Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 371: Hoa Hiên Nhai tức giận



Thực lực của Thiên Huyền Cảnh quá yếu, dựa vào thực lực của Diệp Tinh đột phá Đạo Tắc Cảnh không khó, bọn họ sẽ cho những thiên tào Thiên Huyền Cảnh như Diệp Tinh lợi ích, đợi khi đạt tới Đạo Tắc Cảnh có thể dùng để làm việc.

“Giảm chín phần?” Trong lòng Diệp Tinh động một cái.

Bây giờ hầu như Diệp Tinh ở sân huấn luyện cả ngày, giá huấn luyện cũng rất cao, chỉ cần tham gia sân huấn luyện này, giá cả trực tiếp giảm xuống còn một phần mười giá ban đầu.

“Nếu tôi tham gia rồi, muốn rút khỏi thì phải làm sao?” Nghĩ một chút, Diệp Tinh lại hỏi.

“Đợi tới Đạo Tắc Cảnh, ngươi có thể tùy ý lựa chọn ba nhiệm vụ, chỉ cần hoàn thành là có thể rút lui.” Ông cụ Hâm Vũ không giấu diếm gì, cười khẽ nói: “Trước đây cũng có một vào thiên tài từng hỏi như vậy, nhưng khi đã đạt tới Đạo Tắc Cảnh, cho dù ngươi ép họ rút lui, họ cũng không đồng ý.”

“Không đồng ý?” Diệp Tinh ngây ra.

“Bởi vì sân huấn luyện bọn ta tuyên bố, sau khi mỗi một thành viên hoàn thành nhiệm vụ sẽ có một lợi ích nhất định, những lợi ích này không thể có được ở bên ngoài.” Ông cụ Hâm Vũ bình tĩnh nói.

Trong mắt ông có một sự tự tin.

Ông ta nhìn Diệp Tinh hỏi: “Cậu có đồng ý tham gia không?”

Im lặng một lát, Diệp Tinh gật đầu, nói: “Tôi tham gia.”

Dù sao cũng có thể dễ dàng rút lui, hiện giờ hắn vẫn đang ở Thiên Huyền Cảnh, không biết tới bao giờ mới có thể đạt tới Đạo Tắc Cảnh, cứ hưởng thụ lợi ích trước mới là điều quan trọng nhất.”

“Một lựa chọn sáng suốt.” Ông cụ Hâm Vũ cười khẽ, nói: “Cố gắng tu luyện cho tốt, những người bạn đó của ngươi cũng không tệ, nếu có thể đạt được yêu cầu thì cũng có thể tham gia.”

Nói xong ông ta rời đi.

“Diệp Tinh, ta chưa từng nhìn thấy đại nhân Hâm Vũ hòa nhã với thiên tài nào như vậy cả.” Người đàn ông trung niên Quindi bước tới cười nói.

Trước đó mặt ông ta rất lạnh lùng, có điều hiện giờ Diệp Tinh được Hâm Vũ xem trọng, tất nhiên ông ta không thể giữ sắc mặt đó nữa.

“Đi, ta đưa người đi làm thủ tục, sau đó ngươi sẽ trở thành thành viên bên ngoài của sân huấn luyện bọn ta.”

Làm xong thủ tục, Diệp Tinh nhìn lệnh bài trong tay, khóe miệng lộ ra một nụ cười.

Sân huấn luyện Hồn Thiên là sân huấn luyện lớn nhất các tinh hệ lớn ở Thiên Lan Giới, mặc dù Diệp Tinh không rõ bối cảnh cụ thể, nhưng chắc chắn rất mạnh.

“Ting!”

Hắn vừa mới bước vào sân huấn luyện được một tiếng, bỗng nhiên có một tin nhắn được gửi tới đồng hồ.

“Anh Diệp, vị Hoa Hiên Nhai đó đang ở phía đông Thiên Ma Tinh....anh tuyệt đối đừng qua đó.” Một tin nhắn hiện lên trước mặt hắn, là tin nhắn do Vương Tam Đại gửi tới.

“Hoa Hiên Nhai?”

Nhìn thấy tin nhắn này, sắc mặt Diệp Tinh khẽ thay đổi, nhanh chóng đi ra ngoài.

...

Ở một nơi nào đó, một chàng trai mặc áo gấm ánh mắt lạnh lùng đứng đó, sau người anh ta là một người đàn ông trung niên, khí thế trên người dao động cực kì mãnh liệt, thậm chí còn vượt qua cả Thiên Huyền Cảnh, người này là cường giả Đạo Tắc Cảnh!

Mà trên mặt đất có hai người đang nằm, khóe miệng chảy ra một tia máu.

“Là công tử Hoa Hiên Nhai.”

“Lá gan mấy người này thật lớn, dám chọc vào Hoa Hiên Nhai.”

...

Mọi người xung quanh vây xem, đứng từ xa chú ý tới nơi này.

“Nói, đồng bọn của các người ở đâu?” Hoa Hiên Nhai nhìn Lân Pha và Tần Phong, mặt lạnh lùng nói.

Trong mắt anh ta ngập tràn lửa giận, lần trước trong không gian di tích Khí Nguyên Tông, anh ta phát hiện không thấy một món binh khí cấp tám đâu cả, nghi ngờ là do Diệp Tinh và một người khác lấy được.

Anh ta lấy được một binh khí cấp năm và cấp sáu trên người Diệp Tinh, sau đó anh ta đi tìm người còn lại.

Nhưng trong tay người đó chỉ có một món binh khí cấp năm, người đó bị bọn họ khống chế, lời nói ra chắc chắn là sự thật.

Cũng chính là nói, món binh khí cấp tám đó ở trên người Diệp Tinh.

Nhưng sau đó, bọn họ điên cuồng tìm kiếm tung tích của Diệp Tinh nhưng không thể nào tìm được, vốn đã muốn từ bỏ, ai ngờ rằng lại phát hiện ra hai bóng dáng ở đây, đặc trưng bên ngoài cực kì giống với Diệp Tinh, vậy nên trực tiếp ra tay.

“Tôi không biết anh đang nói gì? Nơi này là hệ ngân hà, chúng tôi còn chưa từng gặp anh, vậy mà anh lại ra tay với chúng tôi?” Lân Pha cố nhịn dự đau đớn trên người.

Lúc ở trái đất Diệp Tinh đã kể cho bọn họ nghe về việc của Hoa Hiên Nhai một lần, bọn họ cũng biết Hoa Hiên Nhai, trước đó nhìn thấy từ phía xa đã muốn trốn đi, nhưng vẫn không kịp.

“Hệ ngân hà?” vẻ mặt Hoa Hiên Nhai lạnh lùng: “Ngươi nói không sai, nơi này là hệ ngân hà, cho dù ta ra tay thì làm sao? Ai có thể nói gì?”

Hệ ngân hà, Hư Không Cảnh làm vua, gia tộc của bọn họ đứng ở trên đỉnh của hệ ngân hà.

Anh ta bước lên trước, chân phải đạp lên ngực Lân Pha.

“A!!!” Lân Pha nhất thời không nhịn được kêu thảm.

Bên cạnh, Tần Phong bị thương nặng hơn, tức giận, nghẹn khuất nhìn hai người Hoa Hiên Nhai.

Bây giờ bọn họ giống như một con kiến con dế tùy ý bị người ta chà đạp, không có chút sức lực phản kháng nào.

“Lãng Thiểm, bao giờ Kim Á đại sư mới tới?” Hoa Hiên Nhai đạp lên ngực Lân Pha, thuận miệng hỏi.

Đại sư Kim Á là một cường giả Đạo Tắc Cảnh có sở trường về khống chế linh hồn, chỉ cần khống chế hai người trước mắt, tìm kiếm tung tích của Diệp Tinh tự nhiên sẽ đơn giản hơn nhiều.