Vô Thượng Sát Thần

Chương 927: Tử Tinh Lôi Thú



Thiên Sinh Thần Tộc!

Tiêu Phàm nghe vậy, hít một hơi lạnh, hắn biết rõ phân lượng hai chữ "Thần Tộc", chỉ có cường giả Chiến Thần tọa trấn gia tộc hoặc là chủng tộc một mực nắm giữ lục lượng lớn mới dám tự xưng là Thần Tộc.

Dù là xuất hiện Chiến Thần nhưng Chiến Thần về sau rốt cuộc không có tọa trấn gia tộc, cũng không dám xưng là Thần Tộc.

Liền như Cổ Tộc Sở gia, cũng chỉ là danh xưng Cổ Tộc mà thôi, cho dù Sở gia đã từng xuất hiện Chiến Thần cũng không dám lấy tự cho mình là Thần Tộc, có thể nghĩ phân lượng Thần Tộc xưng hô thế này.

Nhưng mà Hồn Tộc lại danh xưng "Thiên Sinh Thần Tộc", cái này khiến Tiêu Phàm như thế nào không khiếp sợ.

Hắn nghĩ từ bên trong Tu La Truyền Thừa lấy được một chút tin tức liên quan tới Hồn Tộc, đáng tiếc khiến hắn thất vọng, những tin tức này đoán chừng phải chờ hắn phá giải càng nhiều phong ấn Tu La Truyền Thừa về sau mới có tư cách biết rõ.

- Tại sao?

Hồi lâu, Tiêu Phàm phun ra hai chữ, trong lúc nhất thời không biết hình dung Hồn Tộc như thế nào.

- Bởi vì người Hồn Tộc chỉ cần không chết yểu, mỗi người đều có thể trở thành Chiến Thần.

Sở Phiền không nói làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi, trên mặt đều là vẻ đắc ý.

Tiêu Phàm cũng bị câu nói này triệt để trấn trụ, mỗi người đều có thể trở thành Chiến Thần, Huyết Mạch Chi Lực thật đúng là không phải đáng sợ bình thường.

- Tiêu đại ca, có phải cảm giác cùng Chiến Thần tương lai đối thoại, rất có áp lực hay không.

Sở Phiền cười ha ha, một bộ dáng thiếu đòn.

- Cút!

Tiêu Phàm tức giận nguýt hắn một cái, hắn cần hảo hảo tiêu hóa những tin tức này.

Đồng thời, hắn cũng đang suy nghĩ, nếu như Tiểu Ma Nữ thức tỉnh Hồn Tộc Huyết Mạch lại sẽ phát sinh gì đây, đến cùng là chuyện xấu hay là chuyện tốt?

Tiêu Phàm do dự, lấy thực lực hắn là không có khả năng bảo vệ Tiểu Ma Nữ.

- Ta nhất định phải mau chóng đột phá Chiến Thánh!

Tiêu Phàm cắn răng nói, hắn trong lòng tràn ngập đối với thực lực khát vọng, chỉ là muốn đột phá Chiến Thánh lại cần tìm Cửu Trọng Vô Tận Chiến Quyết, đây cũng là một chuyện phiền toái.

Nếu là trước kia, hắn ngược lại không nhất định muốn tu luyện Vô Tận Chiến Quyết mới có thể đột phá Chiến Thánh cảnh, nhưng hiện tại, Tiêu Phàm lĩnh ngộ Tu La Ý Chí, cũng chỉ có Vô Tận Chiến Quyết mới có thể để cho nó tiếp tục đột phá.

- Bát Trọng tại Huyết Lâu, Nhị Trọng khác có phải có khả năng ở Diêm La Phủ cùng La Sinh Môn hay không?

Tiêu Phàm mị mị hai mắt, hắn âm thầm quyết định, đợi sau khi Vô Song Thánh Thành kết thúc, nhất định phải đi Diêm La Phủ cùng La Sinh Môn một chuyến.

- Oanh!

Đột nhiên, một tiếng tiếng vang siêu cấp đem tâm thần Tiêu Phàm kéo trở về, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng, sau đó nắm Sở Phiền hướng nơi xa bay đi.

- Công Tử!

Ám Dực nhìn thấy Tiêu Phàm đến, vội vàng đi tới.

- Tiểu Thất đâu?

Tiêu Phàm cau mày một cái, liếc nhìn lấy bốn phía, hắn lại không thấy được cái bóng Quan Tiểu Thất.

Ngược lại trên người Bàn Tử có Lôi Điện xen lẫn, thập phần bá đạo tùy tiện, hiển nhiên là vừa mới thành công đột phá Chiến Đế trung kỳ, lấy Bàn Tử Chiến Tộc Huyết Mạch, đoán chừng có thể cùng Chiến Đế đỉnh phong phổ thông chiến một trận.

- Hắn ở bên kia.

Ám Dực chỉ một gốc cổ thụ cách đó không xa nói.

- Hồng hộc ~

Lời còn chưa dứt, một đạo hỏa diễm quang mang từ phía trên cổ thụ phóng lên tận trời, ngay sau đó, một trương cự cung in vào tầm mắt Tiêu Phàm, chính là Cửu Phẩm Trục Nhật Cung.

- Tiểu Thất cũng đột phá?

Tiêu Phàm lộ ra vẻ cổ quái, hắn biết rõ Bàn Tử cùng Quan Tiểu Thất có được Lôi Viêm Long Quả.

Thân làm Cửu Phẩm Linh Dược, bên trong Lôi Viêm Long Quả ẩn chứa Lôi Điện Ý Chí và Hỏa Diễm Ý Chí, Bàn Tử đột phá Chiến Đế trung kỳ ngược lại cũng là hợp tình hợp lý, nhưng Quan Tiểu Thất như thế nào sẽ đột phá đây?

Quan Tiểu Thất lĩnh ngộ Ý Chí mặc dù có Hỏa Diễm Ý Chí, nhưng chủ yếu nhất vẫn là Khoái Mạn Ý Chí, dù sao, Chiến Hồn hắn là cung.

- Chỉ cần đột phá chính là chuyện tốt.

Tiêu Phàm bất đắc dĩ cười một tiếng, nghĩ không ra liền lười nhác suy nghĩ:

- Chờ Tiểu Thất đột phá Chiến Đế trung kỳ liền đem Chiến Hồn Thiên Âm Thánh Tiêu cho hắn.

Chiến Hồn Thiên Âm Thánh Tiêu, mặc dù Tiêu Phàm cũng rất muốn nắm giữ, bất quá hắn nghĩ hồi lâu vẫn là quyết định giao cho Quan Tiểu Thất, dù sao, loại Chiến Hồn này là cực kỳ thưa thớt, Tiêu Phàm hắn nhiều một cái ít một cái cũng không có khác nhau quá nhiều.

- Tiêu đại ca, có một cỗ Hồn Lực bá đạo đang đến gần.

Đột nhiên, Sở Phiền sầm mặt lại nói.

Nghe vậy, Tiêu Phàm lặng yên phóng thích Hồn Lực ra, U Linh Chiến Hồn tan trong Huyết Mạch, linh giác hắn cường đại hơn nhiều, chỉ một thoáng, tất cả bốn phía đều in vào trong đầu Tiêu Phàm.

Hồn Thú trước đó bị Công Tôn Dạ triệu tập mà đến, mặc dù tán đi không ít nhưng còn một chút tiềm phục chung quanh cổ lâm.

Nhưng Tiêu Phàm lại quỷ dị phát hiện, rất nhiều Hồn Thú tựa như bị kinh sợ, bắt đầu cấp tốc chạy trốn.

Sự tình khác thường tất có yêu, Tiêu Phàm rất rõ ràng đạo lý này, Hồn Lực tiếp tục hướng chung quanh khuếch tán đi, hai cái hô hấp sau, một cỗ Hồn Lực cuồng bạo ba động xuất hiện ở phạm vi Hồn Lực Tiêu Phàm.

Ngay sau đó, một đầu thân ảnh hồn thú lớn đến một trượng, dài ba bốn trượng to lớn in vào trong đầu Tiêu Phàm, con ngươi Tiêu Phàm hơi hơi rung động một cái, nếu như chỉ luận hình thể mà nói, Tiêu Phàm không thèm để ý, cái kia tối đa cũng chính là một đầu Lục Giai Hồn Thú mà thôi.

Nhưng thân ảnh quanh thân cuồng bá Lôi Điện Chi Lực, lại khiến Tiêu Phàm một trận kinh hồn táng đảm, cho dù là Bàn Tử lĩnh ngộ Lôi Điện, uy thế có vẻ như cũng không hơn cái này.

Chủ yếu nhất là, Hồn Thú đang lao nhanh phía trên cổ lâm, xông thẳng đến hướng bọn hắn.

- Má nó, lại là Tử Tinh Lôi Thú!

Tiêu Phàm trực tiếp nói tục, mà khi Hồn Lực hắn chạm tới Tử Tinh Lôi Thú, trực tiếp nổ tung, có thể nghĩ Lôi Điện Chi Lực đáng sợ.

- Tử Tinh Lôi Thú?

Ám Dực hơi nhíu mày, đáy mắt chỗ sâu cũng lóe qua một vòng lo lắng.

- Hẳn là hướng về phía Lão Nhị mà đến.

Tiêu Phàm hít sâu một cái, Bàn Tử vừa mới đột phá, trên người nở rộ Lôi Điện Chi Lực cực kỳ đáng sợ, đoán chừng kinh động không ít Hồn Thú.

- Đại khái là tu vi gì?

Đột nhiên, một đạo thanh âm hùng hậu vang lên, chỉ thấy Bàn Tử chậm rãi đứng dậy, một cỗ Thao Thiên Chiến Ý từ trên người hắn bộc phát ra.

Mặc dù chỉ vừa mới đột phá Chiến Đế trung kỳ, nhưng hắn phát ra khí thế vậy mà không thể yếu hơn Chiến Đế hậu kỳ.

- Hẳn là Bát Giai hậu kỳ trở lên, Hồn Lực ta nhìn không thấu.

Tiêu Phàm thần sắc ngưng lại:

- Lão Nhị, ngươi?

- Lão Tam, chẳng lẽ ngươi không phát hiện, ta còn thiếu tọa kỵ sao?

Bàn Tử cười ha ha một tiếng, tỏ ra đắc ý, trong bàn tay xuất hiện Chiến Thiên Kích, lạnh lùng nhìn chằm chằm nơi xa.

- Rống!

Một tiếng kịch liệt rống giận dữ chấn động cửu tiêu, đám mây không trung trực tiếp nổ tung, ngay sau đó, không khí đều ngạt thở.

Oanh!

Một đạo tử sắc lưu quang xẹt qua chân trời, vững vàng rơi vào trăm trượng quanh Bàn Tử có hơn, đại địa mãnh liệt run rẩy, Tiêu Phàm mấy người nhao nhao ngẩng đầu nhìn lại, thần sắc ngưng lại.

Đó là một đầu cự thú toàn thân hiện lên tử sắc, dường như nạm từng khối tử sắc tinh thể trong suốt, chỉnh thể nhìn qua như sư tử, như hổ, uy phong lẫm lẫm.

Tử sắc tinh thể chính là áo giáp, tản ra từng đạo tử sắc quang hoa lưu chuyển quanh thân nó, nhìn qua quý khí Chí Tôn.

Thân thể cao một trượng, dài hơn ba trượng cũng không lộ vẻ bá đạo cỡ nào nhưng lại khiến Tiêu Phàm bọn hắn cảm nhận được một cỗ áp lực thật lớn.

- Lão Nhị cẩn thận, Tử Tinh Lôi Thú đoán chừng đã là Bát Giai đỉnh phong, rất có thể sắp đột phá Cửu Giai.

Tiêu Phàm kịp thời nhắc nhở, vẻ mặt nghiêm túc tới cực điểm.