Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1215



"Nhị sư huynh ngươi đã đi rồi, đoán chừng rất nhanh sẽ đến, ngươi an tâm chờ đợi là được." thánh tôn Thời Không mỉm cười nói: "Còn thực lực của ngươi, đợi khi nào trở về ta sẽ tự mình kiểm tra một phen, nếu thật sự đạt tới, vi sư tự có khen thưởng."

Nghe vậy, Diệp Tinh ánh mắt sáng lên, nói: "Cảm ơn sư phụ."

Phần thương mà thánh tôn Thời Không nói chắc chắn không tầm thường.

"Được rồi, lui xuống đi."

Ảo ảnh trước mắt tiêu tán, lúc này trong khu vực hỗn độn khổng lồ, chỉ có thánh tôn Thời Không yên lặng đứng đó.

"Đệ tử này của ta tu luyện chưa tới nghìn năm, đã có thực lực của đại đạo chi chủ?" trong mắt ông ta hiếm khi lộ ra vẻ mong chờ.

"Dựa vào tính cách của Diệp Tinh không có khả năng nói dối, xem ra hắn gặp được cơ duyên nghịch thiên nào đó mới đạt được trình độ như vậy."

Về phần cơ duyên thế nào, trái lại ông ta không tìm hiểu sâu. Giống như trước đó Diệp Tinh luyện hóa phân thân đạo tắc giới đã khiến ông rất kinh ngạc.

"Có đạo tắc giới phân thân ở đây, cộng thêm thực lực đại đạo chi chủ, đoán chừng những dị tộc kia phải đau đầu rồi."

Thánh tôn Thời Không khẽ mỉm cười, sau đó không suy nghĩ nhiều nữa, ánh mắt lại nhìn về phía những bí văn kì lạ lóe lên trong hư không.

...

"Rào rào rào!"

Sâu trong khe nứt hỗn độn, vô số khí lưu hỗn độn xoay chuyển, đụng vào một khối đá nhô ra, lúc này phía trên tảng đá, trên mặt Diệp Tinh tràn ngập vẻ vui mừng.

"Giải quyết rồi." Diệp Tinh cười nói.

Tất nhiên Tiểu Hắc biết tình hình thế nào, không khỏi cảm thán nói: "Có chỗ dựa vững chắc thật tốt, nhất là dựa vào người mạnh nhất của nhân tộc."

Thánh tôn Thời Không đã là đỉnh cấp nhất vũ trụ, khốn cảnh phải chết của bọn họ đối với thánh tôn Thời Không mà nói chỉ là một chuyện nhỏ bình thường mà thôi, tiện tay là có thể giải quyết.

"Hửm?" Đúng vào lúc này, bỗng nhiên Diệp Tinh ngây ra.

"Sao vậy?" Tiểu Hắc nghi ngờ hỏi.

"Sư phụ đạo chủ Lăng Hằng tìm ta." Diệp Tinh cười, nói.

Khe nứt hỗn độn cách đại lục tộc Hạt Nguyên một khoảng rất xa, Diệp Tinh bấm đồng hồ.

Trước đó tất nhiên là bản thể của hắn liên lạc với thánh tôn Thời Không.

Trước mắt lóe lên ảo ảnh, sau đó đạo chủ Lăng Hằng xuất hiện trước người Diệp Tinh.

"Diệp Tinh." Vừa xuất hiện đạo chủ Lăng Hằng đã vội vàng hỏi: "Ngươi nói hiện giờ ngươi đã đột phá đạo tắc tử vong, đã có thực lực của đại đạo chi chủ?"

"Ờm?" Nghe vậy Diệp Tinh sửng sốt một chút, hắn chỉ là vừa mới đột phá, bây giờ rất ít người biết tin, hắn còn chưa kịp thông báo với đạo chủ Lăng Hằng.

"Chẳng lẽ là nhị sư huynh – thánh hoàng Lăng Húc?"

Trong lòng Diệp Tinh thầm nghĩ, sư phụ thánh tôn Thời Không của hắn chắc hẳn sẽ không chủ động nói thực lực của hắn cho đạo chủ Lăng Hằng.

"Ngươi không cần nghi ngờ, là thánh hoàng Lăng Húc nói với ta." Lăng Hằng đạo chủ vội vàng nói: "Ta và thánh hoàng Lăng Húc cùng chi nhánh của long nhân tộc."

"Quả nhiên là vậy." trong lòng Diệp Tinh sáng tỏ, hắn nhìn đạo chủ Lăng Hằng gật đầu nói: "Sư phụ, đệ tử quả thật có thực lực của đại đạo chi chủ?"

"Là dựa vào binh khí cường đại?” đạo chủ Lăng Hằng nghe thấy Diệp Tinh nói thế, vội vàng hỏi: "Nếu là vậy, vậy thì ngươi mau đi giải thích với thánh tôn Thời Không đi."

Rõ ràng hiện giờ ông rất nôn nóng.

Đó là đại đạo chi chủ đó, hiện giờ Diệp Tinh chỉ nắm giữ một đạo tắc tử vong, đã có thực lực của đại đạo chi chủ, điều này có thể ư?

Mặc dù đại đạo sinh tử chỉ bao hàm đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc tử vong, nhưng hoàn toàn nắm giữ đạo tắc sinh mệnh, tử vong, và nắm giữ đại đạo sinh tử hoàn chỉnh là hai cái khái niệm hoàn toàn khác nhau, thực lực lại chênh lệch rất lớn, hoàn toàn là một trên trời, một dưới đất.

Cho dù biết Diệp Tinh ở chân linh cảnh vô cùng nghịch thiên, nhưng ông ta cũng không dám tin Diệp Tinh có thể thật sự sánh ngang với đại đạo chi chủ.

Mới nãy nghe thấy lời của thánh hoàng Lăng Húc nói, đạo chủ Lăng Hằng rất nôn nóng, lo lắng Diệp Tinh đánh giá sai thực lực của đại đạo chi chủ, nếu sau này không đạt tới được, chắc chắn sẽ dẫn tới thánh tôn Thời Không không vừa lòng.

Ông ta vẫn luôn chú ý tới đệ tử nhỏ nhất, thiên phú mạnh nhất này của mình.

"Sư phụ không cần lo lắng, đệ tử thật đạt tới rồi, đệ tử cũng biết thực lực của đại đạo chi chủ chân chính như thế nào" Diệp Tinh cười nói.

Thấy Diệp Tinh tự tin như vậy, đạo chủ Lăng Hằng cũng hơi yên lòng.

Nếu Diệp Tinh đã nói thế, chắc hẳn đã có chút nắm chắc.

"Diệp Tinh, giờ ta đang tới tộc Hạt Nguyên cùng với thánh hoàng Lăng Húc." Rõ ràng đạo chủ Lăng Hằng vẫn có chút không yên lòng, dặn dò: "Trước khi chưa tới, ngươi nhất định không được rời khỏi khe nứt hỗn độn."

"Sư phụ muốn tới?" Nghe vậy Diệp Tinh sửng sốt một chút, sau đó gật đầu.

Trên một tảng đá bên trong khe nứt hỗn độn, Diệp Tinh yên lặng đứng đó.

"Sư phụ đạo chủ Lăng Hằng lo lắng mình không có thực lực của đại đạo chi chủ?"

Diệp Tinh lắc đầu: "Cũng phải, mình tu luyện chưa tới nghìn năm, đã có thực lực của đại đạo chi chủ, nói ra cũng sẽ không có cường giả nào tin tưởng."

Chưa tới nghìn năm đã đột phá tới Bất Tử Cảnh, đó cũng là thiên tài nghịch thiên, gần như toàn vũ trụ không có, chứ đừng nói là có thực lực của đại đạo chi chủ.

Không nói đạo chủ Lăng Hằng, cho dù cường đại như thánh tôn Thời Không cũng có chút không tin.

"Bảo Nhi." Trong lòng thầm nghĩ, Diệp Tinh nhìn về phía bé gái đang ăn linh quả.

"Thúc thúc." Dường như cảm ứng được ánh mắt của Diệp Tinh, bé gái ngẩng đầu nhìn Diệp Tinh một cái, vui vẻ hô lên.

Ong....

Một tia linh hồn của Diệp Tinh tản ra, tiến vào trong cơ thể tiểu Bảo Nhi.

"Hửm?" Hắn kiểm tra một chút, cuối cùng cũng phát hiện một ký hiệu kỳ lạ trong tim cô bé.

"Thế nào, Diệp Tinh?" Tiểu Hắc ở trên bả vai hắn, cảm ứng được dao động linh hồn của Diệp Tinh, lập tức hỏi.

"Ấn ký của đại đạo chi chủ đã bị ta phát hiện rồi." Diệp Tinh trầm giọng nói.