Trúc Mã Lại Mặc Váy Của Tôi

Chương 17: Sống Chung



Tinh Tinh ngồi xuống ghế sofa nhìn Tử Sâm đang mang đồ vô nhà, hôm nay họ chính thức sống chung. Gần một tuần nay cô bị Tử Sâm dính lấy không buông, đòi danh phận cô đã cho danh phận, vậy mà ai kia không biết đủ, lấy lý do ở chung để bồi đắp tình cảm, một mực đòi dọn qua nhà cô.

" Em nghỉ một chút đi, anh sắp đồ xong rồi chở em đi ăn ", Tử Sâm vừa đẩy vali đồ vô phòng vừa nhìn Tinh Tinh nói

" Đặt đồ về đi, anh thu đồ cũng mệt mà, làm cả ngày tối lại dọn đồ đạc, em bảo mai thu thì không nghe "

" Không được, nhỡ may em đổi ý thì sao ", Tử Sâm hài lòng nhìn đồ đạc xếp ngăn nắp trong tủ, quay qua bảo Tinh Tinh chọn đồ ăn còn mình thì đi tắm, làm cả ngày mồ hôi cả người dính rất khó chịu, anh muốn tắm cho sạch sẽ.

Tinh Tinh lên app đặt một phần pizza lớn cùng đồ uống, đến lúc Tử Sâm tắm xong đồ ăn vẫn chưa được giao, Tinh Tinh bèn đi tắm. Tắm xong đi ra thấy Tử Sâm đang bấm điện thoại.

" Đồ ăn chưa đến hả anh "

" Chưa, shipper báo quán đông khách quá, ngồi xuống đây anh sấy tóc cho ", kéo Tinh Tinh ngồi xuống ghế, Tử Sâm bật máy, tiếng máy sấy phát ra, từng làn gió mạnh thổi qua làn tóc đen nhánh của Tinh Tinh, chỉ một lúc tóc đã khô.

Tắt máy sấy, Tử Sâm cúi người ôm lấy Tinh Tinh từ đằng sau, đầu dụi vào cổ cô.

" Thơm quá "

" Em mới tắm xong mà "

" Tự nhiên không muốn ăn tối nữa, chúng ta bỏ qua bữa tối đi ngủ luôn được không ", nói xong Tử Sâm liền bế Tinh Tinh lên đi lại phía giường, vừa đặt cô xuống thì chuông cửa vang lên.

* Tinh...tinh *

" Có vẻ như chúng ta vẫn phải ăn tối rồi ", Tinh Tinh cười đẩy Tử Sâm đứng dậy đi ra mở cửa, mang đồ ăn vào thấy ai đó mặt đầy vẻ không hài lòng ngồi trên sofa.

" Em đặt pizza quán nào, lần sau không đặt nữa, thật biết chọn thời gian để giao "

" Anh đừng nhỏ mọn như vậy ", Tinh Tinh mở hộp pizza, một mùi thơm lừng nóng hổi bay ra khiến bụng của cô reo lên ùng ục, nhanh chóng xé một miếng đưa cho Tử Sâm, anh cầm lấy cắn ăn thử cũng khá ngon. Bên cạnh Tinh Tinh đang vui vẻ thưởng thức, Tử Sâm nhìn cô, họ có phải thật giống vợ chồng không.

Sống chung với nhau, hôm nào vui vẻ thì cùng nấu ăn, hôm nào cảm thấy mệt mỏi thì đặt đồ về, vừa ăn vừa cùng nhau xem bộ phim yêu thích, thật là hạnh phúc.

" Ngon không "

" Không ngon bằng em "

Thật hết nói nổi, Tinh Tinh cứ cảm thấy mình bị lừa bước chân vào hang sói vậy. Ăn uống xong, Tinh Tinh vô phòng soạn bản thảo, mai là ngày cô sẽ đi phỏng vấn Tử Sâm, nực cười ở chỗ ai đó đứng ngay sau lưng, miệng không ngừng lải nhải:

" Bảo bối à, dù gì người em phỏng vấn cũng là anh, mai em không cần đến công ty, anh sẽ nghỉ một hôm, chúng ta hỏi tại nhà cũng được mà, còn nguyên ngày mai, hôm nay ngủ sớm một chút ".

" Làm gì cũng phải theo trình tự, anh đừng có không chuyện nghiệp như vậy ", Tinh Tinh gõ xong chữ cuối cùng của bản thảo, ấn lưu vào máy tính, sau đó quay qua Tử Sâm:" Em bảo này, mai anh phải giả vờ không quen em nghe không "

" Sao lại vậy, em không muốn công khai anh "

" Em là không muốn người ta nghĩ em nhờ ô dù để có việc, vụ anh chỉ định em đã nhiều người không vừa ý rồi ", Tinh Tinh thở dài nói

" Ai không vừa ý, anh đây là nhìn vào chuyên môn để chỉ định, em có năng lực thì được làm thôi, dĩ nhiên cũng có một chút tâm tư, dù sao toà soạn này anh chỉ thấy em và cô bạn Tiểu Hy viết bài hợp ý anh, nhưng nếu phỏng vấn thì gặp em vẫn hơn chứ, còn có thể tận dụng cơ hội gần gũi củng cố tình cảm "

" Anh.. thật là, nói chung mai không được tỏ ra quen em "

" Vậy em phải đưa ra thứ gì xứng đáng khiến anh đồng ý "

" Anh..đến bạn gái cũng tính toán "

" Không tính toán sao thu lợi được, anh thấy thứ xứng đáng nhất đang đứng trước mặt anh rồi, em có thể dùng nó trao đổi ", nói xong không đợi Tinh Tinh kịp phản ứng, Tử Sâm đã nhanh chân bế cô lên giường, cả đêm đó Tinh Tinh mới thấm thía câu * tư bản bóc lột *, quả thực là cô bị tư bản nào đó ăn sạch sẽ, qua hôm sau đừng nói là đến công ty, đến cả cánh tay cô còn không muốn nhấc, kẻ gây tội đã bỏ trốn lên công ty từ sáng sớm, cô chỉ có ôm một cỗ tức giận gọi Tiểu Hy đi phỏng vấn hộ, viện cớ bị ốm.

Gửi bản thảo qua cho Tiểu Hy, Tinh Tinh mệt mỏi nằm trên giường, cô nghĩ mình cần nghỉ ngơi thêm một chút. Cho đến trưa thì bị điện thoại đầu giường đổ chuông đánh thức, cầm lên là Tử Sâm, anh gọi hỏi cô sao không đến phỏng vấn mà để cho người khác đi.

Cơn tức giận tưởng chừng đã tiêu tan trong lúc ngủ chỉ vì một câu này mà quay trở lại, Tinh Tinh liền bộc phát mắng vị tổng giám đốc bên đầu dây bên kia một trận:

"Tử Sâm đáng chết kia, anh còn hỏi em, không nhờ người khác đi thay thì em phải làm sao, em bây giờ đến cánh tay còn không muốn nhấc, là tại ai hả, tối nay anh tốt nhất biến ra sofa ngủ đi "

Dập điện thoại một cách dứt khoát Tinh Tinh kéo chăn bước xuống giường, cả người đau nhức nhưng giờ kêu cô ngủ lại cũng không tài nào ngủ được, chi bằng dậy đánh răng rồi ăn chút gì đó vậy.