Vô Thượng Sát Thần

Chương 1878: Giết Chóc



Sinh Tử Hoàng Tuyền Lộ lại xuất hiện, trong nháy mắt bao phủ lấy mấy chục người áo đen, chớp mắt Sinh Tử Áo Nghĩa kinh khủng nuốt chửng sinh cơ của bọn hắn.

Những kẻ áo đen có lẽ không bằng chiến sĩ Hoàng Kim, căn bản bọn hắn ngăn cản không nổi sự cắn nuốt của Sinh Tử Áo Nghĩa của Tiêu Phàm.

Từng tiếng rống vang lên thảm liệt tại hư không, nhưng căn bản Tiêu Phàm không lưu tình chút nào, những người này, trung thần của Tiếu Thương Sinh, đều đáng chết!

Nhất là bọn Chiến Thiên Nhất, Tiêu Phàm sớm đã muốn lấy mạng của bọn hắn.

Nếu như không phải vì Tiêu Phàm đối phó với những chiến sĩ Hoàng Kim mạnh mẽ hơn kia, cũng sẽ không để Vân Hạc và Võ Nhược Phong lâm vào nguy hiểm, trong lòng của hắn tự trách, toàn bộ chuyển hóa thành sát ý.

Đúng như hắn nói, Chiến Thiên Nhất đáng bị ngàn vạn lưỡi đao!

"Đại nhân, cứu ta, cứu ta!" Chiến Thiên Nhất sợ hãi kêu to, hắn chìm sâu bên trong Sinh Tử Hoàng Tuyền Lộ, quanh thân bị bông tuyết màu xám vô tận cắt, máu thịt trên thân thể nhanh chóng bay vụt, sinh cơ của thể nội cũng không ngừng xói mòn.

Cứ tiếp tục như thế, hắn sẽ chết không nghi ngờ gì, người duy nhất có thể cứu hắn, cũng chỉ có Tiếu Thương Sinh.

Nhưng Tiếu Thương Sinh vẫn đứng lẳng lặng ở kia như cũ, không mảy may cử động, tựa như sinh tử của những người này đều không có quan hệ gì với hắn.

Con ngươi Tiêu Phàm lạnh lùng dị thường, sát tâm nổi lên, mỗi một người chết đi, sát khí trên người hắn càng ngưng đọng.

Nhìn từng người áo đen bị Sinh Tử Hoàng Tuyền Lộ cắn nuốt, Tiêu Phàm cũng thờ ơ, hắn ẩn ẩn cảm giác, Tu La Áo nghĩa sắp đột phá rồi.

Sinh Tử Áo Nghĩa cũng ở biên giới đột phá như thế, còn kém một chút như vậy, nếu như có thể đột phá, lần sau tiến về Tu La Sơn, hắn cũng nắm chắc thêm mấy phần.

Ở trong lòng Tiêu Phàm, Tu La Sơn có lẽ phiền phức hơn Thương Sinh thần quốc rất nhiều.

Những cường giả Chiến Thần cảnh chết đi kia, đối với Thí Thần và Phệ Hồn mà nói, đều là vật đại bổ, Thí Thần nuốt thần tính, mà Phệ Hồn thì là nuốt thần lực.

Về phần những thần lực chi tinh, Tiêu Phàm thu sạch hết, trong mắt hắn, những thứ này đều là Thần thạch.

Mấy giây thời gian, tất cả mấy chục người áo đen đều bị hủy diệt, Chiến Thiên Nhất cũng đang bị dày vò đi trong sự sợ hãi chết đi, toàn thân chỉ còn lại một bộ xương, nhưng chết đi đau đớn hơn rất nhiều so với những tu sĩ kia.

Nhưng mà, đây vẻn vẹn chỉ là mới bắt đầu, người mặc áo đen nhiều đến bốn năm trăm người, muốn giết hết bọn hắn, thời gian ngắn cũng không phải làm được.

Trong lòng Tiêu Phàm có một loại cảm giác, những người áo đen này còn không phải là át chủ bài lớn nhất của Tiếu Thương Sinh.

Tiểu đội ảnh thần vệ ngày đó kia tập sát hắn, mới là nguy hiểm nhất, bằng vào mấy người bọn hắn, chưa hẳn có thể chèo chống đến cuối cùng.

Trong lòng Tiêu Phàm hơi trầm xuống, chậm rãi đánh tới chỗ phía Tiếu Thương Sinh, phàm là người ngăn cản ở trước người hắn, không có một người nào chết đi mà có thể hoàn hảo không bị tổn hại.

"Tiêu huynh, nơi này giao cho chúng ta." Tiếu Thiên Cơ ở cách đó không xa cảm nhận được sát ý trên người Tiêu Phàm, trong lòng hơi kinh hãi, lập tức quát to.

Hắn dần thấy được cơ hội, những năm gần đây, hắn một mực tính toán làm sao có thể ngăn cản Tiếu Thương Sinh đoạt xá, nhưng vẫn không thấy được bất kỳ hi vọng nào.

Ngày hôm nay, cơ hội tới, hắn làm sao có thể bỏ lỡ chứ?

Tiêu Phàm thân là Tu La điện chủ của Chiến Hồn đại lục, nếu như ngay cả hắn cũng không giết chết được Tiếu Thương Sinh, vậy đúng là không cứu nổi bọn hắn.

Buồn bực nhất phải kể tới Thanh Phong lão tổ và Xích Vân lão tổ, bọn hắn vốn cho rằng Tiêu Phàm là người kế thừa của Tu La vương tộc Tu La Sơn.

Nhưng bây giờ mới biết, Tiêu Phàm lại là Tu La điện chủ của Chiến Hồn đại lục, bọn hắn mới thấy mình đã lên một con thuyền hải tặc.

Nếu như không giết chết được Tiếu Thương Sinh, bọn hắn sắp xui xẻo rồi, hơn nữa thế lực của bọn hắn nhất định cũng sẽ bị Tiếu Thương Sinh nhổ tận gốc.

Trong lòng hai người đương nhiên khó chịu, nhưng cũng không thể tránh được, lần trước lúc bọn hắn đối phó Hắc Mộc lão tổ ở Vạn Bảo Các, bọn hắn đã lên chiếc thuyền này, nhãn hiệu trên thân đã đánh lên Tu La điện chủ, muốn lui ra ngoài là không thể nào.

Hiện tại việc duy nhất có thể làm, chính là giết Tiếu Thương Sinh, về phần lửa giận của Tu La Sơn, chỉ có thể đi được tới đâu hay tới đó.

Cũng ngay ở thời điểm này, bốn phía Thần Cung, lại có không ít người giết tới, trong đó còn có đông đảo Hồn thú.

"Một tên cũng không để lại!" Tiếu Thiên Tà một kiếm chém giết một người áo đen, quát mắng nói.

Trong nháy mắt những tu sĩ giết tới kia cũng gia nhập chiến đoàn, điều ngoài ý nghĩ của Tiêu Phàm chính là, những người này lại là thuộc hạ của Tiếu Thiên Tà, thời điểm lúc trước, lần đầu tiên gặp Tiếu Thiên Tà đã nhìn thấy.

Còn có một số người, nhất định cũng là thế lực của Tiếu Thiên Cơ và Tiếu Thiên Vận, bọn hắn vẫn luôn muốn phản kháng Tiếu Thương Sinh, tự nhiên cũng đang bồi dưỡng sức mạnh của mình như vậy.

Nếu có một ngày muốn vạch mặt Tiếu Thương Sinh, bọn hắn cũng chuẩn bị ra sức đánh cược một lần, chỉ là không ngờ ngày này tới nhanh như vậy mà thôi.

"Cẩn thận một chút." Tiêu Phàm truyền âm nói cho đám người.

Ngoại trừ Vân Hạc và Võ Nhược Phong, thực lực của những người còn lại này đều là số một số hai, bọn hắn đối chiến với những người áo đen này, hẳn là không có vấn đề gì quá lớn.

Huống chi, hiện tại thế lực của bọn Tiếu Thiên Cơ cũng gia nhập thêm vào chiến đấu, phần thắng lại rất lớn.

Lời vừa dứt, ánh mắt của Tiêu Phàm lại khóa chặt Tiếu Thương Sinh, dẫn theo Tu La kiếm đạp không đi đến, tuy nhiên, những người mặc áo đen kia dường như không sợ chết, ngăn cản đường đi của Tiêu Phàm.

Đáng tiếc, Tiêu Phàm không sợ nhất chính là quần chiến, đến bao nhiêu, giết bấy nhiêu, Phệ Hồn của thể nội mở ra nhanh chóng đột phá.

Đồng thời, linh hồn phân thân bên trong Thần cung cũng đang lĩnh ngộ Tu La Áo Nghĩa, Tu La giả, chỉ có tái sinh trong giết chóc và máu tươi, cũng đột phá trong giết chóc và máu tươi.

Dưới chân của hắn, từng thi thể rơi xuống, hư không đều bị nhuộm thành màu máu, tu sĩ bốn phía nhìn thấy mà tê cả da đầu.

"Sát thần tái thế, nhất mạch của bọn hắn mỗi lần xuất hiện ở giới này, máu đều sẽ nhuộm thương khung."

"Tu La điện chủ thế hệ này mặc dù chỉ là bát biến Chiến Thần, nhưng tại sao ta cảm thấy hắn mạnh hơn so với đại bộ phận Chiến Thần cảnh đỉnh phong nhỉ? Nếu như hắn đột phá Chiến Thần cảnh đỉnh phong, chẳng phải là có thể đánh một trận với Thiên Thần sao?"

"Nhất mạch Tu La điện chủ, đều là đột phá bên trong giết chóc, không phải tự nhiên những người đột phá dựa vào thần lực chi tinh có thể địch được, nhưng muốn đánh bại ma đầu đã đoạt xá Thần chủ, vẫn là quá khó khăn."

"Đúng vậy a, vài ngàn năm trước, cũng có một Tu La điện chủ đánh giết vào thần cung, cuối cùng cũng không phải là kết thúc thất bại, bị Thần chủ đánh lùi sao?"

Đám người bàn luận ầm ĩ, có ít người đoán được đại khái ngọn nguồn câu chuyện, cũng không tin chuyện bọn Tiếu Thiên Tà nói tới.

Ở trong lòng phần lớn người, ma đầu Tiếu Thương Sinh chính là thần không thể vượt qua, người khác lại làm sao có thể bị đoạt xá được chứ?

"Sinh Tử Hoàng Tuyền Lộ!"

Đột nhiên, một tiếng hét lớn thu hút rất nhiều người chú ý, Tiêu Phàm một đường đánh đâu thắng đó, đã giết tới chỗ gần cung điện lúc trước, khoảng cách đến Tiếu Thương Sinh cũng chỉ có mấy trăm trượng.

Dưới chân hắn, chất đống một đường xương cốt, máu tươi yêu diễm, nhìn thấy mà giật mình.

Đột nhiên chỉ thấy Tu La kiếm trong tay hắn chấn động một cái, một con đường tử vong lớn hơn trước hiện lên ở hư không, vượt qua khoảng cách mấy trăm trượng, bay thẳng đến chỗ Tiếu Thương Sinh.

Tiêu Phàm một bước bước vào Sinh Tử Hoàng Tuyền Lộ, tu sĩ bốn phía chuẩn bị ngăn cản hắn, thời khắc ở gần Sinh Tử Hoàng Tuyền Lộ, tất cả đều bị nuốt hết.

Dọa cho tim mật những người khác phát lạnh, rốt cuộc không còn người nào dám tuỳ tiện tới gần, con đường này thực sự rất đáng sợ, ngưng tụ hầu hết Sinh Tử Áo Nghĩa dung hợp tới cực hạn, phải đáng sợ hơn rất nhiều so với một loại Áo Nghĩa viên mãn bình thường.

Không có người áo đen ngăn cản, tốc độ của Tiêu Phàm nhanh hơn rất nhiều, mấy bước đã bước tới gần Tiếu Thương Sinh, Tu La kiếm trong tay lại chém ra.

"Sát Na Vĩnh Hằng!"

Một luồng sáng loáng sắc bén vượt ngang chân trời, tốc độ nhanh đến mức khó mà tin nổi, một kiếm này, chỉ có tốc độ, dường như chỉ bung ra trong nháy mắt, ngay cả rất nhiều cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong cũng bắt giữ không được.

Nhưng mà, điều làm cho tất cả mọi người kinh ngạc là, Tiếu Thương Sinh vẫn ngồi như cũ ở kia, không mảy may động đậy.

Tiêu Phàm thấy thế, không khỏi híp híp hai mắt, vẻ mặt nghiêm túc tới cực điểm, chẳng lẽ một bộ linh hồn phân thân của Tiếu Thương Sinh đã cường đại đến mức như vậy sao?