Tối Cường Hệ Thống

Chương 840: Ta Muốn Thay Người A



Người dịch: Sunshine
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Lúc này, Lâm Phàm gọi Thiên Địa Dung Lô ra.

Thiên Địa Dung Lô này đi kèm theo hệ thống, bảo bối cái rắm gì, nó vốn được dùng để luyện khí, bởi vì khá cứng rắn nên mỗi lần gặp chiêu nào đỡ không nổi thì được Lâm Phàm gọi ra sau đó trốn vào thôi.

Khi Thiên Địa Dung Lô xuất hiện, Lâm Phàm phát hiện hai mắt Tử Vong Ma Thần trợn tròn lên.

Tử Vong Ma Thần vẫn được trường bào màu đen vây lấy, căn bản không thấy được con mắt, nhưng Lâm Phàm đoán được Tử Vong Ma Thần chắc chắn đang nhìn thẳng.

- Tử Vong Ma Thần đại nhân, ngươi thấy bảo bối này thế nào?

Lâm Phàm hỏi.

- Được.

Tử Vong Ma Thần mở miệng, giọng nói có chút hưng phấn.

- Nhân tộc ngươi biểu hiện rất tốt, quy thuận bản Ma Thần sau đó trở thành thủ hạ của ta, sống trong vùng thế giới này có bản Ma Thần bảo kê, thiên địa này, không còn ai dám trêu chọc ngươi nữa.

Tử Vong Ma Thần nói.

Lâm Phàm vừa nghe, nháy mắt một cái, thủ hạ cái em gái ngươi ấy, nghĩ lại những lời này, Tử Vong Ma Thần là tồn tại có thể cẩn thận nói chuyện a.

Sau đó, Lâm Phàm bắt đầu đi vòng vo, phải xuất chiêu một chút mới được.

- Có thể trở thành thủ hạ của Tử Vong Ma Thần thật sự quá vinh hạnh cho tại hạ.

- Tử Vong Ma Thần đại nhân, ngươi ăn Lạt Điều () sao?

Lâm Phàm rót ý thức vào nội thiên địa Địa Cầu tìm đồ ăn đẹp nhất Địa Cầu là Lạt Điều.

- Tiên sư nó, Tử Vong Ma Thần, bản Đế hôm nay sẽ giết ngươi.

Trong lòng Lâm Phàm rống giận, sau đó bắt đầu hòa Lạt Điều vào thuốc biến thái.

Đại Phàm Ca chi linh, tinh luyện, tinh luyện, khi tinh luyện nhất định phải tinh luyện đến mức độ tinh khiết nhất sau đó dung hợp với Lạt Điều.

- Keng, chúc mừng luyện chế ra một bao Đại Phàm Ca Lạt Điều.

- Lạt Điều?

Tử Vong Ma Thần sững sờ, không biết đây là thứ gì.

Lâm Phàm đã chế thành công Lạt Điều, trong lòng tràn đầy hi vọng, nhất định phải ổn định, lần này phải ổn định a.

- Đúng, Lạt Điều đẹp nhất trong truyền thuyết, đây do ta tích lũy trong nhiều năm mới có được đó.

Lâm Phàm lấy Lạt Điều ra, từng cây từng cây Lạt Điều đỏ như lửa, thoạt nhìn vô cùng yêu diễm.

Những Lạt Điều diêm dúa này khiến Lâm Phàm không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt, nhưng nghĩ đến tác dụng của nó, hắn phải cố kiềm nén lại.

Chỉ cần đối phương ăn Lạt Điều của bản Đế, như vậy sẽ chơi đùa thoải mái rồi.

Bản thân trốn vào Thiên Địa Dung Lô một chút, sau đó thả Thượng Cổ Đại Yêu ra để song phương đâm chém lẫn nhau, còn mình ngồi ở giữa ngư ông đắc lợi.

Nếu giết được Tử Vong Ma Thần, tu vi của mình chắc chắn sẽ tăng lên ào ào, lúc ấy sẽ trở nên vô cùng ngưu bức.

Mình bây giờ mặc dù là Thần Thiên Vị tầng thứ mười Vĩnh Hằng Thần Vị cảnh, nhưng khi so sánh với Ma Thần, vẫn còn chênh lệch rất lớn, nếu như có thể giết được một tên thế này, thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rồi.

- Lạt Điều mỹ vị.

Lâm Phàm dường như nghe được tiếng nuốt nước miếng, như ảo như thật phát ra từ người đối phương.

- Cho ta.

Tử Vong Ma Thần đưa tay ra nói.

- Quả nhiên là kém thông minh.

Theo Lâm Phàm, nhóm cường giả giống như Tử Vong Ma Thần này, khẳng định rất lạnh lẽo, cô quạnh, bá đạo, chỉ cần một lời không hợp, liền động thủ chém giết, sao giống bây giờ có thể trò chuyện với mình đến giờ.

Tử Vong Ma Thần cầm Lạt Điều trong tay, tháo mở, lấy ra một hạt, ngửi một chút rồi nhìn một lát.

Tử Vong Ma Thần giơ cánh tay đang ẩn giấu dưới hắc bào lên, áo bào màu đen che mặt bị kéo làm chiếc cằm nhất thời lộ ra.

- Ồ!

Lâm Phàm sững sờ kinh ngạc, khi nhìn chiếc cằm thon gọn, trắng như tuyết kia, Lâm Phàm phát hiện có chút không ổn.

Điều này sao có thể?

Tên quái nào này không phải Tử Vong Ma Thần sao?

Lâm Phàm nghĩ, Tử Vong Ma Thần phải có tướng mạo xấu xí, vô cùng kinh khủng mới đúng.

Nhưng Lâm Phàm phát hiện, suy nghĩ của mình hoàn toàn sai lệch.

Tử Vong Ma Thần không giống như hắn nghĩ.

Đây là một em gái.

Tuy giờ chỉ nhìn thấy cằm, nhưng với con mắt soi gái mấy chục năm của hắn đã có thể tượng tượng được toàn bộ khuôn mặt của nàng.

Đôi môi phấn hồng.

Hai bên hàm đầy răng, Lạt Điều hồng hồng phóng tới trong miệng, nhẹ nhàng khẽ cắn.

Lâm Phàm đột nhiên nuốt một ngụm nước bọt.

Lâm Phàm muốn nói gì đó, nhưng thôi, chuyện gì đến nó đến.

- Thế nào?

Lâm Phàm thận trọng hỏi.

Hiện tại, Tử Vong Ma Thần buông lỏng liêm đao trong tay, sau đó cởi mũ áo lộ ra một mái tóc dài màu đỏ như lửa.

Khi Lâm Phàm nhìn thấy khuôn mặt của nàng, trái tim nhỏ đột nhiên bắt đầu nhảy lên.

Trời ạ....

Quả thực như suy nghĩ của mình.

Không đúng, Tử Vong Ma Thần của Cổ Tộc thì dáng vẻ nên giống Cổ Tộc chứ, sao là bộ dáng này.

- Ân, không tồi, bản Ma Thần rất hài lòng.

Trong chớp mắt, âm thanh Tử Vong Ma Thần thay đổi.

Ngữ khí âm trầm lúc trước cái đã không còn, hai giọng nói hoàn toàn khác biệt.

....

Trong Động Thiên.

Thượng Cổ Đại Yêu từ sớm đã nhận thông báo của Lâm Phàm, chuẩn bị chơi một vố lớn với Tử Vong Ma Thần, đối với Thượng Cổ Đại Yêu, hắn đã trở thành tác dụng phụ dưới phát tiết của Đại Phàm Ca.

Thượng Cổ Đại Yêu mặc dù là Yêu tộc nhưng không phải người tùy tiện.

Lúc này, Tử Vong Ma Thần nhất định là một bộ xương khô, hoặc sẽ có khuôn mặt cực kỳ xấu xí như quái vật, nhưng thời điểm thấy khuôn mặt của nàng, Thượng Cổ Đại Yêu đã không chịu nổi.

- Chủ nhân để ta, Thượng Cổ Đại Yêu ta mặc dù là hoàng giả Yêu tộc nhưng vì bá nghiệp của ngài, ta chấp nhận hi sinh chính mình.

Khi nói, trong mắt Thượng Cổ Đại Yêu tản ra tinh quang.

Mái tóc dài màu đỏ, khuôn mặt tinh xảo, nếu như người khác thì Lâm Phàm không nói, nhưng đây là Tử Vong Ma Thần nha, có đánh chết hắn cũng không tin.

Nghe lời nói của Thượng Cổ Đại Yêu, Lâm Phàm ho nhẹ một tiếng.

- Không cần, để bản Đế suy nghĩ một chút, Thượng Cổ Đại Yêu ngươi vì ta đã làm quá nhiều rồi, chuyện này hãy để ta tự mình làm đi.

- Không nhiều, không nhiều, chủ nhân, ta nguyện ý, lần này hãy để cho ta đi.

Thượng Cổ Đại Yêu gào thét.

Lâm Phàm không cho hắn có cơ hội nói nhiều, trực tiếp đóng Động Thiên lại.

Sợ đến khi tình huống phát sinh, nhất định sẽ rất kịch liệt, và Lâm Phàm hắn đã chuẩn bị xong.

Ta không vào Địa ngục thì ai vào đây?

Tử Vong Ma Thần này tuy khủng bố nhưng mình lại là anh hùng cứu vớt thế giới a.

Ngay cả chuyện nhỏ này cũng không chịu được thì dừng ở đây luôn cho rồi.

Thời gian trôi qua, Lâm Phàm cứ lẳng lặng chờ đợi.

Đợi đến khi Tử Vong Ma Thần ăn xong Lạt Điều cuối cùng, Lâm Phàm biết chuyện gì nên đến cũng sẽ đến.

- Ủa.

Vừa lúc đó, vẻ mặt Tử Vong Ma Thần dần dần biến hóa, biến hóa này do Đại Phàm Ca tạo nên.

- Nhân tộc ngươi rất tốt, bản Ma Thần rất hài lòng, ngươi về sau hãy tiến cống Lạt Điều cho bản Ma Thần, bản Ma Thần sẽ không bạc đãi ngươi.

Tử Vong Ma Thần cảm giác một cỗ dục vọng không rõ đang thiêu đốt trong cơ thể.

- Dạ dạ....

Lâm Phàm yên lặng gật đầu, đồng thời cũng làm xong chuẩn bị.

Thời khắc này, Lâm Phàm nghĩ tới một câu nói “để bão táp tới càng thêm mãnh liệt đi”

Nhưng hắn phát hiện tình huống có gì không đúng.

- Tử Vong Ma Thần đại nhân, ngươi làm gì?

Lâm Phàm mới vừa ảo tưởng nhưng lại phát hiện, Tử Vong Ma Thần điểm ngón tay một cái, hư không rung động, pháp tắc ngưng tụ thành móc xích trói tứ chi Lâm Phàm lại.

Hô! Hô!

Tử Vong Ma Thần nặng nề thở hổn hển, thần trí dần dần trở nên mơ hồ, biến liêm đao trong tay thành một cái roi dài đen nhánh.

Chuyện này... Này.

- Không được, ngươi vì cái gì muốn ngược đãi ta?

Lâm Phàm hốt hoảng, sau đó mãnh liệt giẫy giụa.

Nhưng thực lực hắn hiện giờ sao có thể là đối thủ của người ta, giãy dụa như thế nào cũng không thoát.

- Ta muốn thay người, ta muốn thay người hu hu.

Lâm Phàm gào to, Thượng Cổ Đại Yêu ngươi ra đây cho ta.

Đùng!

Một vệt đen xuất hiện.

- Nhân tộc, ngươi hãy bản Ma Thần điều giáo dục vọng cho ngươi, giờ ngươi chính thức trở thành người của bản Ma thần.

Trong đôi mắt Tử Vong Ma Thần lập loè ánh sáng khác thường, khuôn mặt tinh xảo kia cũng lộ vẻ điên cuồng.

- Ta, cái đkmn... Bản Đế hối hận quá....

- A!

- Ha ha....

()Lạt Điều là một loại snack cay hình que rất phổ biến ở Trung Quốc.*