số linh hải đặc thù, tủ như linh hải biến dị, nếu là Mệnh chi Linh Hải thì độ khó mở ra thất diệu càng lớn hơn nhiều, dù sao Mệnh chi linh hải được xưng là Bàn Thạch linh hải, loại linh hải này ngưng tụ ra linh tượng, có được ảo diệu bàn thạch, tương tự linh lực cũng như vậy. Người nắm giữ Bàn Thạch linh hải, đánh ra một quyền, uy lực tuyệt đối không phải linh hải bình thường có thể so sánh, chỉ cần bên trong linh lực ẩn chứa ảo diệu bàn thạch liền cường đại dị thường.

Mệnh chi Linh Hải ẩn chứa ảo diệu bàn thạch, có thể nói là vững như thành đồng vách sắt, người khác khó có thể lay động. Tương tự, chính ngươi cũng khó có thể lay động, muốn mở ra thất diệu nói dễ vậy sao? Đây mới chỉ là Mệnh chi Linh Hải, còn Trần Lạc thành tựu chính là Linh Hải giới, ẩn chứa ảo diệu dựng hóa, muốn mở ra thất diệu e là càng khó khăn hơn.

Thế nhưng, khiến Trần Lạc lo lắng nhất cũng không phải là có thể mở ra thất diệu linh hải hay không, bởi vì thất diệu linh hải gồm kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, nhật, nguyệt đều tương ứng với ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ trong đại tự nhiên. Theo hắn suy nghĩ, nếu chính mình hiểu rõ ngũ hành trong đại tự nhiên, từ đó muốn mở ra thất diệu linh hải hẳn là không khó, hắn cũng có phần tự tin và nắm chắc. Khiến hắn đau đầu chính là linh tượng, phải biết rằng phương pháp mở ra thất diệu linh hải nhất định phải điều động linh tượng tiến hành, đây là biện pháp duy nhất, tựa như người ta nói chuyện phải mở miệng vậy, nếu như không mở mienjg, bất luận ngươi dùng cách nào cũng không thể phát ra thanh âm.

Thời gian qua đi nhiều ngày, một lần nữa tiến vào linh hải của mình, tựa hồ xảy ra biến hóa không nhỏ, biến dị chi linh bên trong linh hải như một dạng biển lửa cuồn cuộn, liều lĩnh chiếm lấy từng tia yên vụ phía dưới, ba đạo phân thân dung hợp với hố đen tựa hồ đã sớm không còn là phân thân, biến thành một đạo vòng xoáy đen như mực, vòng xoáy chậm rãi xoáy quanh, như vực sâu địa ngục, thật là đáng sợ.

Phía trên vẫn như cũ là sương mù trắng đen đan xen, xem như một mảnh hỗn độn, Long Linh kia không biết đã trốn đến nơi nào, Trần Lạc hầu như hoàn không cảm ứng được sự tồn tại của nó. Thứ đồ chơi này hiện tại không tạo thành uy hiếp gì đến mình, tạm thời không có thời gian để ý, việc khẩn cấp trước mắt là linh tượng muốn tạo phản kia.

Cũng còn may, tuy rằng không cách nào hoàn toàn chưởng khống linh tượng, nhưng ít ra còn có thể cảm ứng được, thứ này hầu như chiếm lấy nửa cái Linh Hải, vẫn đang ngủ thiếp không nhúc nhích, Trần Lạc tâm niệm vừa động, linh tượng khủng bố lập tức mở to hai mắt, đó là một đôi mắt như nhật như nguyệt, đầy rẫy bạo liệt, hàm chứa lửa giận ngợp trời, Trần Lạc có thể cảm nhận cực kỳ rõ ràng, tựa hồ biến dị chi linh bên trong linh hải cũng có thể cảm nhận được, bắt đầu gầm hét lên, vòng xoáy hố đen cũng chập chờn lúc sáng lúc tối, điên cuồng xoay tròn.

Trước tiên, hắn vốn định mạnh bạo thử một lần, sau đó ngẫm lại vẫn là quên đi, trước đó không phải chưa từng thử qua, ngược lại đã từng thử rất nhiều lần, sự thực chứng minh, chơi cứng đấu cứng với linh tượng là không thể được, không những không thể điều động, trái lại còn bị tính bạo liệt của nó ảnh hưởng.

Bất quá bây giờ đã khác, bởi vì Trần Lạc đã tìm hiểu Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh.

Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh chính là một trong bốn đại kinh Phật trong thiên hạ, không biết trải qua bao nhiêu năm tháng, bao nhiêu vị cao tăng đắc đạo lấy trí tuệ vô song đánh ra một thời kỳ khoáng thế. Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh cũng không phải là một bộ linh quyết, cũng không phải là công pháp gì, càng không phải thần thông.

Theo suy nghĩ của Trần Lạc, Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh hẳn là một dạng kỳ công thiên hạ như Thôn Thiên Phệ Địa, hàm chứa ảo diệu vô thượng của Phật gia, sau khi tìm hiểu được lợi cả đời, cũng như Thôn Thiên Phệ Địa, tu luyện bộ kỳ công này rồi, Trần Lạc hầy như có thể thôn phệ vạn vật thiên địa, biến hóa cho mình sử dụng.

Chỉ cần hắn muốn, trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, có thể khiến cho linh tượng càng thêm cường đại, nhưng hiện tại linh tượng của hắn đã đủ cường đại, nếu còn cường đại thêm nữa, chính hắn cũng không biết phải làm sao. Thế nên hắn không lợi dụng Thôn Thiên Phệ Địa tăng cường tu vi bản thân.

Thôn Thiên Phệ Địa ảo diệu ở chỗ thôn phệ, còn Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh ảo diệu ở chỗ tịch diệt. Trần Lạc căn cứ theo lĩnh ngộ của mình từ Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh, bắt đầu tu luyện. “Dĩ vô minh diệt cố, tâm vô hữu khởi; dĩ vô khởi cố, cảnh giới tùy diệt; dĩ nhân duyến câu diệt cố, tâm tương giai tẫn, danh đắc niết tập, thanh lương tịch tĩnh, não phiền bất hiện, chúng khổ vĩnh tịch; cụ hữu bất sinh bất diệt, bất cấu bất tịnh, bất tăng bất giảm, viễn ly nhất dị, sinh diệt, thường đoạn, câu dữ bất câu”…

Tìm hiểu Đại Tịch Diệt Độ Ách kinh càng thấu triệt, linh tượng bắt đầu phát sinh biến hóa kỳ diệu. Đột nhiên, thứ đồ chơi này như ý thức được cái gì, bắt đầu rống giận lên như phát rồ, phảng phất như lấy hư không làm thân thể, lấy hai mắt làm Nhật Nguyệt, lấy mây mưa làm khí tức, lấy sấm sét làm cánh tay, gầm thét lên, phẫn nộ… Trong lúc nhất thời, Linh Hải trở nên sôi trào.

Trần Lạc không hề bị lay động, tiếp tục tu luyện, linh tượng cũng bắt đầu trải qua tịch diệt… Niết bàn. Nhân thời khắc này, Trần Lạc lập tức điều động tâm niệm lỗ lực thống trị linh tượng, có điều vừa mới dung nhập vào, tâm niệm liền lập tức chịu ảnh hưởng, trở nên bạo liệt hung tàn, tức giận ngợp trời. Cùng lúc đó, trong đầu của hắn phảng phất xuất hiện một chút ký ức quái lạ, ngọn lửa màu xám, nơi phế tích, xương trắng, song máu, bộ lông, núi đao biển lửa, huyết trì, núi đao… Ác quỷ hung tàn, ác ma khủng bố… Như địa ngục.