Vương Tôn Chiến Thần

Chương 29: Nhanh gọi lão cha đến cứu ta



Về phía Quang Thần thì không có gì giới thiệu nhiều, tên này chính là trùm đạo tặc, bên ngoài hoàng kim cẩm y, trong bụng toàn nghĩ thế nào trộm được đối phương túi trữ vật, dù cho đó là bằng hữu hay là thân nhân, nếu không thì Quang Hiên lão cha của hắn nào muốn bán hắn đi như thế, ném cho Vương Tu vừa hay giải quyết được lão mối lo về sau, hãy nhìn đôi mắt hắn kìa, đang xem xung quanh đám người túi trữ vật, một bộ ta muốn sờ quá!

Đến một cái tinh nghịch đầu trọc thiếu niên, hắn là con của Nhạc Ninh, Nhạc Đế, năm nay 14 tuổi, to lớn nhất trong nhóm người tại đây, thiên phú tầm thường, tư chất tầm thường, đổi lại hắn là một cái trộm mộ thiếu niên, và sẵn sàng đối với người thân chết đi đào bới, chỉ tiết hắn cha mẹ vẫn còn, nên hiện tại chỉ có thể thèm khát nhìn xung quanh những người tại có thể nằm xuống!

Bên eo Nhạc Đế mang lấy Hắc Phong Hồ Lô, hồ lô đen chính là đựng không biết bao nhiêu Phong Nghĩ Hoàng cho hết, mỗi lần thả ra là khiến người sợ chết khiếp, đương nhiên không phải dọa nhân là nó bản lĩnh, mà là đám ong kia có thể truy tìm tình báo, là trợ thủ đắc lực truy tìm mộ huyệt tốt nhất của Nhạc Đế, đây là Nhạc Đế đào tạo ong, so với ong bình thường chính là tài giỏi hơn rất nhiều

Tên béo đang nhíu mài phía sau là con của Lý Sơn, hắn tên Lý Thiên, năm nay 12 tuổi, sắc mặt lúc nào cũng như hung thần, trẻ em đồng lừa điều đối với hắn sợ hãi không thôi, vì mỗi lần sơ xảy chính là bị hắn cướp đường trấn lột, dù lão cha can ngăn cũng không thể nào thay đổi hắn phong thái làm việc, đương nhiên để làm được điều đó, hắn cũng phải có vốn cơ bản, đầu tiên là da dày thịt béo, thứ hai là dựa vào quyền thế, thứ ba là tu vi Thông Linh cảnh trung kỳ, và đặc biệt là hắn biết các chiêu mộ đàn em, cái này thung lũng Hắc Long hắn chính là lão đại, đúng, phản diện tư chất!

“Ngươi là Lý Thiên?” Vương Tu trực tiếp nhìn vào cái này tiểu hung thần

“Hừ, tìm ông đây có chuyện gì?” Lý Thiên vỗ bụng lớn, bước lên hung tợn nhìn Vương Tu, ỷ thế cao to mà hô

“Nghe nói trong thung lũng Hắc Long ngươi chính là tiểu ác bá, thường xuyên trấn lột người yếu thế?” Vương Tu mỉm cười, tiếp tục hỏi

“Đúng thế, ta thấy ngươi là thiếu gia Lâm thị, đừng nghĩ đánh thắng một cái heo mập liền có thể làm mưa làm gió, đến, giao ra túi trữ vật, ông đây sau này sẽ không bắt nạt ngươi!” Lý Thiên nắm Vương Tu khỏi mặt đất nói

“Heo mập” Quang Thần khóe miệng nhất thời giật giật, nhưng thấy trò hay, hắn cũng không định đi lên làm gì

“Tên này cướp tiền cướp của đến nghiện hay sao, ngay cả Lâm Vũ thiếu gia cũng muốn trấn lột? Nhưng không sao, nếu hắn chết, ta sẽ qua chỗ hắn trộm mộ, nhất định sẽ có không ít tiền cúng” Nhac Đế thầm thì trong hưng phấn

“Này Lý Thiên, đó là Lâm Vũ thiếu gia, ngươi đừng lỗ mãn a, ngươi như thế nữa, ta lập tức sẽ đi thông báo với Lý thúc, để thúc ấy đến đây trừng phạt ngươi” Lâm Anh hoảng sợ chạy đến muốn can ngăn

“Hừ, đi gọi đi, ta chính là không sợ, dù đến thì sao, lẽ nào lão có thể đánh chết ta?” Lý Thiên một bộ không sợ chết ngênh ngang nói

“Ngươi… ngươi…” Lâm Anh tức giận liền quay đầu đi

“Không cần đâu, ngươi lẽ nào không thấy Lâm Vũ thiếu gia đang mỉm cười hay sao?” Hoa Tôn vội kéo tay Lâm Anh lại

“Đúng a” Lâm Anh thấy thế liền âm thầm vung nấm đấm, nhe răng trợn mắt với Lý Thiên liền quay trở về vị trí

“Ha ha” Vương Tu nhìn Lý Thiên quả thực không nhịn được cười to, hắn xoay cổ tay Lý Thiên liền trực tiếp bẻ gãy, bắt đầu một trận ngược đãi, vung cước liền đạp hắn bay ra đất, như chớp liền xong đến dẫm đạp

“Này thì lưu manh, ta hôm nay cho ngươi biết thế nào là lưu manh” Vương Tu giọng nói to lớn kèm theo là đại cước sức mạnh tăng lên

“Đi, đi gọi ta lão cha đến đây, cứu… ta” Lý Thiên kinh hô thất thanh, miệng phun ra từng ngụm máu

Chỉ là mọi người điều không để ý đến hắn

“Ha ha… đánh đi, chỉ cần có người chết liền sẽ có mộ huyệt” Nhạc Đế hai mắt sáng rực nhìn đến

“Thế nào, biết sợ sao?” Vương Tu dừng lại hỏi một câu

“Sợ, sợ cái đầu ngươi, chỉ cần ta còn sống, ta quyết sẽ trả thù ngươi, đáp trả ngươi gấp mười lần!” Lý Thiên cắn răng, lau vết máu liền chửi bới

“Hừ, lại đến, cho ta mượn ngươi Phong Nghĩ Hoàng” Vương Tu nhanh như chớp, cách không liền đoạt lấy Hắc Phong Hồ Lô từ Nhạc Đế

Lúc này Vương Tu mở ra Hắc Phong Hồ Lô, vẽ một cái vòng tử quang lên đám ong vàng, chúng lập tức nhận lệnh liền xông vào điên cuồng đốt Lý Thiên xưng như đầu heo

“Hắn, hắn làm sao biết được của ta ong độc??? lại còn có thể dễ dàng điều khiển chúng” Nhạc Đế giật mình nhìn bị lấy đi trấn bảo chi thân

“Tha… tha cho ta, lão đại, ngươi là lão đại, tiểu đệ biết sai rồi, hu hu…!” Lúc này Lý Thiên như tuyệt vọng mà kêu gào