Toàn Cầu Xâm Nhập

Chương 240



- Cầm Cầm, anh đã trở về.

Nam nhân bước nhanh tới nhiệt tình ôm vợ mình, sau đó hắn liền cứng lại rồi.

Hắn buông tay lui về phía sau, nhìn chủy thủ đâm vào trái tim mình, trên mặt tràn đầy khiếp sợ cùng khó thể tin.

Vợ hắn nhúc nhích cổ, phát ra tiếng vang răng rắc, nhếch môi, diễn cảm không khống chế được lộ ra vẻ tươi cười vặn vẹo.

- Rốt cục không cần tiếp tục giả tạo làm vợ của nhân loại, tao nghĩ làm thịt mày đã rất lâu rồi.

"Vợ" mở ra miệng đầy răng nhọn, hung hăng cắn lên cổ nam nhân!

* * *

Biên Tuấn trước tiên đem Đậu đội cùng Nghê tỷ đưa về nhà, sau đó mới trở về, ở cửa nhà nhìn thấy một người quen, là bạn học trung học Phương Thông.

Lúc còn ở trường học quan hệ giữa hai người không tốt lắm, sau cuối thời bởi vì đều là người sống sót vẫn còn là người quen biết, quan hệ khá hơn nhiều, Phương Thông còn đem em gái Phương Yên giới thiệu cho hắn.

Phương Yên là một cô gái nhỏ nhắn khả ái, Biên Tuấn thật thích nàng, hai người trước mắt còn đang kết giao, bà mối cùng anh vợ Phương Thông tự nhiên cũng rất được Biên Tuấn tín nhiệm.

- Hai ngày này không thấy cậu, đi đâu vậy? Phương Yên còn hỏi tôi có phải cậu thay lòng đổi dạ hay không, tôi cho cậu biết, cô gái tốt như Yên Yên cũng không nhiều, cậu cần phải quý trọng.

Biên Tuấn đi ngang qua người hắn, bất đắc dĩ bật cười:

- Vội đều vội muốn chết, làm sao có thời gian đi thay lòng đổi dạ. Yên Yên không phải có chìa khóa nhà tôi sao? Sao anh lại ở cửa chờ? Yên Yên không ở nhà sao?

Biên Tuấn mở cửa đi vào trước, chợt nghe tiếng gió sau lưng, quay phắt người lại chỉ thấy một thanh chủy thủ đâm thẳng vào mặt.

Biên Tuấn nghiêng đầu, chủy thủ xẹt qua gò má máu tươi chợt tuôn trào!

- Phương Thông! Anh điên rồi sao?

Biên Tuấn ôm mặt đổ máu, lại thấy chủy thủ đâm tới.

Thân hình hắn nhoáng lên muốn né tránh, sau lưng chợt nặng, một người nhào lên lưng của hắn mang theo hắn lảo đảo ngã dưới đất, cũng thuận lợi tránh khỏi một đao kia.

Người kia cắn lấy sườn cổ của hắn, bởi vì ngã sấp xuống chớp lên, không thể cắn đứt động mạch chủ bên gáy ngược lại cắn trúng bả vai của hắn.

Biên Tuấn đau đớn bắt lấy tóc người kia túm xuống, hung hăng suất dưới đất.

Thấy rõ người kia là ai, toàn thân Biên Tuấn đều mộng, bạn gái xinh đẹp đáng yêu lúc này miệng đầy máu đứng lên.

Miệng của nàng còn động, đang nhai miếng thịt cắn trên vai hắn, miệng đầy răng nhọn đáng sợ, đó là máu thịt của hắn!

Biên Tuấn cũng không phải người ngu, hắn ý thức được hai người này không phải là người, nhưng là thứ gì thì hắn cũng không biết, hiện tại cần gấp giữ tính mạng đi tìm đội trưởng!

Phương Thông cùng Phương Yên lại nhào đi lên, Biên Tuấn gầm lên giận dữ, hai tay biến thành hai cây búa lớn, mọt búa bổ lên đầu Phương Thông trực tiếp gọt sạch một bên sọ não. Nhưng Phương Thông chẳng những không chết, còn bổ nhào qua, chủy thủ đâm thẳng ánh mắt của hắn.

Biên Tuấn sắp bị hai quái vật này hù chết, vội vàng lui về phía sau, cây búa gạt mở chủy thủ đâm tới, Phương Yên cũng nhào qua, một búa chém trúng lưng của nó, hai quái vật giống như không có cảm giác đau, không muốn sống dây dưa chém giết, Biên Tuấn chém vỡ kính thủy tinh theo cửa sổ nhảy ra ngoài.

Lầu ba không tính cao, nhưng cũng không thấp, Biên Tuấn rơi xuống đất, cường độ thân thể cao hơn người thường nên may mắn không bị thương, mang theo máu tươi đầy người một đường chạy như điên hướng nhà đội trưởng, hai quái vật đuổi theo sát phía sau không buông tha.

Người sống sót bên ngoài nhìn thấy một màn như vậy đều hoảng sợ vội vàng tránh né.

Biên Tuấn vừa chạy vừa kêu:

- Chúng nó là quái vật! Kêu người tới hỗ trợ!

Trong đám người có mấy người lao tới, không phải giúp đỡ Biên Tuấn ngăn cản quái vật mà giúp đỡ quái vật ngăn lại Biên Tuấn.

- Tránh ra! Đừng ngăn cản tôi! Chúng nó mới là quái vật!

Biên Tuấn hô to.

Lúc này Phương Yên đã lau sạch máu ngoài miệng, Phương Thông cũng thu đao, trên đầu phủ kín, che khuất miệng vết thương đáng sợ, máu loãng chảy đầy người.

Phương Yên vừa khóc vừa giải thích:

- Hắn là bạn trai của tôi, hắn sắp rơi vào toàn dị thái, hiện tại đang bị vây trong trạng thái bạo tẩu, ngay cả tôi cùng anh tôi cũng chém, phi thường nguy hiểm, chư vị hỗ trợ bắt lấy hắn.. Biên Tuấn! Đừng đả thương người nữa!

Cây búa bổ lên người ngăn cản đường, Biên Tuấn nhận định mấy người kia là đồng lõa của hai anh em Phương Thông, bọn hắn cũng là quái vật, cây búa chém tới, một người thẳng tắp đánh lên cây búa, đầu liền bay lên.

Trong đám người phát ra tiếng thét chói tai cùng tiếng kêu khóc, hẳn là thân thích của người chết.

Biên Tuấn nhìn thấy thi thể rơi xuống đất, vẫn không nhúc nhích, giống như thật đã chết rồi, nhưng Phương Thông thiếu một bên đầu vẫn còn có thể đuổi giết hắn, quái vật bị chém rơi đầu liền chết sao?

Búa tiếp theo Biên Tuấn đều hướng cổ quái vật mà chém.

Quái vật đều đi chết! Đi chết đi!

* * *

Ám sát cùng đuổi giết vẫn đang tiến hành, vợ, bạn bè hoặc là đồng đội đều có thể sau lưng thống đao, khó lòng phòng bị.

Giải quyết không được ba người Quý Hủ đang bị vây khốn, Nghê Thiếu Ngu chấp hành mệnh lệnh của thành chủ, phái người đi giải quyết Đậu Thận Vinh, bản thân nó tự đi xử lý hai người còn lưu trên xe tải.

Nghê Thiếu Ngu điều chỉnh diễn cảm, đi tới bên ngoài cửa xe gõ cửa, ra dấu muốn Trì Ánh hạ cửa kính xe.

Trì Ánh ngồi bất động, lấy ra tiểu loa hỏi:

- Chuyện gì?

Nói đùa gì vậy, cửa sổ xe là có thể tùy tiện mở ra sao?

Vẻ tươi cười trên mặt Nghê Thiếu Ngu cứng ngắc, vỗ vỗ cửa xe lại chỉ vào phủ thành chủ, lớn tiếng hô:

- Bọn hắn gọi anh đi vào!

Trì Ánh nhìn phủ thành chủ, buông tiểu loa, dựa vào lưng ghế bất động.

Nghê Thiếu Ngu liên tục gõ cửa nhưng Trì Ánh không nhúc nhích, nó cắn răng hận không thể lập tức xé nát nhân loại này. Không còn cách nào nó chuyển qua xe của Thu Quân Văn lặp lại chiêu cũ.