Ước Mơ

Chương 12



Ngón tay áp út của Selina nhói lên, nó lại bắt đầu rỉ máu Selina thì thầm: “Chậc, Radley đã làm gì vậy chứ? Đau chết mất". Tuy như thế nhưng Selina vẫn tiếp tục dùng thuật nước lên Titus để cậu có thể phân hoá nhanh hơn. Kể từ ngày đó Titus đã bị ảnh hưởng rất nhiều từ sức mạnh của Selina nên tốc độ phân hoá trở về dạng người của cậu đã chậm đi rất nhiều.

Không gian xung quanh ngưng đọng, những giọt nước trôi nỗi trong không gian, những giọt máu rỉ ra từ tay Selina không rời xuống đất mà lại đọng lại trên tay cô.

Selina điều khiển những giọt nước đến gần Titus, cậu tiếp nhận những giọt nước ấy. Cơ thể Titus bắt đầu biến đổi, thời gian kéo dài rất lâu khiến cho Selina bị vỡ mạch máu mắt.

Titus mở mắt nhìn Selina, cậu vẫn còn trong vô thức: “Se..Selina đấy à". Selina cảm thấy bồi hồi khi nghe thấy giọng của Titus: “Tôi đây". Biến đổi thành công Titus dần lấy lại nhận thức của mình tiến tới Selina: “Chị có sao không? Mắt chị nhiều máu quá". Selina cố trấn an Titus: “Tôi không sao cả, bây giờ nghe thấy giọng ngài là tôi không sao hết”.

Titus nhỏ nhắn đỡ lấy Selina: “Chị nói chuyện tào lao thật đấy, tôi là đang lo lắng cho chị đấy". Selina chao đảo: “Ngài sẽ bị cảm mất”. Titus lúc này mới nhìn lại mình, cậu hoảng hốt khi thấy bản thân thoả thân. Titus vội vàng nhìn xung quanh để tìm kiếm thứ gì đó để che lại.

Selina không thể cưỡng lại được sức hút đến từ Titus, cô chạm nhẹ vào da lưng của cậu: “Vốn dĩ da của ngài mềm như thế sao?”. Titus giật bắn mình đứng bất động, Selina thì tiếp tục với công việc trêu ghẹo của mình: “Ngài mềm thật đấy khiến tôi muốn ôm một cái”.

Selina nhìn Titus càng lúc càng biến thái hơn, cô bắt đầu sờ lên cánh tay của Titus, quỳ xuống và ôm vào lòng bàn tay cậu: “Thơm thật”. Titus đỏ ửng cả mặt: “Đồ..đồ biến thái”.

Selina hôn lên cổ, lên má và lên vành tai của Titus, cô thể hiện mình là một kẻ thèm thuồng đến điên dại: “Khi ngài vẫn còn là thỏ thì tôi luôn hít lấy mùi hương của ngài rồi, chúng thơm cực kỳ khiến tôi phát nghiệm lúc nào không hay biết”.

Selina nhìn xuống ‘chú thỏ nhỏ’ của Titus: “Bé thỏ này biết chào tôi kìa”. Titus vội che ‘chú thỏ nhỏ’ của mình lại, còn bàn tay hư hỏng của Selina đặt lên mông mềm mại của Titus: “Thứ này cũng dễ thương nữa nữa”. Selina thích thú đánh nhẹ vào mông Titus nghe một cái ‘chát’.

Titus đứng bất động với hành động của Selina.

Selina bật cười rồi cuối xuống gần một tảng đá lấy cho Titus một chiếc khăn: “Đây". Titus liền giật lấy và quấn lên người, Selina liếc nhìn: “Ngài sao vậy? Thấy ngại đúng không?”. Titus ngoảng mặt đi nhưng vẫn đỡ lấy Selina: “Ngài thật sự cảm thấy ngại kìa, nhưng tôi nghĩ là có sao đâu dù gì trước đây tôi cũng từng tắm cho ngài rồi còn gì".

Tai của Titus đỏ hết cả lên: “Chị đừng nhắc đến nó nữa". Mặt Titus đã đỏ bừng bừng vì vừa ngại vừa giận dỗi. Selina giơ tay che đi nụ cười biến thái của mình: “Ôi trời nhìn biểu cảm của ngài kìa, nó cứ khiến tôi muốn chọc ngài mãi thôi".

Titus đỏ mặt giận run cả cười người nhưng rồi lại cố gắng ra vẻ cậu không quan tâm đến nó: “Tôi không muốn đôi co với chị nữa". Selina có chút bất ngờ với vẻ mặt buồn cười khi cố gắng lạnh lùng của Titus: “Ý ngài nói là ngài đã trưởng thành rồi sao?”.

Titus gật đầu khẳng định với Selina, Selina nhìn thấy thế thì càng muốn tìm cách để Titus bộc lộ ra tính nhút nhát của loài thỏ.

Titus đỡ Selina về đến chồi tạm bợ mà người Pum dựng lên, Selina ngồi xuống đất dựa vào một góc, Titus cảm thận quan sát Selina: “Chị bị chảy máu ở tay nhiều quá". Titus chạm lên chiếc nhẫn của Selina, một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng, Cậu giật mình rút tay lại.

Selina nhìn Titus: “Ngài không sao chứ?”. Selina vương tay chạm vào mặt Titus, cậu lúc này cảm thấy bình tĩnh hơn khi được Selina quan tâm. Titus nắm chặt lấy tay Selina mà dụi mặt vào: “Không sao cả nhưng...”.

Selina biết Titus đang muốn nói gì: “Ngài muốn nói đến chiếc nhẫn này sao?”. Selina giơ tay đeo nhẫn kia lên: “Thứ này tôi được người bạn đầu tiên khi rời khỏi Gwyn, nhưng có vẻ anh ta độc hại hơn tôi tưởng”. Selina cụp mắt xuống: “Tôi cảm thấy như mình đã làm sai điều gì đó”.

Titus tiến đến và dựa lên người Selina, cậu cố cuộn tròn mình lại để lọt thỏm trong lòng Selina: “Ngài sao vậy?”. Titus trả lời: “Tôi không biết nữa, không hiểu sao khi những người chị nói tôi cảm thấy có chút đau lòng". Selina thở dài ôm lấy Titus: “Đó là lý do trong tâm trí tôi luôn có ngài đấy, từ khi gặp ngài lúc nhỏ thì tôi đã biết thế nào là nhớ nhung yêu thương rồi”.

Một tiếng hét thất thanh khiến Selina giật mình, tiếng hét đó là của Ellie: “Ôi trời đất". Ellie nhìn Selina bằng ánh mắt khinh bỉ: “Tôi không ngờ Darling lại đi quấy rối một đứa con nít đấy". Selina vẫn còn bàng hoàng và la lên: “Không...không phải Ellie, nghe tôi giải thích đã Ellie".

Selina không thể nào ngăn cản Ellie chạy ra ngoài, cô nhìn Titus mà lắc đầu.

Ruby lúc này xuất hiện: “Ellie, im lặng”. Ruby sử dụng khẩu lệnh để khiến cho Ellie dừng lại mọi hoạt động của mình kể cả tuần hoàn máu nhưng nhận thức thì vẫn còn. Ruby lại nói tiếp: “Theo ta". Cơ thể Ellie tự động di chuyển theo Ruby.

Ruby đi đến và ngước nhìn Titus: “Thì ra đây à hình dạng thật của con thỏ đó à, cũng xinh đấy". Selina nghe thế liền chóp lấy cơ hội mà khoe khoang: “Ruby cũng thấy như vậy sao, ngài Titus của tôi là xinh nhất đấy chả ai sánh bằng đâu, khi còn ở Gwyn thì ngài TItus đã rất nổi tiếng với sắc đẹp của mình rồi".

Titus nóng bừng cả mặt khi nghe Selina nói như thế, Ruby thì chỉ tỏ ra bất lực vì quen với những lời tâng bốc của Selina. Ruby dừng sử dụng khẩu lệnh lên người Ellie.

Ruby hối thúc Selina: “Bây giờ thì mau đi tìm người đứng đầu Edric thôi, đừng trì hoãn nữa Selina, thỏ con đã trở về hình dạng người, bây giờ cô không còn mối bận tâm gì nữa nên bây giờ bắt đầu được rồi đấy". Ellie cũng từng nghe về kế hoạch của Ruby, Ellie tò mò hỏi: “Vậy khi gặp người đứng đầu Edric thì cậu sẽ nói gì đây Ruby?”. Ruby có chút nghi ngờ Ellie: “Cô tò mò đến vậy sao?”.

Ellie tránh ánh mắt của Ruby: “Thì có một chút thôi, dù sao đó cũng là người cai quản chủng người tiên chúng tôi mà, tôi có quyền được biết chứ. Lỡ như Ruby có ý đồ gì thì sao?”. Ruby cứng họng quay mặt sang chỗ khác: “Đúng là nhiều chuyện".

Ellie lúc này mới chuyển ánh nhìn sang Titus: “Bây giờ mới nhìn kỹ thì con thỏ điên này cũng dễ thương thật". Ellie đến gần xem xét: “Darling, đây có thật là con thỏ điên đó không vậy?”. Selina gật đầu lia lịa: “Là thật đấy, đây chính là ngài Titus của tôi đấy".

Ellie nựng Titus khiến cậu khó chịu cố đẩy ra còn Ellie thì ngày càng hứng thú ôm chặt Titus. Selina nhìn thấy cảnh đó thì cũng thích thú muốn tham gia nhưng lại bị Ruby gọi lại.

Selina mò mẫm đi đến gần Ruby, còn Ruby thì không nhích đến Selina một chút nào: “Sao đây? Thấy bất mãn à? Ruby kông cần phải lo lắng nữa đâu, kỳ này tôi sẽ nghiêm túc".

Một cuộn giấy bay tới Selina, cô mở nó ra: “Đây là". Ruby tiếp lời: “Đây là danh sách những người đứng đầu mỗi chủng người do Hoàng đế bóng tối liệt kê ra đấy".

Selina cảm thán: “Ôi trời quý giá thật". Ruby vẩy đuôi: “Kể từ khi Hoàng đế và Nữ hoàng biết việc ngươi có ý định thống nhất Sliua thì cả hai người đó đều cảm thấy rất hứng thú đấy".

Selina ngạc nhiên: “Tôi cứ tưởng phải tự lực làm chứ". Ruby cười khẩy: “Hoàng đế mà nghe ngươi nói vậy chắc sẽ khóc cho coi". Selina vội giải thích: “Không không phải như thế....”. Ruby cắt ngang lời Selina: “Ta hiểu ý cô".

Selina chợt nhớ ra: “Đúng rồi có một câu hỏi tôi luôn thắc mắc". Ruby sẵn sàng với những câu hỏi của Selina: “Cứ nói". Selina có chút ấp úng: “Nữ hoàng và Hoàng đế sống ở đâu vậy?”.

Ruby có phần ngạc nhiên và ghét bỏ: “Gì chứ?”.