3 Giải Pháp Khi Xuyên Sách Thành Nữ Phụ

Chương 7



13

Sau ngày hôm đó, dưới sự cố gắng không ngừng nghỉ của ta, Hứa Cảnh Hoài cuối cùng cũng hứa sẽ tha thứ cho ta với điều kiện là ta phải cho hắn nhìn thấy được sự chân thành mãnh liệt của ta.

Hay lắm, bây giờ ta có thể thực hiện giải pháp thứ 3 rồi.

Ta lần lượt gửi thư mời đến cho nam chính và nữ chính, mời họ đi du ngoạn trên thuyền.

Khung cảnh bên hồ được bao phủ bởi những bông tuyết trắng, trông vô cùng đẹp mắt.

Hứa Cảnh Hoài đến còn sớm hơn tôi, hôm nay hắn mặc một bộ trường bào gấm màu xanh nhạt, dáng người cao cùng với áo khoác lông lông chồn màu trắng. Bóng lưng thanh thoát, lãnh đạm.

Nếu được ta muốn đi đến ôm hắn từ phía sau.

Cảm giác chắc là rất thoải mái.

Nghĩ đến mục đích của ngày hôm nay, ta thầm đọc 24 chữ giá trị cốt lõi xã hội chủ nghĩa¹ trong lòng để đè nén suy nghĩ xấu xa của bản thân.

Ta đưa Hứa Cảnh Hoài lên thuyền.

Trong khoang thuyền, bên dưới trải đầy hoa hồng đỏ, trên bàn thì có hoa tươi, rượu ngon và những ngọn nến lung linh.

Bộ ba lãng mạn.

Ta nhướng mày nhìn hắn: “Những thứ này đều là ta cất công chuẩn bị cho ngài đó”

Hắn nhếch lên khóe môi, thản nhiên nói: “Là ngươi chuẩn bị?”

Ta chớp mắt, ngoan ngoãn gật đầu.

“Ngài thích không?”

Hứa Cảnh Hoài dừng lại mấy giây, sau đó phun ra hai chữ: “Cũng tạm”

Ngươi cứ ở đó mà mạnh miệng đi, rõ ràng là miệng sắp không kìm được nụ cười rồi kìa.

Ta kiếm cớ đi ra ngoài đợi Tạ Cẩm Ly tới.

Sau một hồi chờ đợi, cuối cùng nàng cũng đến.

Tạ Cẩm Ly hôm nay mặc một bộ váy dài màu hồng, trên vai khoác thêm chiếc khăn choàng, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của nàng càng thêm thanh tú mềm mại.

Đôi môi đỏ mọng của nàng khẽ nhếch lên: “Thật xin lỗi, Nhan tiểu thư, lúc nãy trước khi đi ta có nói chuyện với phụ mẫu một chút nên đến muộn”

Ngươi là nữ chính, ta không dám nặng lời.

Ta vui vẻ nói: "Không sao đâu. Tạ tiểu thư có thể nề mặt tôi mà đến đây, ta đã cảm thấy rất vui rồi”

Không chờ thêm giây phút nào, ta nhanh chóng đưa nàng đến bên cạnh Hứa Cảnh Hoài.

Sau khi nàng ngồi xuống, Hứa Cảnh Hoài không nói gì, ánh mắt âm trầm nhìn ta, như muốn đâm một nhát trên người ta.

Tạ Cẩm Ly vừa nhìn thấy hắn, sắc mặt liền đỏ bừng, nhỏ nhẹ nói: "Cửu hoàng tử, không ngờ lại gặp được ngài ở đây, thật là trùng hợp."

Cái gì mà trùng hợp, ta là người vô hình hay sao!

Hứa Cảnh Hoài lạnh lùng nhìn ta, giọng điệu âm dương quái khí² nói: “Phải, trùng hợp thật”

Nhìn thấy nam nữ chính đều đã tới, ta thức thời nói: “Không xong rồi, ta quên mất ta còn chưa tắt nến ở nhà, ta xin phép về trước nha”

Nói xong, không đợi họ trả lời, ta đã nhanh chân nhảy ra khỏi thuyền. Ta ra hiệu cho người chèo thuyền chèo nhanh một chút.

Ta đã tạo cơ hội tốt vậy rồi, nên là cố gắng mà tận dụng đi nha.

Là một cẩu độc thân³, ta không muốn chứng kiến cảnh ngọt ngào tiếp theo đâu.

Nhìn bóng lưng thân mật của họ thông qua cửa sổ trên thuyền, lòng ta chợt đau nhói.

Chẳng phải ta đã biết trước cốt truyện rồi hay sao, nam chính cuối cùng vẫn sẽ ở bên nữ chính.

14

Rét đậm⁴, tuyết rơi hết đợt này đến đợt khác, những mảng tuyết lớn bao phủ biến sân nhà thành màu trắng xóa.

Ta ngồi trên ghế dài bằng gỗ lê chạm khắc có lót đệm, tay ôm ấm giữ nhiệt buồn rầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Nhìn mọi thứ bên ngoài trắng xóa, ta cảm thấy trong lòng trống rỗng khó tả.

Nghĩ đến lời hứa với Hứa Cảnh Hoài lần trước, ta cảm thấy có chút lo lắng cho hắn.

Ta rất muốn đến gặp hắn.

Nhưng đột nhiên đến gặp hắn, nếu hắn hỏi ta đến để làm gì thì ta biết trả lời sao đây?

Nên ta hỏi Ngọc Mộc: “Nếu ngươi lo lắng cho ai đó mà không thể trực tiếp đến gặp người đó vì sợ người ta sẽ nhìn thấy mình thì phải làm sao?”

Cô cười nhẹ đáp: “Tiểu thư, người đang nói đến Cửu hoàng tử sao?”

“Khụ khụ, không phải không phải, là một người bạn của ta thôi” Tôi ho khan một cách lúng túng để che đậy sự chột dạ của mình.

Ngọc Mộc nghiêng đầu, nghiêm túc nói: “Tiểu thư, nô tì nghĩ có thể lấy một lý do gì đó rồi giả vờ đến nhà ngài ấy nhìn một chút. Như vậy người có thể nhìn thấy ngài ấy nhưng không phải là cố tình.”

“Người thấy được không?”

Ta suy nghĩ một lúc: “Vậy ta nên lấy lý do gì đây?”

“Cửu Hoàng tử không phải rất thích đồ ăn của tửu lâu sao, nhưng ngài ấy chắc chắn không muốn ra ngoài giữa thời tiết như này đâu. Người có thể đến đưa thức ăn cho ngài ấy, ý nô tì là, đồ ăn của tửu lâu kia ngon như vậy, người có thể mua chút đồ ăn đến cho ngài ấy.”

“Ý hay, Ngọc Mộc thật thông minh quá đi” (ủa sao nói nói là một người bạn thôi mà=)

Ta xoa nhẹ vào mặt cô ấy rồi nhanh chân chạy ra ngoài.

Vừa bước vào cửa ta đã sững sờ.

Trong tửu lâu, một đôi nam nữ.

Tạ Cẩm Ly ngượng ngùng ngồi bên cạnh Hứa Cảnh Hoài, hắn nhìn nàng không chớp mắt, cả hai đang cúi đầu không biết là đang nói cái gì, sau đó Hứa Cảnh Hoài đột nhiên bật cười.

Giờ khắc này, trái tim ta như bị một đôi bàn tay vô hình nào đó nắm chặt.

Lần trước tuyết rơi ít mà hắn suy yếu đến như vậy, ta còn lo lắng cho hắn sẽ không nghĩ ngơi cẩn thận, nhưng hiện tại hắn đang vui vẻ đi hẹn hò với người khác.

Còn nói cái gì mà sợ nhất là những ngày tuyết rơi, có nữ chính kẻ bên cạnh là hết sợ chứ gì.

Lừa đảo.

Trùng hợp lúc này trên sân khấu vang lên một câu hát: “Con người dù có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể thay đổi được số mệnh…”

Phải, đây là số mệnh.

Trong tiểu thuyết nam nữ chính là mặc định phải đến với nhau, nữ phụ như tôi có thể sống đã khó rồi, sao có thể có những ý nghĩ khác với nam chính cơ chứ.

Còn tiếp...

_________________________

¹24 chữ giá trị cốt lõi xã hội chủ nghĩa: thịnh vượng, dân chủ, văn minh, hòa hợp, tự do, bình đẳng, công bằng, pháp quyền, lòng yêu nước, cống hiến, liêm chính, thân thiện. - Theo Baidu (Đây là giá trị cốt lõi của ĐCSTQ)

Bonus: Chủ nghĩa xã hội, theo tinh thần của ĐCSVN, có bốn giá trị cốt lõi.

Đó là các giá trị: Chủ nghĩa xã hội là một xã hội nhân văn với mục tiêu giải phóng triệt để con người; là xã hội dân chủ, mọi quyền lực nhà nước đều thực sự thuộc về nhân dân; là xã hội công bằng, văn minh, tiến bộ; là xã hội phát triển bền vững. Các giá trị cốt lõi này vừa liên hệ thống nhất với nhau, vừa bổ sung lẫn nhau, cùng nhau tạo nên những giá trị cốt lõi, bản chất của chủ nghĩa xã hội.

²Âm dương quái khí: Tính tình cổ quái, làm cho người ta không biết đâu mà đoán định.

³Cẩu độc thân: Từ dùng để gọi vui những người đang độc thân.

⁴Rét đậm: xuất hiện khi nhiệt độ trung bình trong ngày dưới 15 độ C.