Xuyên Vào Tiểu Thuyết Mạt Thế

Chương 427



Khi mới bắt đầu sử dụng bản đồ kho báu, dấu hiệu đánh dấu là một cái rương kho báu nên cô biết rõ đó là vị trí kho báu.

Còn dấu chấm xanh hiện tại là có ý gì?

Tống Vy suy nghĩ một hồi, sau đó lấy máy bay không người lái ở trong không gian ra, gắn thiết bị ẩn thân lên nó.

Dựa theo vị trí được thể hiện trên bản đồ kho báu, Tống Vy điều khiển máy bay không người lái bay đến đó, vượt qua đầu của vô số tang thi, cuối cùng đến được điểm xanh được chỉ định trên bản đồ kho báu.

Ừ, là một đống tang thi.

Từ những gì cô nhìn thấy qua ống kính, Tống Vy có thể tưởng tượng được việc có nhiều tang thi tập trung lại với nhau sẽ thế nào, cô tiếp tục điều khiển máy bay không người lái bay ở độ cao thấp và quan sát sự khác biệt giữa những con tang thi này.

Chẳng bao lâu Tống Vy đã phát hiện trong đó có một con tang thi có thể phóng lửa bằng tay.

Có lẽ khi còn sống con tang thi này là một nam nhân viên văn phòng, trên lưng còn đeo một chiếc túi đựng máy tính màu xám, có thể chỉ số thông minh của nó không cao lắm, nó ngơ ngác đi loanh quanh trong đống tang thi, thỉnh thoảng ngón tay của nó còn phát ra tia lửa, giúp đồng bạn của mình làm tang thi nướng than.

Xem ra dấu chấm xanh này đại biểu cho biến dị?

Dựa theo tiểu thuyết võ thuật, trong đầu của đám tang thi này sẽ có tinh hạch, sau khi ăn nó thì có thể thức tỉnh dị năng.

Tống Vy khá hứng thú với việc thức tỉnh dị năng, nhưng cô không hề có ý tưởng lấy đầu của kẻ địch trong hàng vạn quân địch, với khả năng hiện tại của cô, xông vào đàn tang thi chính là tự mình đưa đồ ăn tới miệng của chúng.

Chấm xanh trên bản đồ kho báu có ý nghĩa gì?

Là cảnh báo cô rời khỏi đó, hay là hy vọng cô g.i.ế.c sạch tang thi biến dị?

Dù là ý nào thì Tống Vy quyết định trước tiên vẫn sẽ hành động dựa theo kế hoạch ban đầu.

Sau ba lần dịch chuyển tức thời, cô đến tòa nhà cách đó một ngàn năm trăm mét, tòa nhà ở đây thấp hơn nhiều so với tòa nhà ngày hôm qua, chỉ có mười ba tầng, tầng dưới là chuỗi khách sạn tốc hành. Buổi sáng, Tống Vy dùng máy bay không người lái đi trinh sát và phát hiện cánh cửa trên nóc tòa nhà đã đóng lại.

Sau khi dùng vật nặng chặn cửa như thường lệ, Tống Vy tiếp tục lấy máy bay không người lái ra, dùng nó để khảo sát môi trường xung quanh.

Số lượng tang thi ở đây chỉ bằng một nửa bên phía quảng trường thương mại, không biết công việc làm ăn kinh doanh của khách sạn dưới lầu thế nào, dù sao trên đường cũng không có quá nhiều tang thi.

Trên bản đồ kho báu không có chấm xanh nào khác, có lẽ vì bây giờ mới bước vào giai đoạn đầu của tận thế nên không có quá nhiều tang thi biến dị.

Tống Vy yên lòng, đang chuẩn bị lấy xe RV ra thì có một tiếng hét sợ hãi vang lên từ dưới lầu.

“Hả?” Tống Vy ngây người: “Dưới lầu có người?”

Trong lúc cô còn đang suy nghĩ xem có nên dùng máy bay không người lái để quan sát hay không thì âm thanh bên dưới trở nên vô cùng phong phú, không chỉ có tiếng la hét mà còn có tiếng đập đồ “rầm rầm rầm”, Tống Vy cảm nhận được lòng bàn chân dường như đang run rẩy.

Cuối cùng một tiếng nổ “ầm” vang lên, Tống Vy cảm giác được bức tường dưới lầu bắt đầu sụp xuống.

Tiếng hét chói tai dừng lại.

Tống Vy vểnh tai lên, phát hiện có người chạy lên tầng trên, cô nhìn chiếc sô pha ớn chắn cửa, nghĩ ngợi một lát rồi cất nó đi.

Chẳng bao lâu có người ở ngoài hành lang mở cửa đi vào, bọn họ không kịp nhìn Tống Vy, vội vàng đóng cửa lại rồi tìm vật gì đó chặn cửa lại.

Tống Vy đứng ở phía xa không nhúc nhích, quan sát ba người trẻ tuổi trước mặt.

Họ là hai trai một gái, trong đó có một nam sinh rất khỏe mạnh, cao gần một mét chín, tay chân phát triển tốt, nam sinh còn lại đẹp trai khôi ngô tuấn tú, còn cô gái duy nhất thì không cao, diện mạo cũng thiên về loại hình đáng yêu.

Sau khi chặn cửa xong, ba người cẩn thận lui về sau.

Ngoài cửa, lũ tang thi đang “gõ cửa”.