Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1213



"Xem thử uy lực của kiếm Không Minh nào!" Diệp Tinh nắm chặt trường kiếm trong tay.

Đây là hắn lấy được trong tay sinh mệnh kỳ lạ tay dài chân dài Diệt Thương trong vòng xoáy sinh tử đó, trước đó hắn chỉ có thể thúc động uy năng cực nhỏ.

Oành!

Uy lực nồng đậm của đạo tắc tử vong dung nhập vào trong trường kiếm, lúc này trường kiếm màu vàng t hấp thụ uy lực của đạo tắc tử vong, không ngừng rung lên, giống như bên trong có một khu vực vô cùng khổng lồ, đang không ngừng bị Diệp Tinh thâm nhập.

"Thúc động!"

Diệp Tinh không ngừng phóng thích uy lực của đạo tắc tử vong, theo đó khu vực thâm nhận càng ngày càng lớn, từng luồng uy năng khổng lồ bị hắn cảm ứng được, uy năng này giống như đại dương mênh mông vậy.

Mãi hai giây sau, uy lực đạo tắc tử vong của Diệp Tinh lực mới hoàn toàn dung nhập vào trong kiếm Không Minh.

"Không thể tin được, uy năng của kiếm Không Minh này còn mạnh hơn mình tưởng tượng!" Diệp Tinh cảm thán.

Những bảo vật khác trước kia như kiếm Hủy Nguyên, giáp Huyết Kiển... của hắn, tất cả có thể thúc động trong nháy mắt, như vậy thi triển ra mới không có áp lực.

Trên thực tế, uy lực đạo tắc tử vong dung nhập vào kiếm Không Minh của Diệp Tinh, trong nháy mắt có thể thâm nhập rất nhiều khu vực, sau đó thâm nhập vào càng lúc càng khó.

Diệp Tinh nắm chặt kiếm Không Minh, toàn lực thúc động.

"Xoẹt!"

Một đạo kiếm quang chợt đâm ra, tốc độ nhanh đến cực hạn.

"Đùng đùng đoàng!"

Dưới đạo kiếm quang này, toàn bộ hư không bỗng nhiên xuất hiện liền một lỗ thủng khổng lồ.

"Răng rắc!"

Vô số vết nứt từ trong vết nứt điên cuồng lan ra xung quanh.

Dưới một đạo công kích, hư không xung quanh gần như hoàn toàn vỡ nát!

"Uy năng cường đại quá!" trên mặt Diệp Tinh tràn ngập vẻ vui mừng, đạo công kích này chắc chắn đã vượt qua công kích của đại đạo chi chủ bình thường.

Binh khí cường đại, hoàn toàn có thể khiến cho thực lực tăng lên gấp mấy lần, thậm chí bộc phát ra mười mấy lần!

"Nhưng với thực lực hiện giờ cả mình có chút miễn cưỡng thúc động." Diệp Tinh chỉ cảm thấy mình thi triển ra rất phí sức.

"Giảm bớt thúc động!" uy lực đạo tắc tử vong Diệp Tinh đang không ngừng giảm đi, giảm bớt khoảng chừng một phần ba, Diệp Tinh mới dừng lại.

"Giờ mới không có cảm giác phí lực nữa." tay phải Diệp Tinh vung lên, lại một đạo kiếm quang nữa bay ra.

Toàn bộ hư không lại vỡ nát, nhưng so sánh với đạo công kích lúc nãy rõ ràng kém hơn một chút.

"Uy lực giảm bớt rồi, nhưng là đối với mình mà nói uy lực như vậy mới là tốt nhất." Diệp Tinh nắm chặt trường kiếm màu vàng.

Lúc chiến đấu đều là trong chớp mắt, đợi tới khi bản thân đem năng lượng của kiếm Không Minh nạp đầy, đoán chừng cũng đã sắp phân thắng bại rồi.

Giống như người bình thường vung một chiếc búa cực lớn vượt quá sức lực của bản thân để làm việc, mặc dù uy lực của chiếc búa lớn đó mạnh mạnh, nhưng đoán chừng gõ chưa được vài cái đã kiệt sức.

Nhưng huy động nhỏ một chút, bản thân có thể gánh vác được, mặc dù uy lực nhỏ đi một chút, nhưng có thể tiếp tục chiến đấu.

Như vậy lúc chiến đấu thực lực tổng thể phát huy ra mạnh hơn một chút là điều không thể nghi ngờ.

Thử nghiệm uy lực cường đại của kiếm Không Minh, trong lòng Diệp Tinh rất vui mừng.

Bên trong khe nứt hỗn độn khổng lồ của lục địa tộc Hạt Nguyên, chiếc cánh sau lưng huyễn tộc Diệp Tinh rung lên, uy lực đạo tắc tử vong của Diệp Tinh không ngừng dung nhập vào trong.

Vút!

Thân ảnh hắn lay động, không ngừng xuyên qua khí lưu hỗn độn.

"Uy lực của cánh Hắc Nguyên cũng rất mạnh, với thực lực của mình chỉ có thể thúc động hơn nửa uy năng, nếu như toàn lực thúc động, đối với mình mà nối tiêu hao quá lớn, đoán chừng chẳng kiên trì được bao lâu." Diệp Tinh cảm nhận một chút.

Uy năng của kiếm Không Minh và cánh Hắc Nguyên đại khái ngang nhau, chắc hẳn là bảo vật cùng một đẳng cấp.

Thử nghiệm hai món bảo vật một chút, trong mắt Diệp Tinh tràn ngập vẻ vui thích.

Trước kia chưa đột phá hắn chỉ có thể miễn cưỡng thúc động một phần nhỏ uy năng của kiếm Không Minh và cánh Hắc, giờ đây đã đột phá, hắn toàn toàn có thể toàn lực thúc động.

"Nếu tổng hợp kiếm Không Minh và cánh Hắc Nguyên, đoán chừng đại đạo chi chủ bình thường cũng không phải là đối thủ của mình." trong lòng Diệp Tinh tự tin.

Lúc này tiểu Hắc giống như một con bướm bay tới bay lui trước mặt Diệp Tinh, nhìn Diệp Tinh hỏi: "Diệp Tinh, giờ đây ngươi đã đột phá, hơn nữa có thực lực của đại đạo chi chủ, bây giờ chúng ta rời khỏi đây hả?"

Diệp Tinh lắc đầu một cái, nói: "Cho dù ta đột phá cũng không có khả năng là đối thủ tộc của Hạt Nguyên."

Hắn có chút bất đắc dĩ.

Tộc Hạt Nguyên có tồn tại vĩ đại đẳng cấp thánh hoàng đó, cho dù Diệp Tinh có thực lực của đại đạo chi chủ, nhưng chắc chắn không phải đối thủ của tồn tại đẳng cấp này.

"Vậy bây giờ chúng ta phải làm thế nào?" Tiểu Hắc cũng bất đắt dĩ.

Diệp Tinh hít sâu một hơi, nói: "Chỉ có thể đi tìm sư phụ thánh tôn Thời Không thôi."

Tộc Hạt Nguyên là một tộc độc lập, cường đại tới mức nào? Cho dù cộng cả bản thể Diệp Tinh và phân thân lại toàn bộ ra tay, cũng hoàn toàn bị nghiền ép, không có chút sức phản kháng nào.

...

Ở một khu vực vô cùng mênh mông của thành Thời Không, trên hư không xuất hiện rất nhiều khe nứt, mà ở xung quanh những khe nứt này, vậy mà lại có rất nhiều bí văn kỳ lạ xuất hiện.

Đạo tắc hệ kim, đạo tắc mộc hệ và đại đạo ngũ hành, đại đạo thời không..., rất nhiều đại đạo bí văn xoay chuyển không ngừng động.

Xung quanh khu vực, từng luồng khí lưu hỗn độn tràn ngập, cộng thêm vô số kẽ hở, giống như khung cảnh lúc thiên địa sơ khai.