Tuyệt Đại Con Rể

Chương 318



Phía bên kia, Lăng Thành một đường chạy, Nhậm Doanh Doanh một đường đuổi theo. Hai người vừa cố tình trêu đùa nhau vừa chạy ra khỏi Huyễn Trận, tiến vào một hành lang dài tưởng chừng vô cùng tận.

Cuối hành lang là một mật thất trông chỉ tầm chừng vài mét vuông.

Thời điểm chạy tới trước mật thất, Lăng Thành dừng lại thoáng mỉm cười, quay đầu nói với Nhậm Doanh Doanh đang đuổi ở phía sau.

“Được rồi, con gái yêu, đừng đuổi theo nữa. Cha mệt rồi, không chạy tiếp nổi.”

Trong lúc trò chuyện, Lăng Thành quét mắt nhìn qua căn mật thất.

Đây có phải là phần cuối của ngôi mộ cổ không vậy? Ngôi mộ cổ này có quá nhỏ chăng?

Bọn nói ở đây có kho báu, nhưng kho báu ở đâu?

Nhậm Doanh Doanh thở hổn hển vì mệt, nghe đến đây, cơn giận vừa mới nguôi ngoại lại tiếp tục bùng nổ.

“Lăng Thành, anh còn dám nhắc tới chuyện vừa rồi!”

Vừa dứt lời, cô lập tức giơ chân hướng về phía Lăng Thành, ý đồ đá người.

Lăng Thành đương nhiên sẽ không để cô đánh được mình, vừa cười haha vừa lắc người né tránh.

Cú đá của Nhậm Doanh Doanh không đá trúng Lăng Thành mà đá vào một phiến đá bị nhô ra trên bức tường.

Răng rắc!

Đúng lúc này, một cơn chấn động lập tức ập tới, mặt đất dưới chân hai người đột nhiên sụp xuống! Thành một cái hố to!

“A”

Trước khi Lăng Thành và Nhậm Doanh Doanh kịp phản ứng, thân thể họ đã trực tiếp bị rớt xuống bên dưới.

Mẹ nó! Xem ra cú đá vừa nãy của Nhậm Doanh Doanh đã vô tình kích hoạt phải cơ quản được bố trí sẵn trên tường.

Này con mẹ nó cũng quá trùng hợp đi.

“A…”

Hai người không ngừng rơi xuống, cảm giác không trọng lượng khiến Nhậm Doanh Doanh cảm thấy chới với, theo bản năng quàng tay ôm chặt lấy Lăng Thành.

Phịch!

Cái hố lớn này sâu hơn hai mươi mét, Lăng Thành rơi xuống đất trước, sau đó Nhậm Doanh Doanh té xuống, đè lên người Lăng Thành.

Lần này Lăng Thành bị choáng váng đến mức cả người ê ẩm, mắt nổ đom đóm.

May mắn hiện tại bản thân đã là Vũ Hầu, bằng không như thế này có thể sẽ trực tiếp té chết, không cần nhiều lời.

“Lăng Thành, tất cả là tại anh, nếu không phải anh cứ liên tục nhắc tới chuyện khi tôi nảy sinh ảo giác, tôi sẽ không tức giận như vậy. Chúng ta cũng sẽ không bị rơi xuống đây.”

Nhậm Doanh Doanh oán giận nói.

Nói xong, còn vươn tay sờ lên gương mặt mình để kiểm tra.

Phụ nữ vốn yêu cái đẹp và Nhậm Doanh Doanh cũng không ngoại lệ. Điều đầu tiên cần làm là phải xem gương mặt bản thân có bị tổn thương hay không.

Lăng Thành bị bộ dạng này của cô làm cho buồn cười, không khỏi dở khóc dở cười.

“Người té xuống đây trước là tôi, cô lấy tôi làm đệm thịt. Thế thì cô bị thương chỗ nào được cơ chứ?”

Dừng một chút, Lăng Thành hắng giọng nói tiếp.

“Trước tiên, cô có thể trèo xuống được không?”

Nghiêm túc mà nói, Nhậm Doanh Doanh sở hữu một thân hình tuyệt vời và cảm giác cơ thể ấy nằm nhoài trên người bạn thật sự khó mà diễn tả thành lời. Chỉ tiếc lúc này, Lăng Thành vốn đã đau nhức khắp người, làm gì còn có tâm tình để tận hưởng?

“À ừ…Tôi xin lỗi…”

Nhậm Doanh Doanh nghe vậy mới phản ứng lại, gò má thoáng ửng hồng, luống cuống tay chân chống lên ngực Lăng Thành, bối rối ngồi dậy.

Ngay sau đó, cô lo lắng nhìn Lăng Thành.

“Anh không sao chứ?”

Anh đứng dậy, phủi đi lớp bụi bám lên trên quần áo, vẻ mặt lãnh đạm.

“Cha không sao..."

“Lăng Thành!”

Nhậm Doanh Doanh nghiến răng gào tên đối phương, hai người lại bắt đầu trêu đùa đánh nhau. Kết quả là đúng lúc này, một thanh âm kì lạ chẳng biết từ đâu đột nhiên truyền đến!

Xào xạc…

Xào xạc…

Thanh âm nghe vô cùng lạ lẫm, không nghe ra thể loại gì. Chỉ biết nó mang đến cho người ta cảm giác sợ hãi!

Lăng Thành theo âm thanh truyền tới mà nhìn lại, vừa nhìn liền ngơ ngẩn cả người! Anh nhìn thấy một bóng đen dài hơn hai thước, đang từ từ đi tới!

Xì xì!

Lăng Thành chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, không khỏi hít sâu một hơi!

Xông tới trước mặt bọn họ là một con bọ cạp vô cùng to lớn!

Con bọ cạp này dài hơn hai mét! Đúng vậy, một con bọ cạp dài hơn hai mét! Nó được bao phủ bởi lớp mai đen, giống như áo giáp thép! Nhìn độ cứng rắn liền biết không dễ để tấn công, khiến nó bị thương!

Trên đầu con bọ cạp này vẫn còn một con mắt màu đỏ, tản ra thứ ánh sáng đỏ sậm trông như máu. Nhìn thoáng qua, nó trông giống như một viên hồng ngọc.

“Đây…đây là Thiên Nhãn Bọ Cạp Vương sao?”

Thân thể Nhậm Doanh Doanh thoáng run rẩy, không nhịn được kêu lên.

Lăng Thành sững sờ.

“Cô biết loại quái vật này?”

Vừa dứt lời, con bọ cạp to lớn đó đột nhiên gia tăng tốc độ, trực tiếp lao tới.

Nhậm Doanh Doanh ở gần nó nhất, không kịp tránh đã bị cái đuôi dài của bọ cạp quật trúng vào người.

Bang!

Cả người Nhậm Doanh Doanh trực tiếp va vào bức tường đá, không khỏi phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt.

“Cô không sao chứ?”

Lăng Thành ân cần hỏi han. Anh chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ lại gặp phải một con bọ cạp lớn như vậy ở đây.

Cú quật ban nãy, thật sự mạnh đến mức nào cơ chứ?!

Nhậm Doanh Doanh ho khan vài tiếng, rõ ràng cú quất vừa nãy đã khiến cô bị trọng thương. Cô lo lắng giải thích.

“Lăng Thành, đây chính là Thiên Nhãn Bọ Cạp Vương. Loài bọ cạp này chỉ xuất hiện trong các ngôi mộ cổ và rất độc! Nó hấp thụ âm khí bên trong lăng mộ rất lâu, nên khi nhìn thấy người sẽ tấn công! Anh tuyệt đối phải cẩn thận!"

Nhậm Doanh Doanh vừa nói xong, Thiên Nhãn Bọ Cạp Vương đã rít ầm lên và lao về phía Lăng Thành! Tốc độ nhanh như vũ bão!

Lăng Thành cầm thanh Kiếm Huyết Ẩm trong tay, trong lòng không chút sợ hãi.

Trong ngôi mộ cổ này, Lăng Thành không thể sử dụng kỹ năng của mình. Bởi vì phóng ra kỹ năng, kinh động quá lớn, sợ rằng ngôi mộ cổ này sẽ ngay lập tức sụp đổ. Vì vậy, bản thân chỉ có thể dựa vào vũ khí. Dù cái mai của Bọ Cạp Vương này có cứng đến đâu thì cũng không thể nào thắng được Kiếm Huyết Ẩm, đúng không?”

“Xì xì”

Mũi kiếm trực tiếp đâm xuống, Bọ Cạp Vương gào lên một tiếng, vô cùng nổi giận dùng đuôi quét qua người Lăng Thành, đem anh quét bay đi.

“Ha.”

Lăng Thành văng ra ngoài hơn mười mấy mét, cảm thấy ruột gan đều đảo loạn hết cả lên, từ miệng phun ra ngụm máu tươi.

Ngay tại thời điểm này, Thiên Nhãn Bọ Cạp Vương vung cao đuôi lên, trực tiếp tiếp xuyên qua thân thể Lăng Thành.

“Lăng Thành, cẩn thận...”

Nhìn thấy cảnh tượng này, biểu cảm trên gương mặt Nhậm Doanh Doanh lập tức biến sắc, không nhịn được kêu lên.

Lăng Thành mồ hôi nhễ nhại, phải biết đuôi của bọ cạp rất độc! Bọ Cạp Vương trời sinh này là vua của các loài bọ cạp, độc trong các loại độc! Nếu như bị chích phải, chẳng lẽ không chết ở đây sao?

Lăng Thành cảm nhận được nguy hiểm liền muốn né tránh, nhưng tốc độ của Bọ Cạp Vương quá nhanh, vẫn là chậm một bước.

Xì xì.

Đuôi bọ cạp hung hăng đâm vào lưng Lăng Thành, đồng thời, nọc độc cũng theo đó tiêm vào thân thể của anh!

“A!”

Lăng Thành đau đớn kêu lên, thời điểm Bọ Cạp Vương dùng đuôi đâm vào người anh cũng là lúc mũi kiếm sắc bén xuyên thẳng qua cơ thể của nó. Nhát kiếm này đã khiến cho Bọ Cạp Vương mất mạng, sau vài lần cố gắng giãy dụa trên mặt đất liền chậm rãi chậm lại động tác, sau cùng bất động.

Vậy là xong.

Lăng Thành siết chặt nắm tay, vừa rồi bị kim độc ở đuôi bọ cạp đâm vào, lúc này chỉ cảm thấy lưng tê dại, cả người xây xẩm, sắc mặt tái xanh, đáng sợ không thể tả.

Phịch!

Giây tiếp theo, Lăng Thành gập người ngã xuống đất, cả thân thể không ngừng run rẩy.

“Lăng Thành, anh cảm thấy thế nào rồi?”

Nhậm Doanh Doanh lúc này mới kịp phản ứng lại, vội vàng chạy tới, lo lắng hỏi.

Môi Lăng Thành mấp máy, nhưng một chữ cũng không thể nói ra trọn vẹn.

Anh cảm thấy cả người dần trở nên rệu rã!

Không phải mình sắp chết rồi chứ?

Lăng Thành trong lòng thầm nghĩ, vẻ mặt hiện rõ vẻ không cam tâm! Cứ tưởng đến ngôi mộ cổ này sẽ tìm được kho báu nhưng kho báu chưa tìm được thì lại đụng phải Bọ Cạp Vương, bị kim độc đâm đến toàn thân bủn rủn.