Trúc Mã Lại Mặc Váy Của Tôi

Chương 20: Chữa Mất Ngủ



Sáng hôm sau Tinh Tinh vẫn đi làm bình thường, cô đã xin phó phòng Vương nghỉ buổi chiều để chuyển nhà. Hiện tại mọi quyền hạn của tổ đều do phó phòng Vương tiếp quản, cô nghe nói trưởng phòng Kỷ Bạch sau vụ của Tiểu Hy hình như đã xin chuyển công tác, cũng không biết phó phòng Vương có lên thế chỗ không.

Pha một ly cafe quay lại chỗ ngồi vẫn chưa thấy Tiểu Hy tới, hay là cô ấy ốm nhỉ, Tinh Tinh bèn lấy điện thoại nhắn cho Tiểu Hy.

* Cậu đâu rồi, sắp muộn giờ làm rồi đấy *

* Tớ có chút chuyện nên đã xin nghỉ vài hôm rồi *

* À, cậu bận thì cứ nghỉ đi, dạo này ít việc tớ cùng mọi người làm là được rồi *

Hoá ra là xin nghỉ, vậy lại có một mình cô ngồi góc này rồi, Tinh Tinh chán nản nghĩ, cô là người sống hướng nội nên rất ít khi làm quen với người khác, ở toà soạn cũng là Tiểu Hy làm quen với cô trước, hai người nói chuyện rất hợp cứ vậy mà thân, còn những người khác Tinh Tinh vẫn chỉ giữ mối quan hệ xã giao.

Làm việc đến giờ cơm trưa, Tinh Tinh không ăn mà về nhà luôn, hôm nay bọn họ dọn nhà, nhà bé cũng không có nhiều đồ nên Tinh Tinh muốn tự dọn rồi thuê xe chuyển qua nhà mới. Vừa dọn vừa chuyển xong xuôi cũng đã đến 3 giờ chiều, Tinh Tinh sắp xếp lại đồ đạc ở nhà mới, đến 6 giờ tối mới tạm thời xong.

Nhà Tử Sâm mua quả thực rất rộng rãi, nhưng nếu ở một mình thì thấy hơi trống trải và cô đơn, đây cũng là lý do cô thích ở căn nhà cũ hơn, mấy năm qua đi làm kiếm được cũng không ít nhưng cô chỉ gửi tiết kiệm, vẫn chung thủy với căn nhà cũ, tuy nhỏ nhưng cảm giác ấm cúng hơn, nhắc mới nhớ, Tinh Tinh lấy điện thoại đăng lên cho thuê nhà, để không cũng bụi bặm chi bằng đem cho người ta ở, vừa kiếm được tiền thuê hàng tháng vừa có người dọn dẹp hộ.

Sắp đồ xong cả người Tinh Tinh mồ hôi dính ướt áo, cô liền lấy đồ đi tắm. Trong lúc Tinh Tinh tắm Tử Sâm cũng về đến nhà, hôm nay anh đặc biệt về sớm một chút để phụ cô sắp xếp đồ đạc, mở cửa ra đã thấy cô dọn dẹp gần xong, còn lại hai vali quần áo dựng trong góc, anh sắn tay áo kéo vào phòng ngủ chính, đem đồ của Tinh Tinh treo vào tủ.

" Anh về rồi à ", Tinh Tinh vừa tắm xong đang lau tóc bước ra.

" Anh mới về, sao không đợi anh về dọn đồ cho lại tự mình làm hết vậy "

" Cũng không nhiều, em tự làm được mà "

" Mệt không "

" Không có, anh đi tắm đi "

" Vậy anh tắm đã, xong sẽ dẫn em đi ăn ngon ", Tử Sâm hôn vào má Tinh Tinh một cái rồi lấy đồ đi tắm, Tinh Tinh cũng tìm máy sấy để sấy tóc cho mau khô.

Khoảng nửa tiếng sau cả hai đã yên vị tại một quán hả cảo nhỏ cách nhà mới tầm 5 phút lái xe, họ gọi hai phần há cảo nóng nhân tôm thịt, Tinh Tinh lấy đũa gắp mấy cái qua bát Tử Sâm, một bát rất nhiều cô ăn không hết, sau đó cả hai mới bắt đầu ăn.

Ăn uống xong về lại nhà cũng đã muộn, cả hai thay đồ chuẩn bị đi ngủ, nằm trên chiếc giường rộng rãi lại êm ái nhưng vì lạ chỗ nên Tinh Tinh cố gắng nhắm mắt cũng không tài nào ngủ được.

" Lạ chỗ nữa à "

" Vâng, chứng lạ chỗ này mỗi khi đến nơi khác đều vậy, nhưng hai ba hôm là hết, anh ngủ trước đi "

" Bảo bối không ngủ được thì anh sao dám ngủ trước chứ ", ai đó chống tay nằm nghiêng nhìn Tinh Tinh cợt nhả nói.

" Anh lại vậy rồi, ngủ đi mai anh phải đi làm sớm mà "

" Em cũng phải đi mà, không phải sao "

" Dạo này việc ít, nhà nay dọn vẫn chưa xong hẳn nên em định xin nghỉ ngày mai dọn dẹp lại một chút "

" Cái đó để anh thuê người giúp việc theo giờ làm "

" Quét dọn một chút em tự làm được rồi, anh đừng phung phí tiền của như vậy "

" Được rồi, vậy là mai em nghỉ "

" Vâng "

" Vậy làm chút chuyện quan trọng đã, đảm bảo chữa được chứng mất ngủ của em "

" Chuyện gì mà chữa được chứng mất ngủ ", Tinh Tinh khó hiểu hỏi Tử Sâm.

Anh không trả lời cô, chỉ cúi xuống ngậm lấy đôi môi đỏ mọng mềm mại, hôn nhẹ nhàng, khi hai cánh môi tách ra một âm thanh đầy mị hoặc lọt vào tai Tinh Tinh:" Làm.....tình "

Một câu nói khiến Tinh Tinh đỏ bừng mặt, cũng mở đầu cho một đêm dài thức trắng của Tinh Tinh, khi mảnh đồ cuối cùng trên người cô bị anh cởi ra, Tinh Tinh đã tiến vào trạng thái mơ hồ, đầu óc cô vẫn quanh quẩn câu nói của Tử Sâm rằng sẽ chữa chứng mất ngủ của cô, rốt cuộc là chữa hay là làm cho nó nặng thêm Tinh Tinh cũng không chắc.

Cả một đêm bị Tử Sâm dày vò, anh như con thú hoang kiếm được một cánh đồng mới, mặc sức chạy nhảy khám phá, kéo cô buông thả cùng anh, cho đến sáng hôm sau Tinh Tinh mới biết cách anh bảo sẽ chữa trị là như nào, đó là làm đến khi cô không chịu nổi mệt mỏi mà thiếp đi, kết quả là cả người Tinh Tinh đau nhức, đến tiếng cũng khàn đi, cô rút ra một kinh nghiệm xương máu là không nên tin lời người khác nói, nhất là lời của Lục Tử Sâm.

( Cập nhật chương mới nhất tại Novel toon, Manga toon - tác giả Hy Văn)