Xuyên Vào Tiểu Thuyết Mạt Thế

Chương 405



Cũng may Trương Minh đang bị vây trong trạng thái cá muối.

Bởi vì ngày nào căn cứ Huyết Sắc cũng sẽ đến nhà gỗ kiểm tra hắn vào sáng sớm và đêm khuya, cho nên Tống Vy cũng chỉ có thể chọn hai thời gian này lại đây, buổi tối thì không sao nhưng buổi sáng thì thật sự quá sớm, mới năm giờ sáng đã phải thức dậy.

Mùa đông dần đến, nhiệt độ không khí giảm xuống.

Với thời tiết này, giường mới là chân ái.

Tống Vy kiên trì được vài ngày, mỗi ngày trời còn chưa sáng đã đến căn cứ Huyết Sắc, sau đó lại quay về xe RV ngủ tiếp, buổi tối lại đi thêm chuyến nữa.

Mọi việc ở căn cứ Huyết Sắc vẫn diễn ra bình thường.

Nhưng bên phía Lệ Lệ lại không thuận lợi như thế, bởi vì lúc này đường quốc lộ rất dễ bị sập lún giữa chừng nên họ phải đi một đoạn đường vòng dài, còn chưa chắc có thể đến nơi được không.

Họ mất khoảng năm ngày để đến được khu vực lân cận căn cứ Tân Hy Vọng.

Sau khi giấu xe, năm người đi bộ vào căn cứ, lúc nhìn thấy khu định cư rộng lớn của mọi người, các cô gái đều bị sốc.

Ngay cả Lệ Lệ cũng kinh ngạc tán thưởng.

Năm cô gái cô nhìn tôi, tôi nhìn cô, nắm chặt lấy ba lô trên người đi đến cổng lớn của căn cứ.

Sau khi điền đơn đăng ký vào cửa và ký vào giấy cam kết, Lệ Lệ nói nhỏ: “Tôi có cảm giác giống như bà ngoại Lưu bước vào trang viên lộng lẫy.” . Truyện Mạt Thế

Người bạn đồng hành đã cho cô ấy ánh mắt tôi cũng vậy.

Nhân viên công tác nói: “Nếu mục đích các cô đến đây không phải ở lại nơi này thì có thể trực tiếp đi về phía khu vực giao dịch của Chính phủ.”

Nói xong, anh ta nhanh chóng lấy một tấm bản đồ vẽ tay ra đưa cho năm người xem.

“Muốn bán đồ bên trong thì trước tiên phải xin giấy phép bày quầy hàng, nhưng căn cứ của chúng tôi sẽ không lấy hoa hồng.” Sau khi chỉ địa chỉ cho năm cô gái, nhân viên bắt đầu giới thiệu các quy tắc giao dịch.

“Đối với các cô, cách đơn giản nhất chính là trực tiếp bán những vật phẩm muốn bán cho Chính phủ, đổi lấy điểm cống hiến, sau đó dùng điểm cống hiến để mua vật phẩm ở các quầy hàng trong khu giao dịch.”

“Đương nhiên nếu các cô không ngại phiền thì có thể cò kè mặc cả ở các quầy hàng trong khu giao dịch. Chỉ có vài điều các cô cần chú ý, đó là các cô phải tự bảo vệ tốt vật tư của mình, đặc biệt là sau khi rời khỏi Tân Hy Vọng, sẽ có vài người nhân cơ hội ở bên ngoài cướp bóc.”

Lệ Lệ gật đầu.

Chắc anh ta đã nhìn ra Lệ Lệ là trưởng nhóm, còn hai cô gái khác có vẻ sợ anh ta nên nhân viên nói với cô ấy: “Với lại, các cô chỉ lấy giấy chứng nhận để giao dịch nên nhớ hãy ra khỏi căn cứ trước tám giờ tối, để tránh những hiểu lầm không cần thiết.”

“Tôi khuyên các cô tốt nhất nên rời đi khi trời còn sáng để tránh gặp kẻ xấu muốn nhân đêm hôm mà cướp bóc.”

Lệ Lệ: “Tôi biết rồi.”

Sau khi ghi chép lại mọi việc, Lệ Lệ dẫn bốn người còn lại đến khu vực giao dịch của Chính phủ.

Trên đường người đến người đi vô cùng tấp nập.

Ngoài Lệ Lệ thường xuyên đi làm nhiệm vụ, hai trong bốn cô gái còn lại đã lâu không ra khỏi căn cứ Huyết Sắc, hơn nữa mấy cô ấy còn hơi sợ đàn ông, khi nhìn thấy một người đàn ông đến gần, họ sẽ bám chặt lấy Lệ Lệ.

Lệ Lệ ngẩng đầu ưỡn ngực, dùng ánh mắt cảnh cáo những người đang nhìn bọn họ.

Sau khi lấy giấy chứng nhận đổi hàng, năm cô gái không vội mua bán mà đi xem chợ trước.

Họ đến 14B.

Ở Tân Hy Vọng chắc không có nguy hiểm gì, Tống Vy đang định tắt màn hình, nhưng không ngờ từ màn hình cô lại nhìn thấy Trình Quý Lịch và Vương Linh Hạ.

Hai mắt Tống Vy sáng lên: “Quý Lịch về sớm vậy sao?”

Có lẽ hai người bọn họ đang đi dạo, sau khi nhìn thấy quầy hàng bán bút, Vương Linh Hạ dừng lại.

Thật tình cờ, Lệ Lệ cũng ở đây, hai bên rất thân với nhau, màn hình truyền lại rõ ràng cuộc nói chuyện của Trình Quý Lịch và Vương Linh Hạ.