Ước Mơ

Chương 19



Radley trở về biển sâu, trên tay vẫn cầm cây đinh ba mà đi đến thánh điện đã bị sụp đổ. Bơi vào bên trong thánh điện, nơi này dù đã hìm vào trong bóng tối đã lâu nhưng giữ được vẻ đẹp nguy nga tráng lệ.

Radley hất cây đinh ba về phía trước để tạo ra ánh sáng bên trong thánh điện.

Sức mạnh của đinh ba diệu kỳ như thế vì nó chính là do Hoàng đế ánh sáng Gavlin tạo nên, nó được truyền đời này sang đời khác. Và chủng người cá cũng là chủng người hoàn toàn tin vào sự tồn tại của Hoàng đế ánh sáng Gavlin và Nữ hoàng bóng tối Celia.

Ánh sáng được tạo ra từ cây đinh ba ấy dường như đã hồi sinh được nữ thần đầu tiên của biển cả cũng chính là đứa con của Nữ hoàng và Hoàng đế. Nerina.

Bức tượng ở giữa thánh điện dần có sức sống. Nerina đã tỉnh dậy. Cô ấy có máu tóc bạc và đôi mắt xanh ngọc, phần áo là hoạ tiết san hô, đuôi cá màu trắng tinh khiết khiến cho người khác khó lòng mà chạm vào.

Nerina nghiêng người nhìn Radley: “Ta có thể thấy được một linh hồn đỏ đầy hỗn loạn bên trong cậu”. Không để Radley kịp phải ứng thì Nerina đã bơi đến chỉ vào trái tim của Radley: “Có người nào đó đang theo dõi trái tim này”.

Radley ngỡ ngàng: “Gì...gì chứ?”. Nerina liền nói sang chuyện khác: “Cậu muốn điều gì?”. Đối diện với câu nói thẳng của Nerina, Radley cũng đề cập vào vấn đề chính: “Rốt cuộc thì thế giới này đang xảy ra chuyện gì vậy?”.

Nerina vô hồn nhìn Radley: “Cậu không hỏi về người con gái tên Selina kia sao?”. Radlley giật mình khi nghe đến câu nói ấy, Nerina nói tiếp: “Ngươi muốn về chuyện gì đang xảy ra với nhân loại để làm gì?”.

Radley liền trả lời: “Tôi bây giờ đã là vua của một nước, sự an nguy của con dân tôi không thể ngó lơ. Đặc biệt là cũng chính vì chuyện này mà Selina ngày càng xa lánh tôi”.

Nerina vẫn vô hồn: “Một phần cũng từ ngươi mà ra”. Radley cũng biết việc Selina xa lánh Radley cũng vì Radley cố kéo níu kéo Selina một cách cực đoan, nỗi ám ảnh của Radley dường như đã bao trùm lên Selina.

Radley không thể ngừng nghĩ đến Selina, nghĩ đến những trò biến thái sẽ làm với Selina, thời gian tiếp xúc với Selina không lâu nhưng vẫn để lại trong lòng Radley một nỗi niềm hy vọng về ý chí sống. Từ khi cha chết Radley đã mất niềm tin vào cuộc sống và cố gắng trốn chạy cho đến khi gặp được Selina và nhận thấy được sức mạnh vượt trội của mình Radley đã thay đổi nhận thức và quyết định đòi hết tất cả những gì là của mình.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chồng Trước Lại Muốn Phục Hôn
2. Bạch Nguyệt Quang Và Cái Bóng Của Hắn
3. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
4. Chính Chủ Trở Về, Thế Thân Muốn Nghỉ Hưu Sớm
=====================================

Radley ngước nhìn Nerina: “Vậy giờ tôi nên làm gì đây? Tôi nên nắm quyền trong hoàn cảnh hỗn loạn, cả chủng tộc cá này tôi không thể gánh vác hết được, đó cũng là sự tức giận và bồng bột của tôi khi giành lấy quyền lực tối cao này”.

Nerina lắc đầu: “Việc cậu lên làm người đứng đầu vốn dĩ đã được sắp đặt trước, quyền lực này vốn dĩ thuộc về cậu”. Radley buông cây đinh ba ra: “Tôi nên làm gì đây? Tôi sợ lắm, tôi muốn trốn chạy”. Nerina vuốt nhẹ đầu Radley, tóc Radley chuyển dần sang màu đỏ, Nerina thì thầm vào tai Radley: “Chỉ cần chờ đợi thôi và rồi hãy giữ lấy”.

Ngày 1 tháng 4 năm thứ 1 niên đại 225

Đặt chân lên vùng đất của người sói, nơi đây hoang tàn xung quanh rải rác là cái xác nồng nặc ôi thối. Selina vừa nhìn là có thể biết những cái xác kia là những cái xác của những người nô lệ.

Dấu ấn đặc trưng sau gáy dùng để đánh dấu những người nô lệ phòng trường hợp nô lệ có thể trốn thoát. Dấu ấn ăn sâu vào trong da thịt dù cho khắc nghiệt đến thế nào thì dấu ấn đó sẽ mãi mãi không thể biến mất.

Bước qua những cái xác ấy không có gì động lại trong lòng của Selina, Titus lén nhìn Selina một lúc rồi thôi vì cậu cũng hiểu hiện giờ Selina đang nghĩ gì.

Lúc này Ruby bỗng nhảy cẳng lên: “Tên kia”. Tất cả mọi người nghe tiếng la của Ruby liền nhìn sang hướng Ruby đang nhìn. Một con mèo trắng muốt miệng đầy máu vì ăn thịt sống, Ruby chạy đến con mèo trắng đó đầy giận dữ: “ĐỨNG YÊN ĐẤY CHO BÀ”.

Con mèo trắng ấy vội chạy đi còn Ruby thì hì hục chạy theo sau. Mọi người ở đó nhìn nhau rồi chạy tiếp nối theo sau Ruby. Con mèo trắng kia dùng dịch chuyển tức thời thì bị Ruby bắt lại được.

Đến khi mọi người chạy đến thì con mèo trắng kia run rẩy nhìn Ruby mà cầu xin: “Xin..lỗi..anh không cố ý làm như vậy mà”. Selina nhìn chú mèo trắng ấy một chút rồi nhận ra thứ gì đó.

Con mèo trắng đó cất lời kêu cứu nhưng Selina giả vờ như không nhìn thấy rồi chăm sóc cho Titus.

Con mèo trắng ấy sợ đến ứa nước mắt: “Đồ ác độc”. Ruby lúc này dường như đã tìm được con mồi của mình, Ruby nhe răng đe doạ con mèo trắng: “Bây giờ anh mới xuất hiện sao? Coi bộ báo hại tôi vướng vào con nhỏ rắc rối kia”.

Ellie ngồi cạnh hỏi Selina: “Darling biết con mèo trắng đó sao?”. Selina cười nhẹ rồi nói: “Đúng vậy, trước đây tôi có kể về lần tôi thực hiện nghi thức triệu hồi có đúng không?”. Ellie gật đầu, Selina nhìn về phía Ruby: “Thật ra lúc ấy tôi triệu hồi sức giả xanh nhưng không hiểu sao lại xuất hiện sứ giả đỏ”.

Ellie hiểu ra nhìn vào mắt con mèo trắng kia có màu xanh nước thì Ellie cũng đã hiểu ra được phần nào.

Sau một trận đánh thì con mèo trắng ấy cũng ngồi trước mặt hối lỗi với Ruby, còn Ruby thì nằm trên đùi của Selina.

Ruby vẫy đuôi qua lại: “Giờ thì mau chuộc lại lỗi lầm của mình đi, còn để phải nhắc sao?”. Nhìn Ruby đáng sợ như vậy thì con mèo trắng ấy chạy đi nắp sau Ellie.

Selina vuốt ve Ruby: “Giải thích đi chứ Ruby”. Ruby nằm hưởng thụ nói: “Con mèo đó tên là Aqua”.

Aqua ló mặt ra lí nhí nói: “Tôi sẽ dẫn mọi người đến gặp người đứng đầu chủng người sói.....coi như là chuộc lỗi có được không?”. Nghe đến đây thì Ruby càng quạu hơn: “Chuộc lỗi cái gì? Anh không thoát được tôi đâu nên đừng có mơ tưởng”.

Ellie thắc mắc hỏi: “Cả hai người là anh em sao?”. Ruby liền nói: “Ai thèm làm em gái của anh ta chứ?”.

Titus tò mò rình mò phía sau và tóm lấy đuôi của Aqua: “Một chiếc khăn lông trắng muốt cho chị”. Chẳng hiểu làm sao khi Titus chẳng có thiện cảm gì mấy đối với Aqua, cảm xúc của Titus bây giờ dường như rất giống với Ruby.

Selina lên tiếng: “Đừng như thế, tôi không thích lớp lông trắng ấy đâu, tôi thích thịt cơ”. Selina cũng thuận mà hùa theo Titus.

Aqua vùng vẫy mà hét lên: “MAU THẢ TA RA”. Vừa dứt lời thì 1 cái xác gần đó nổ tung kéo theo đó là những cái xác kia cũng lần lượt nổ theo.

Mọi người liền chạy đi kiếm chỗ trốn, Aqua vừa chạy vừa nói: “Giờ thì đến gặp người đứng đầu luôn thôi nào”.

Aqua chạy vào một căn nằm trơ trội giữa đồng bằng, đợi đến khi mọi người vào trong nhà cả rồi Aqua kéo công tắc. Cả căn nhà bắt đầu rung lắc và dịch chuyển đến một nơi nào đó.

Người bên ngoài mở cửa ra thì thấy tất cả đều bất tỉnh nằm dưới sàn nhà, người ấy cười nhẹ rồi nói với người kế bên: “Đúng là tuổi trẻ”.