Tuyệt Đại Con Rể

Chương 327



Nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Âu Dương Mỹ Anh, Âu Dương Chấn Nam cùng Giang Hạ Yến liếc nhau, không hẹn mà cùng thở dài một hơi.

Âu Dương Chấn Nam quen biết rộng trên giang hồ. Nhưng hôm nay dù ông ta đã tận dụng mọi sự quen biết cũng không thể mời được các đại hiệp phái Thiên Môn.

Phái Thiên Môn rất thần bí, những người quen của Âu Dương Chấn Nam trên giang hồ, không ai quen biết đại hiệp ở phái Thiên Môn.

"Mỹ Anh."

Đúng lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng gọi lớn. Từ xa nhìn lại, liền thấy một người vô cùng thần thái đang chậm rãi bước lại đây.

Đúng là Lăng Thành.

Vì ăn mừng sinh nhật Âu Dương Mỹ Anh, Lăng Thành cố ý mặc một bộ quần áo Đường trang Tân thời.

Không thể không nói, sau khi Lăng Thành tu luyện được Vô Cực Tạo Hóa chưởng, cả người đều tràn ngập tinh khí, mặt mũi sáng sủa hắn ra, khí chất cũng khác hẳn so với trước đây.

"Anh Lăng Thành."

Âu Dương Mỹ Anh sắc mặt vui vẻ, chạy nhanh tới đón tiếp Lăng Thành, đôi mắt lóe ra những tia sáng lấp lánh: "Anh Lăng Thành, hôm nay anh trông đẹp trai quá đó nha."

Lăng Thành nhẹ nhàng vươn tay véo mũi Âu Dương Mỹ Anh, cười ha hả nói: "Hôm nay là sinh nhật của em gái cưng của anh, nhất định anh phải đẹp trai rồi."

Nhưng mà không đợi Mỹ Anh trả lời lại Lăng Thành, Âu Dương Gia Linh đứng bên cạnh liền hừ lạnh một tiếng, sau đó nói một câu: "Vẫn là đồ chó chui gầm chạn."

Chết tiệt. Lăng Thành đang vui vẻ, sau khi nghe câu nói của Âu Dương Gia Linh liền ngay lập tức hết hứng. Lăng Thành cũng không nói lại Âu Dương Gia Linh. Anh vuốt tóc Âu Dương Mỹ Anh, sau đó ngồi ở vị trí đã được sắp xếp ở buổi tiệc.

Thân là con nuôi của Âu Dương Chấn Nam, Lăng Thành đương nhiên được ngồi ở vị trí hàng đầu.

Nhưng khi Lăng Thành vừa ngồi xuống chưa ấm chỗ, anh liền cảm giác được có một ánh mắt sắc bén, lạnh lùng như dao đang tập trung ở trên người mình.

Đúng là Diệu Huyền sư thái. Ánh mắt bà ta nhìn Lăng Thành tràn đầy sát ý. Những trưởng lão của sáu đại môn phái cũng nhìn Lăng Thành với ánh mắt lạnh lẽo.

Nhưng Lăng Thành cũng không hề hoảng hốt.

Hiện tại anh đã đạt tới cảnh giới Võ Hầu cấp bốn. Hơn nữa Lăng Thành còn mấy con bài chưa lật: Cửu Long Thăng Thiên, Xé thiên thuật, một tay định Càn Khôn, hơn nữa Lăng Thành có nội lực thuần dương, cùng với vừa mới tu luyện Vô Cực Tạo Hóa chưởng.

Lăng Thành bưng lên một ly trà, chậm rãi uống một ngụm.

Không phải nói quá, chứ lấy thực lực hiện tại của Lăng Thành, mặc dù chống lại Võ Thánh cấp một cũng không phải sợ hãi chút nào hết.

Những người “danh môn chính mái” ở đây nếu định làm gì, Lăng Thành sẽ không hề nể nang mà cho những người này nếm mùi đau khổ.

Nghĩ vậy chút, Lăng Thành nở nụ cười, cùng Diệu Huyền sư thái bốn mắt nhìn nhau.

Giờ khắc này, Diệu Huyền sư thái mạnh vỗ mạnh vào mặt bàn, chỉ vào Lăng Thành, nổi giận nói: "Lăng Thành, loại khốn kiếp, vô liêm sỉ như mày mà cũng dám vác mặt đến đây à?”

Lăng Thành nhẹ nhàng cười: "Đây là nhà bố nuôi của tôi, sao tôi lại không thể tới nơi này?"

Nghe Lăng Thành nói như thế, đôi lông mày của Diệu Huyền sư thái nhíu chặt lại.

Chuyện Âu Dương Chấn Nam nhận Lăng Thành là con nuôi ai trên giang hồ cũng biết. Lăng Thành có mặt ở gia tộc Âu Dương cũng là chuyện đương nhiên.

Nhưng Diệu Huyền sư thái đường đường là Trưởng lão phái Nga My, sao có thể chấp nhận ngồi chung một chỗ với loại kém cỏi, khốn nạn như tên Lăng Thành này được?

Nghĩ vậy, trong mắt Diệu Huyền sư thái lóe ra lửa giận, xúc động đến mức muốn rút kiếm ra.

Gặp không khí không ổn, Âu Dương Chấn Nam chạy nhanh tới, ha ha cười, nói: "Các vị. Hôm nay là sinh nhật con gái của tôi. Mong mọi người nể mặt Âu Dương Chấn Nam này, hôm nay chúng ta không nói tới chuyện ân oán trên giang hồ nữa.”

Nghe Âu Dương Chấn Nam nói như thế, Diệu Huyền sư thái hừ lạnh một tiếng. Bà ta nhịn xuống cảm giác muốn rút kiếm ra, ngồi xuống chỗ của mình. Nếu ngài trưởng tộc Âu Dương đều mở miệng, dù sao cũng phải nể mặt ông ta. Nhưng ánh mắt Diệu Huyền sư thái nhìn Lăng Thành vẫn tràn ngập địch ý như trước.

"Thành phố Trung Sơn, chủ tập đoàn Hải Tĩnh đến. Mang đến quà sinh nhật, mũ phượng thời nhà Thanh.”

Tiếng của người làm liên tiếp truyền đến. Khách khứa có mặt ở đây càng ngày càng nhiều.

"Đường chủ Hồng Đao đường đến. Mang đến quà sinh nhật, Lục Giai binh khí: Kiếm Lam Thủ."

"Chủ công ty giải trí Sao Mai đến. Mang đến quà sinh nhật, một chiếc nhẫn bảo thạch."

Qua gần một giờ, nhìn thấy khách đến ngày càng đông đủ, Âu Dương Chấn Nam ha ha cười, đứng ở trên đài nói: "Tốt lắm, tốt lắm. Hôm nay mọi người nhất định phải vô cùng vui vẻ, ăn uống no say."

Nói xong ông ta liền vỗ vỗ tay. Ngay sau đó, hơn một trăm người phục vụ xuất hiện, trong tay đều là những món ngon, sơn hào hải vị.

Từng món ăn được bưng lên lần lượt. Đều là những món đặc sản của Thành phố Trung Sơn, mỗi món đồ ăn đều giá trị xa xỉ.

Những khách có mặt tại đây đều không khỏi âm thầm tán thưởng.

Gia tộc Âu Dương thật đúng là ra tay hào phóng. Mỗi một nói đồ ăn ở đây có lẽ đều có giá mười mấy triệu.

Ngay lúc mọi người bắt đầu chuẩn bị ăn, nâng chén cùng nhau uống rượu, một âm thanh thông báo lại từ bên ngoài truyền đến.

Ngay tại mọi người bắt đầu động khoái, thôi chén đổi trả thời điểm, một cái người

"Tông chủ phái Thiên Môn đến."

Cái gì?.

Tông chủ phái Thiên Môn?.

Chỉ một thoáng, toàn trường hiện lên vẻ kinh sợ. Ánh mắt mọi người đều hội tụ ở cổng vào của buổi tiệc.

Không nghĩ tới Gia tộc Âu Dương lại có quan hệ lớn đến vậy. Thậm chí mời được cả tông chủ phái Thiên Môn tới tham gia tiệc sinh nhật này?

Tông chủ phái Thiên Môn, Lăng Vô Song luôn luôn thần long thấy mặt không thể thấy đuôi. Trong chốn giang hồ còn chưa bao giờ có người gặp được anh ta. Trong nháy mắt, tất cả mọi người ở đây đều ngẩng đầu, đều muốn nhìn xem hình dáng Lăng Vô Song ra sao.

Nhưng mà Lăng Thành cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Cái tình huống gì thế này? Lăng Vô Song? Lại có ai giả mạo Lăng Thành rồi?

Mà người của sáu đại môn phải đều tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Lần trước Lăng Vô Song dùng nhuyễn hương tán, đem người của các đại phái bắt tới Trích Tinh lâu, còn làm nhục họ một phen. Chuyện này sao có thể quên nổi?

Hiện giờ nghe được Lăng Vô Song đến đây, những giang hồ cao thủ của sáu đại môn phái đều nắm chặt tay lại. Nhất là Đinh Bảo chân nhân cùng Diệu Huyền sư thái là những người phẫn nộ nhất. Dù sao lần trước ở Trích Tinh lâu, tên tông chủ phái Thiên Môn, Lăng Vô Song này đã bắt buộc hai người bọn họ bái đường thành thân.

Mà lúc này, Âu Dương Chấn Nam cùng Giang Hạ Yến cũng nhìn nhau, trên mặt cả hai người đều là vẻ khiếp sợ.

Âu Dương Chấn Nam hít sâu một hơi. Ông ta vận dụng tất cả mối quan hệ để mời Lăng Vô Song mà vẫn không được. Hiện giờ Lăng Vô Song đột nhiên đến thăm, nhất thời Âu Dương Chấn Nam vừa mừng vừa sợ:

"Mau, mau đi mời." Âu Dương Chấn Nam nói.

Giờ khắc này, Âu Dương Mỹ Anh ngồi ở một bên đã kích động đến sắp nhảy dựng lên: "Đại hiệp Lăng Vô Song đến đây sao? Thật tốt quá..."

Ngày hôm qua Giang Hạ Yến nói với Âu Dương Mỹ Anh rằng không thể liên hệ được với đại hiệp phái Thiên Môn. Âu Dương Mỹ Anh đã vô cùng thất vọng. Nguyện vọng trong ngày sinh nhật của Âu Dương Mỹ Anh đã tan vỡ.

Nhưng Âu Dương Mỹ Anh không ngờ được, ông trời lại cho cô một sự ngạc nhiên. Không ngờ đại hiệp Lăng Vô Song lại đến tận đây.

Đúng lúc này, “Lăng Vô Song” kia chậm rãi đi vào giữa sân.

Cách ăn mặc của hắn là cách ăn mặc kinh điển của Lăng Vô Song. Khoác một chiếc áo bào màu đen rộng thùng thình, căn bản thấy không rõ dáng người của hắn. Trên mặt đeo mặt nạ hoàng kim, cũng không thấy rõ dung mạo của hắn.

“Lăng Vô Song” bước từng bước về phía trước. Hai tay chắp ở phía sau lưng, trông vô cùng bình thản.

Ánh mắt mọi người đều tụ tập ở trên người hắn.

Lăng Thành nhìn thấy hắn, nhịn không được mà cười lạnh trong lòng.

Chết tiệt, hiện tại thanh danh của Lăng Thành tốt đến như vậy sao? Tốt đến mức nhiều người muốn giả mạo thành Lăng Vô Song đến vậy. Lần trước là Nhậm Doanh Doanh giả trang. Hôm nay lại gặp được một người nữa.

Nhưng nói thật, tên này bắt chước thật giống.

"Lăng Vô Song." Giờ khắc này, không ít cao thủ giang hồ ở đây đã bắt đầu đứng ngồi không yên. Một đám người lạnh lùng vỗ bàn mà đứng lên, lạnh lùng nhìn “Lăng Vô Song”

Đinh Bảo chân nhân lớn tiếng kêu lên: "Lăng Vô Song, không ngờ ngươi cũng dám tới tham gia tiệc sinh nhật. Lần

không nghĩ tới ngươi thế nhưng còn có đảm lượng tới. Lần trước ngươi ở Trích Tinh lâu ngươi đã làm nhục các đại môn phái. Thù này nhất định ta phải báo.”

Nói tới đây, Đinh Bảo chân nhân thở sâu: "Hôm nay là sinh nhật nhị tiểu thư gia tộc Âu Dương, cho nên hiện tại ta cũng không làm khó ngươi. Nhưng đợi bữa tiệc sinh nhật này chấm dứt, chúng ta sẽ tiếp tục tính toán chuyện ân oán này.”

Nói đến này, Đinh Bảo chân nhân còn nhìn thoáng qua Diệu Huyền sư thái.

Cả người Diệu Huyền sư thái tràn ngập sát ý, lạnh lùng nhìn “Lăng Vô Song”.

Lần trước ở Trích Tinh lâu, Nhậm Doanh Doanh giả trang Lăng Vô Song, không chỉ bắt ép Diệu Huyền sư thái bái đường thành thân, còn hôn lên mặt Diệu Huyền sư thái một cái.

Mỗi khi Diệu Huyền sư thái nghĩ đến chuyện Lăng Vô Song đã từng hôn bà ta, bà ta liền tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Hôm nay nhất định bà ta sẽ không để cho tên Lăng Vô Song này thoát tội. Phải bắt hắn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, giải được mối hận trong lòng.