Ước Mơ

Chương 16



Ruby tỉnh dậy trên người Selina: “Ruby à, không sao chứ?”. Ruby nhìn Selina rất lâu rồi nói: “Thật sự thì ta không hiểu được”. Selina hỏi: “Ruby có chuyện gì sao?”.

Ruby nói: “Cô mang họ Rishima”. Selina gật đầu, Ruby nói tiếp: “Cô có biết tên cô có ý nghĩa như thế nào không?”. Selina lắc đầu nói: “Tôi không biết ý nghĩa của nó nhưng tôi biết người đặt tên cho tôi”.

Ruby hỏi: “Là ai? Là ai cả gan dám đặt cả họ của thần cho cô”. Selina lấy ra một viên ngọc: “Là mẹ của tôi. Kezenza.”. Ruby chạm vào viên ngọc để cảm nhận sức mạnh bên trong nhưng viên ngọc này chỉ là phương tiện ghi hình.

Ruby thở một hơi dài: “Chúng ta bây giờ nên đi thôi”. Ruby vừa đứng dậy thì đã thấy Radley đã đứng ở cửa từ lâu: “Tên này vẫn còn ở đây à?”. Selina cảm thấy bất lực: “Ngài Titus và Radley từ nãy đến giờ cứ nhìn chằm chằm nhau như vậy đấy”.

Titus cảnh giác lòi đuôi thỏ còn Radley thì tóc biến thành màu đỏ, nhìn hai người họ dường như sắp đánh nhau đến nơi. Selina khều nhẹ Ruby: “Còn có 1 chuyện nữa”. Ruby ngồi xuống, Selina chỉ tay về một phía góc nhà, nơi Ellie đứng đó.

Ellie vội lên tiếng: “Tôi biết ngài vẫn còn rất tức giận với tôi nhưng tôi có thể giúp ngài rất nhiều đấy”. Ruby vẫn không đáp lại lời Ellie. Ellie quỳ xuống: “Tôi xin ngài”.

Không khí trở nên ngột ngạt không ai nói với nhau câu nào mọi người như chìm vào trong thế giới riêng của mình.

Cuộc đấu mắt diễn ra giữa Titus và Radley đã có tiến triển, cả hai người họ lao vào đánh nhau.

Selina nhìn xung quanh thở một hơi dài thu hút sự chú ý của Titus: “Chị sao vậy?”. Titus liếc Radley rồi chạy đến bên Selina.

Mặt đất bỗng dưng rung chuyển, Radley vội vã chạy đến Selina. Titus đẩy Radley ra đứng chắn ngang trước Selina: “Con cá này định làm gì Selina vậy hả?”.

Radley nổi cả gân trên mặt: “Con thỏ không biết sống chết này mau né ra”.

Ellie vẫn quỳ ở đó: “Tôi xin ngài, tôi khẩn cầu ngài”.

Mùi máu từ phía bên người xộc thẳng vào trong, nó cực kỳ nồng nặc khiến cho Selina còn phải che mũi lại. Ruby lúc này mới nói: “Được thôi, để xem biểu hiện của cô đã”. Ellie nhìn Ruby rồi vui vẻ rốt rít cảm ơn.

Ruby quay sang nói với Selina: “Bây giờ thì đi thôi”. Selina gật đầu rồi nhìn sang phía Radley: “Giờ thì anh về đi, về nhà của anh đi”.

Radley bật cười: “Tôi làm gì có...”. Selina cắt ngang lời Radley: “Douglas là nhà của anh, anh là vua ở nơi đó”. Radley bàng hoàng: “Làm...làm sao?”. Selina giơ ngón tay đã bị dập nát đeo nhẫn kia lên: “Anh tưởng chỉ mình anh cảm nhận được sao?”.

Radley vốn định tiến đến nhưng khi nhìn thấy ngón tay bị dập nát đó của Selina thì anh đã lùi lại và rời khỏi đó.

Selina dõi theo Radley cho đến khi anh khuất dần trong bóng tối thì cô mới yên tâm mà đi theo Ruby.

Vừa bước ra ngoài thì mùi máu nồng nặc bóc lên, khắp nơi toàn máu là máu. Cảnh tượng hùng hồn diễn ra trước mắt Selina những người dân đang chém giết lẫn nhau.

Ruby nói: “Đây là hậu quả của việc thiếu ánh sáng mặt trời, ảo giác đã tìm đến con người, kỷ nguyên Sliua sẽ sớm bị lụt tàn, tất cả sẽ chỉ còn là những dấu vết để chứng minh Sliua đã từng tồn tại”.

Selina trong phút chốc đã muốn buông bỏ nhưng một giọt nước từ đâu nhiễu trên đỉnh đầu Selina, giúp cô thức tỉnh. Selina nhìn trên những đám mây đem kịt và rồi trời bắt đầu mưa.

Selina đứng thẫn thờ ở đó cho đến khi Titus lây người cô: “Chị à, Ruby đã đi xa rồi đấy”. Selina nhìn Titus trong vô thức cô mỉm cười: “Ngài muốn tương lai của ngài như thế nào?”.

Titus bất chợt cảm thấy chùn xuống: “Tôi bây giờ không có gì ngoài Selina cả, tương lai cũng chẳng biết làm gì. Tôi cũng không biết thế giới kia là như thế nào nhưng tôi biết rằng tôi chỉ cần có chị là đủ rồi, tôi sợ chị biến mất nên tôi lúc nào cũng phải đi theo chị. Tương lai của tôi sao cũng được chỉ cần có chị là được”.

Selina vui đến bật khóc: “Tôi quyết định rồi”. Titus khó hiểu nhìn Selina, cô nắm chặt lấy tay Titus: “Tôi sẽ cứu Sliua để chúng ta có thể sống cùng nhau”.

Cả Selina và Titus cùng bước nhanh đi theo sau Ruby, Titus lúc này mới nói: “Tên người cá lúc nãy thì sao? Tôi nghe lúc nãy anh ta kể về chuyện của hai người rồi, còn.....”. Selina liền nói: “Còn gì nữa?”.

Titus gục đầu xuống: “Hai người cũng đã từng hôn nhau”. Selina trả lời: “Đó chỉ là sự cố thôi”. Selina nhận thấy Titus vẫn chưa thể an tâm, cô cúi người xuống ôm lấy Titus và hôn lên môi cậu: “Nụ hôn đầu của tôi không may mắn khi không phải là của ngài nhưng cả đời này tôi chỉ dành những nụ hôn này cho ngài thôi”.

Titus ôm lấy cổ Selina, cô cũng thuận theo mà bế cậu lên. Selina đi gần Ellie: “Darling à, như thế là ở tù đấy”. Selina chặt lưỡi: “Không nói thì không ai biết”.

Selina nói với Ruby: “Ruby à, tôi có thể mượn kim tự tháp được không?”. Ruby nhìn Selina: “Cô định ban ánh sáng đến Edric sao?”. Selina trả lời: “Đương nhiên rồi, nơi này tập hợp rất nhiều người từ nơi khác đến mà, chúng ta phải tạo niềm tin cho họ sống chứ”.

Ruby chăm chú nhìn Selina bất lực đưa cho Selina: “Cô đúng là chẳng khác Nữ hoàng bóng tối chút nào cả”. Selina hỏi Ruby: “Tôi thắc mắc không biết Nữ hoàng tên gì?”. Ruby trả lời ngay lập tức: “Rishima Celia. Người đại diện cho mặt trăng”.

Selina nhận lấy kim tự tháp, gật đầu. Cô đẩy Titus về phía Ellie: “Nhờ cô chăm sóc ngài ấy một chút, tôi đi đây chút rồi về”. Kim tự tháp ấy trong phút biến thành một thanh kiếm. Selina nhìn về phía Ruby, Ruby liền nói: “Phải dùng máu để đánh đổi”

Selina trở thành DL, người bí ẩn đã đem ánh sáng đến mọi người.