Tối Cường Hệ Thống

Chương 953: Tăng Lên



Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Đan Phong!

Lúc này, mọi người kinh ngạc thốt lên không ngừng.

- Các ngươi nhìn đi, thương thế của người này khôi phục như quỷ vậy kìa.

- Giời ạ, cái này cũng quá giả đi, cây đao này sắp trở thành Hạ phẩm chí bảo, một thần binh lợi khí chân chính, hắn đâm mình thành như nhím vậy rồi mà vẫn có thể khôi phục được.

- Đan dược này của ngươi tên là gì?

- Ly Vẫn Đan…

- Không thể nào, đan dược này không có tiên đạo pháp tắc, cho nên không phải tiên đan, nhưng nếu như nó không phải tiên đan, sao lại có hiệu quả trị liệu như vậy?

- Theo ta được biết, tiên đan chữa thương Thần Nông Vô Cực Đan trong tông môn cũng không biến thái như vậy?



Khiếp sợ!

Kinh ngạc!

Những đệ tử xung quanh kia vừa nghe nói tiên đan, trong lòng rất hiếu kỳ, nhưng khi nhìn thấy đan dược không có tiên đạo pháp tắc, rất nhanh không để trong lòng.

Sau khi Nam Cung Danh lấy trường đao ra, bọn họ nhìn như nhìn trò hề, bọn họ cũng muốn biết tên này chuẩn bị làm gì?

Khi thấy Nam Cung Danh tự mình đâm mình, bọn họ đều sững sờ.

Muốn tự mình hại mình đây mà.

Nhưng khi nhìn thấy Nam Cung Danh nuốt đan dược, thương thế liền khôi phục, mỗi một người đều trợn tròn mắt.

- Mọi người đều tận mắt chứng kiến rồi đó, đây chính là sự thần kỳ của Ly Vẫn Đan, mặc kệ bị thương nặng thế nào đều có thể khôi phục như cũ.

Nam Cung Danh mở áo của mình ra, trên người ngay cả một vết thương cũng không có, quả thực biến thái đến cực hạn.

Đồng loạt quay đầu.

Ánh mắt tất cả mọi người đều dừng lại trên viên đan dược…

Ly Vẫn Đan này còn biến thái hơn Thần Nông Vô Cực Đan của tông môn.

Thần Nông Vô Cực Đan phải mất một nén nhang mới chậm rãi khôi phục, nhưng đan dược này chỉ cần vài giây, đã có thể khôi phục lại.

Sau này, nếu như cùng người khác đối chiến, nó sẽ trở thành đan dược trở mình?

Lâm Phàm phát hiện ánh mắt những người xung quanh có gì đó không đúng.

Ánh mắt người nào người nấy đều tỏa sáng, làm người ta không dám nhìn thẳng.

- Toàn bộ những đan dược này ta lấy hết, ngươi nói đi ngươi cần bao nhiêu điểm cống hiến?

Một tên đệ tử hét lên.

Hắn rất có tiền, cha hắn là trưởng lão, cho nên hắn được gọi là đệ tử đời hai.

Một chút điểm cống hiến này hắn không thiếu, hắn có rất nhiều tiền.

- Mẹ kiếp, chỉ bằng ngươi mà muốn cướp cùng ta, không phải cha ngươi là trưởng lão thôi sao, điểm cống hiến của ta so với ngươi cũng không thiếu.

- Mọi người đừng kích động, đan dược này có không ít, chúng ta công bằng một chút, mỗi người một viên, đừng tổn thương hòa khí của nhau.

- Cút cmm đi, những đan dược này đều là sinh mệnh thứ hai đấy, có bao nhiêu viên đan dược, liền có bao nhiêu cái mạng, hòa khí cái chó gì.

- Đúng đấy, toàn tông thi đấu sắp tới, ông đây phải quyết chiến với Thần Tử, chỉ cần ông đây đánh những Thần Tử kia nằm rạp dưới đất, ông đây có thể trở thành Thần tử rồi.

- Thần tử là cái méo gì, chỉ cần có những đan dược này, ta sẽ đi khiêu chiến cường giả trên Chân Tiên Dự Bị Bảng kia.



Thời khắc này, hiện trường mảnh hỗn loạn, bọn họ suýt chút nữa đánh nhau vì những đan dược này.

Giờ khắc này, cách đó không xa.

Linh Võ Tôn nhìn tình huống bên kia, khẽ cau mày.

- Nơi đó xảy ra chuyện gì vậy?

- Sư huynh, để ta đi nhìn một chút.

Một tên đệ tử bên cạnh lên trước tìm hiểu tin tức, chỉ cần hầu hạ Linh sư huynh cho tốt, cuộc sống sau này của hắn sẽ tươi sáng.

Cũng không lâu lắm, tên đệ tử kia đã trở về.

- Sư huynh, có người ở đó bán đan dược, đan dược gọi Ly Vẫn Đan, cho dù thương nặng thế nào đều có thể khôi phục như cũ, hơn nữa một ít đệ tử mua đan dược còn nói bọn họ sẽ nhờ đan dược này để khiêu chiến Thần tử.

Đệ tử kia bẩm báo.

- Hừ, lời nói vô căn cứ, đệ tử nội môn chính là đệ tử nội môn, còn mơ tưởng nở mày nở mặt.

Linh Võ Tôn khinh thường nói.

Chỉ là một ít đệ tử nội môn mà dám mơ tưởng dựa vào đan dược để chiến thắng Thần tử, quả thật mơ mộng hão huyền.

- Sư huynh nói rất đúng, những đệ tử này không biết tiến thủ, một lòng muốn dựa vào ngoại vật, đúng là chẳng ra gì.

Tên đệ tử này hùa theo.

- Đi…

Linh Võ Tôn không thèm chú tới những thứ những này, sau đó xoay người rời đi.

Hiện tại Lâm Phàm gặp phải tình huống rất nghiêm trọng, những đệ tử này giống như muốn nuốt sống chính mình.

Tựa như, ngươi không bán đan dược cho ta, ta sẽ liều mạng với ngươi vậy.

Nhưng bây giờ, đan dược nhiều như vậy, trong khoảng thời gian ngắn, khiến hắn có chút lúng túng.

Ngay lúc này, Lâm Phàm chợt nảy ra một ý tưởng, sau đó gân giọng hô to.

- Mười chín viên đan dược, người trả giá cao sẽ được.

Thời khắc này, hiện trường một mảnh bạo loạn, các thổ hào bắt đầu gân giọng báo giá.

Một ít người không có nhiều tiền, chỉ có thể tiếc nuối, cái này sao cạnh tranh đây, căn bản tranh nổi.

Chỉ mấy lần nâng giá, giá tiền đã tăng lên hai triệu, nhìn tình huống này, chưa có dấu hiệu dừng lại.

Cứ đà này, giá tiền vẫn cứ tăng vùn vụt.

Cuối cùng, đan dược được một tên đại thổ hào mua đi.

Giá cả trực tiếp tăng vọt ở mức 301 vạn.

301 vạn điểm cống hiến, một con số khổng lồ.

Một đệ tử bình thường, không có khả năng kiếm được nhiều điểm cống hiến như thế.

Tên đệ tử mua được đan dược, giống như vương giả bao quát chúng sinh.

- Đồ mà Mã Đằng Vân ta muốn có, không ai tranh được với ta.

Mã Đằng Vân hăng hái, hất tay một cái chính là ba triệu điểm cống hiến, một chút cũng không đau lòng.

- Trâu bò!

Đối với dạng cường hào này, Lâm Phàm hết sức bội phục, nếu như so sánh hắn với Nam Cung Danh, thì đúng là Tiểu Vu gặp Đại Vu.

Người chân chính trâu bò, vẫn là Nam Cung Danh kia.

Màn biểu diễn vừa rồi, người bình thường sẽ không có can đảm làm.

Mà đan dược này có thể bán được giá lớn như vậy, tất cả đều nhờ vào Nam Cung Danh.

Nếu như không phải hắn tự mình thí nghiệm, đan dược kia sẽ mất giá rất nhiều.

Sau khi Lâm Phàm và Nam Cung Danh rời khỏi nơi này.

- Huynh đệ, ngươi quá trâu bò.

Lâm Phàm vỗ vai Nam Cung Danh nói.

Nam Cung Danh cười yếu ớt một tiếng.

- Năm ngàn điểm cống hiến của ta

Lâm Phàm trực tiếp vạch một cái.

- 10 ngàn đi.

Nam Cung Danh xua tay.

- Năm ngàn chính là năm ngàn, Nam Cung Danh ta rất biết giữ lời, nhưng mà ngươi đã cưỡng cầu như vậy, 10 ngàn liền 10 ngàn.

- Ách!

Giời ạ!

Không biết xấu hổ!

Vốn dĩ Lâm Phàm còn tưởng Nam Cung Danh này quả thực có tính cách, nhưng hắn không ngờ cái tên này lại chẳng cần thể diện như vậy.

Ba triệu điểm cống hiến tới tay, Lâm Phàm có thể đi đổi lấy một ít thứ tốt.

Một ít võ đạo thần thông trong tông môn không tệ, hội tụ trí tuệ của người đi trước.

Cộng với điểm cống hiến lúc trước, toàn bộ tài sản của Lâm Phàm hiện tại sắp tới bốn triệu.

Với số điểm cống hiến này, Lâm Phàm đổi lấy ba môn võ đạo thần thông.

Thân pháp thần thông: Nhất Bộ Đăng Thiên.

Tên thân pháp này tuy bá đạo, nhưng không phải một bước lên trời, có điều cường hãn hơn không ít nếu so với Chỉ Xích Thiên Nhai của mình.

Thân pháp thần thông này xếp thứ tư trong tông môn.

Nhưng phía sau ba bản thân pháp kia, xuất hiện một thân pháp còn lợi hại hơn.

Quyền pháp thần thông: Bản Nguyên Chi Quyền.

Môn quyền pháp này không tệ, có điều phải tiến nhập Chân tiên mới có thể tu luyện, nhưng đối với Lâm Phàm, những cái này không đáng kể, nắm giữ hệ thống trong tay, bất kỳ công pháp nào đều có thể học được.

Lúc thi triển chiêu này, ẩn chứa tiên đạo pháp tắc, nắm giữ thiên uy.

Còn cường hãn hơn không ít so với Chân tiên chi quyền mà Thanh Dương Tử đã thi triển.

Còn thừa lại một môn võ đạo thần thông, cũng không thuộc về công pháp Thiên Địa Tông, mà là một thần thông Phật môn, cùng Đại Độ Hóa Thuật hỗ trợ lẫn nhau.

Còn lại một ít điểm cống hiến, Lâm Phàm đổi lấy linh thảo cao đẳng.

Hắn muốn tự mình luyện đan, sau đó dùng đan dược tăng thực lực bản thân tăng lên Đại viên mãn.