Xuyên Vào Tiểu Thuyết Mạt Thế

Chương 174



Chỉ là lấy ra hai thứ như vậy quá thu hút, không cần thiết.

Lúc này, hệ thống đột nhiên hưng phấn nói: “Ký chủ, người bắt cóc Khương Tự Thủy tới rồi.”

“Trương Minh vẫn đang tìm cơ hội ở bên trại tị nạn, anh ta nhất định không lấy được Khương Tự Thủy, ha ha.”

Tống Vy cũng bật cười, tăng tốc đi về nhà.

Lúc này TốngThứ Phong cũng về đến nhà, hôm nay ông ấy cũng lấy về rất nhiều cây khô và củi sạch, đang dùng cưa cắt.

Tống Vy vừa cởi mũ và khăn quàng cổ, vừa khuyên nhủ: “Cha, cha cứ chầm chậm là được rồi, không cần phải gắng sức quá.”

TốngThứ Phong nói: “Đâu phải là qua đợt lạnh là không dùng mồi lửa nữa, tiết kiệm được chút nào hay chút đó.”

Chu Tối Lan đang chơi với chó, ngẩng đầu nói: “Con đừng quản ông ấy, dù sao ông ấy ra bên ngoài cũng không làm được gì, chi bằng ở nhà làm việc cũng được.”

Tống Vy lập tức ngậm miệng ngay.

Nhiệt độ ở trong phòng cao hơn so với bên ngoài rất nhiều, chó con đã quen người, thậm chí bọn chúng còn có thể thích ứng với hoàn cảnh tốt hơn là loài người, chỉ cần đặt xuống đất liền chạy lăng xăng quanh nhà.

Nhìn thấy Tống Vy về nhà, hai con ch.ó nhỏ vẫy đuôi chạy đến chào đón.

Tống Vy cúi người, làm động tác im lặng với bọn chúng: “Ngoan ngoãn nhé, đừng sủa, bị nhà bên cạnh nghe thấy là không xong đâu.”

Tiểu Hoàng nghe không hiểu, chỉ biết chủ nhân đang nói chuyện với mình, nhanh chóng sủa một tiếng đáp lại.

Tống Vy dở khóc dở cười, xoa đầu hai con ch.ó nhỏ.

Cũng may là TốngThứ Phong đang chẻ củi, bên trong phòng vốn dĩ đã rất ồn ào, nhà bên cạnh chắc cũng đang làm việc tương tự.

Tống Vy lấy thức ăn cho chó cất trong không gian ra, đổ vào hai bát ăn dành cho chó con.

Lúc này, hệ thống hưng phấn nói: “Ký chủ, Tôn Vĩnh Siêu đã thành công đánh bại nhóm bắt cóc, bắt sống mười bốn người.” “Chúc mừng ký chủ, ngăn cản mối lương duyên của Khương Tự Thủy và Trương Minh, nhận được năm trăm mét khối không gian.”

“Chúc mừng ký chủ, ngăn cản Trương Minh thu nhận thêm sức mạnh của nhà giàu số một, nhận được…”

Tống Vy vội vàng ngăn cản: “Đợi đã.”

Hệ thống hơi sửng sốt, giọng điệu hồn nhiên: “Ký chủ, sao thế?”

Tống Vy cười ha ha: “Thống Thống, chúng ta thương lượng đi, ngươi cho ta một chút đồ tốt được không?”

Hệ thống do dự: “Còn có thể như vậy sao? Không thể như vậy được đâu.”

Tống Vy nhắc nhở: “Tại sao lại không được, ví dụ như nhập s.ú.n.g chẳng hạn?”

“Nhưng ta đã bị mắng rất nhiều lần rồi, cứ như vậy đợt tuyển chọn hệ thống xuất sắc năm nay ta sẽ trượt mất.” Hệ thống khóc lóc.

Tống Vy nói: “Trương Minh và Triệu Na Na ở cùng nhau lâu như vậy rồi, nói không chừng ngày nào đó sẽ có thai, ngươi có nhớ phần thưởng cho đứa con trai đầu lòng của Trương Minh là gì không?”

Đương nhiên là hệ thống biết: “Là dịch chuyển tức thời.”

“Không sai.” Tống Vy nói: “Ngươi nghĩ xem kỹ năng dịch chuyển tức thời quá biến thái rồi, nếu như hắn giành được kỹ năng này, thì hai khẩu s.ú.n.g kia của ta có tác dụng gì chứ?”

Hệ thống do dự một chút, cuối cùng nói: “Như vậy đi, ta sẽ chọn ra vài món đồ như vậy ở trong kho hiện tại của ta, nhưng kết quả sẽ là ngẫu nhiên, có thể lấy được đồ gì thì phải xem vận may của ký chủ.”

Tống Vy thầm nghĩ có lẽ vận may của mình cũng không tệ, dù sao thì cũng đã lừa Trương Minh nhiều lần như vậy rồi mà.

“Được thôi, ngươi rút đi.”

Hệ thống nhanh chóng tính toán.

Khoảng một phút sau, hệ thống vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ nói: “Chúc mừng ký chủ, thành công ngăn cả Trương Minh hợp nhất thế lực với nhà giàu số một, giành được một gói quà siêu cấp.”

Tống Vy không biết gói quà siêu cấp là cái gì, nhưng gói quà chắc chắn phải mở ra: “Mau mở gói quà ra nhìn xem.”

Thậm chí hệ thống còn mô phỏng hiệu ứng âm thanh chiến thắng: “Chúc mừng ký chủ, đã mở được gói quà siêu cấp, nhận được một đạo cụ quay may mắn, cao nhất có thể tạm thời gia tăng may mắn lên một ngàn điểm, đây là đạo cụ dùng một lần.”