36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 215: Bởi vì chị bị chứng vô sinh



Mọi người đều cảm nhận được tình cảm sâu sắc trong ánh mắt của anh, và họ đều biết rằng anh và Lăng Tử Yên ngày hôm nay kết hôn, từ biểu cảm của anh, mọi người đều thấy được anh yêu Lăng Tử Yên nhiều như thế nào!

Cùng với khúc nhạc đám cưới đầy lãng mạn, Lăng Tử Yên nắm tay Lăng Sở Tiêu, bước từng bước chậm rãi đi về phía Kỳ Minh Viễn ở đối diện!

Dưới ánh nắng mùa thu chói chang, người đàn ông đang đứng dưới gốc cây hoa tử đằng to lớn trăm năm tuổi chờ cô, đôi mắt phượng trìu mến, khóe miệng nở nụ cười, dưới sự chú ý của tất cả quan khách, cô bước đến bên cạnh anh!

“Lăng Tử Yên!” Khi Lăng Tử Yên bước đến trước mặt Kỳ Minh Viễn, anh không đợi Lăng Sở Tiêu gỡ tay của Lăng Tử Yên trao cho mình, Kỳ Minh Viễn không thể chờ đợi được nữa bước tới, cúi xuống và nắm lấy tay cô vợ nhỏ của mình, khóe miệng cong lên, trên mặt lộ ra nụ cười ôn nhu.

“Nhìn chú rể vội vàng chưa kìa!” Những người thân ngồi gần đó đều mỉm cười nhìn họ, thấy Kỳ Minh Viễn nóng lòng muốn nắm lấy tay Lăng Tử Yên, họ cũng không nhịn được trêu cười anh, nhưng tất cả đều là nụ cười mang ý tốt!

Lăng Sở Tiêu lấy tay của Lăng Tử Yên ra, đặt vào tay của Kỳ Minh Viễn, nói: “Kỳ Minh Viễn, cha đã giao Lăng Tử Yên cho con, con phải thay cha, chăm sóc nó thật tốt!”

“Cha đừng lo lắng, con nhất định sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt, tuyệt đối sẽ không phụ sự kì vọng của cha!” Kỳ Minh Viễn nắm chặt tay Lăng Tử Yên, thề trước mặt Lăng Sở Tiêu.

“Tốt, tốt rồi!” Lăng Sở Tiêu hài lòng gật đầu, trở về chỗ ngồi của mình, ngồi xuống xem lễ cưới.

Mặc dù hôn lễ chủ yếu dựa theo kiểu hôn lễ phương Tây, nhưng hai người đều không phải là người theo đạo Thiên Chúa, vì vậy chức vụ linh mục này, chính là chọn ra một người trong dòng tộc họ Kỳ, một người cao tuổi có uy tín nhất đến đảm nhận chức vụ này, để làm người chứng hôn cho hai người!

Mà lời phát biểu của người chứng hôn, cũng sẽ kết hợp theo nghi thức kết hôn giữa phương Đông và phương Tây, làm ra một số thay đổi.

Kỳ Minh Viễn và Lăng Tử Yên nắm lấy tay nhau, đứng trước mặt người chứng hôn, nghe ông ấy nói với giọng già nua, nhưng rất uy nghiêm, và trong sự uy nghiêm ấy ông ấy nói lời chứng hôn vào micro bằng một giọng nói ân cần.

“Kính thưa quý vị quan khách:

Hôm nay là ngày mà anh Kỳ Minh Viễn và cô Lăng Tử Yên kết mối lương duyên, trong tiết trời mùa thu trong xanh, mát mẻ và các vị quan khách đã đến đây đông đủ, tôi cảm thấy đặc biệt hạnh phúc và vinh dự khi được làm người chứng hôn.

Mọi người đều biết, Kỳ Minh Viễn nhà chúng ta là một người tuy tính tình rất bảo thủ, nhưng lại hiếu thuận, có câu nói, lấy chữ hiếu làm đầu, có thể thấy được, anh là một người trẻ vô cùng ưu tú, ngoài ra anh còn là người thông minh, dũng cảm và quyết đoán, người hậu bối này làm cho lão già tôi vô cùng yêu thích. Cô Lăng Tử Yên là giáo viên dạy tiếng Anh tại trường tiểu học Thành Công, cô hiền lành và rộng lượng, sống nội tâm, trung thực và tốt bụng. Trong xã hội ngày nay, không kiêu ngạo hay bốc đồng, là một cô gái tốt hiếm có.

Hôm nay, có mặt tại đây, làm người chứng hôn cho hai người, tôi cảm thấy rất vui. Sau đây, tôi có một vài câu hỏi muốn hỏi hai người.”

Ông cụ này là người hài hước vui tính, dù đã gần trăm tuổi nhưng vẫn còn rất thời thượng, lời mà ông nói ra, mọi người có mặt đều cảm thấy rất thân thiết, hoàn toàn không có những suy nghĩ cổ hủ như những người già khác.

Kỳ Minh Viễn và Lăng Tử Yên nắm tay nhau, chờ câu hỏi của ông cụ, ông cụ suy nghĩ một lúc, rồi lại nói: “Hai người đã nhận được giấy đăng ký kết hôn hơn ba tháng rồi, cho nên tôi muốn hỏi chú rể Kỳ Minh Viễn, cuộc sống hôn nhân sau hơn ba tháng qua, anh có cảm nghĩ gì?”

Kỳ Minh Viễn sửng sốt, sau đó bật cười, câu hỏi của ông cụ này, thật sự là quá chuẩn xác rồi. Anh nhận micro, quay người nhìn Lăng Tử Yên, thời khắc mà nắm được bàn tay của cô vợ nhỏ Lăng Tử Yên này, dự định buông ra, anh một tay cầm micro, tay kia ôm cô, nhìn cô trìu mến và nói:

“Tôi và Lăng Tử Yên đã nhận giấy chứng nhận kết hôn được chín mươi bảy ngày. Trong chín mươi bảy ngày qua, tôi rất hạnh phúc. Luôn có cảm giác như đã tìm thấy một phần còn thiếu của cuộc đời, những người thực sự lấy được người con gái mà mình yêu nhất, xem cô gái ấy là mạng sống thì mới có thể hiểu được.

Tôi rất hạnh phúc, lúc này đây, tôi chỉ muốn nói với Lăng Tử Yên, cảm ơn em đã đến bên anh, cảm ơn em, đã đồng ý lấy anh, có thể lấy được em, là điều may mắn nhất trong cuộc đời anh! Lăng Tử Yên, anh yêu em, anh sẽ dùng tất cả những gì có thể làm được trong cuộc đời này để yêu em cho đến khi chết đi!”

“Cô dâu Lăng Tử Yên, xin hỏi cô đối với cuộc sống hôn nhân trong chín mươi bảy ngày qua của hai người, có cảm nghĩ gì?” Người chứng hôn lại quay qua hỏi Lăng Tử Yên.

Lăng Tử Yên nhận lấy micro mà Kỳ Minh Viễn đưa cho, trước tiên cười nói: “Trước đây tôi không hiểu, cái gì gọi là có phúc ba đời, nhưng chín mươi bảy ngày qua, tôi đã lĩnh hội được ý nghĩa của từ có phúc ba đời.

Thành thật mà nói, tôi vốn dĩ không biết chúng tôi đã kết hôn được bao nhiêu ngày! Khi anh nói ra điều đó, tôi đã rất ngạc nhiên.

Trên thế giới này, có rất nhiều người, rất nhiều tính cách và ngoại hình khác nhau. Tốt có, xấu có, đẹp có, xấu xí có. Nhưng cái người mà tôi gặp, lại chính là người tốt nhất trên thế giới.

Anh dịu dàng, ân cần, trái tim mỗi phút mỗi giây đều đặt trên người tôi, dù là uống nước, anh đều phải đảm bảo nước sẽ không bị nóng, hoặc sẽ không bị nguội.

So với anh, em luôn cảm thấy mình làm chưa đủ tốt, vì vậy, em chỉ có thể cố gắng, dùng hết tất cả sức lực mà em có thể dùng được trong cuộc đời này, tất cả tinh thần, để yêu anh, bảo vệ cho anh, chăm sóc cho anh, phấn đấu, so với sự chăm sóc của anh, em vẫn cần phải chu đáo hơn!”

Cô vừa nói xong, Hứa Minh Ưu người ngồi ở hàng ghế đầu đã vỗ tay đầu tiên, sau đó, các phụ dâu Ngải Tịnh Kỳ và Dư Hoài Anh cũng ngay lập tức vỗ tay, trong chốc lát, tiếng vỗ tay vang lên xung quanh, mang theo sự khích lệ, mang theo sự vui mừng!

“Hai người đều nói rất hay, tôi tin rằng, thứ họ làm được, còn tốt hơn những gì họ nói.” Người chứng hôn cầm lấy chiếc micro trên tay, và giọng nói của ông ấy đột nhiên trở nên trầm bổng: “Lần này, tôi thay mặt cho tất cả mọi người có mặt tại đây, tôi xin chúc cho cô dâu và chú rễ, vĩnh kết đồng tâm, trăm năm hạnh phúc!”

Vì nhẫn cưới sớm đã đeo rồi, nên không cần phải làm nghi thức đeo nhẫn cưới, nhưng Kỳ Minh Viễn phải cần hôn cô vợ nhỏ của mình.

Sau khi người chứng hôn quay trở lại chỗ ngồi với sự dìu đỡ của Kỳ Minh Triết. Kỳ Minh Viễn vén tấm vải màu trắng mỏng trên đầu Lăng Tử Yên ra, nâng cằm cô lên, in lên môi cô một nụ hôn, rồi ôm cô vào lòng: “Lăng Tử Yên, anh sẽ mãi yêu em, trọn đời trọn kiếp!”

“Em cũng yêu anh, trọn đời trọn kiếp!” Lúc này, Lăng Tử Yên đã không còn ngượng ngùng nữa, cô muốn mọi người biết cô yêu anh nhiều đến nhường nào, cô chính là người thích hợp với anh nhất.

Sau khi nghi thức kết hôn kết thúc, vẫn chưa đến giờ khai tiệc, vì vậy Kỳ Minh Viễn đã dẫn Lăng Tử Yên đến gặp một số người bạn rất tốt của anh, trong số đó có người chồng quốc dân Diệp Hạ Vũ. Lăng Tử Yên mỉm cười và bắt tay với anh ta: “Cảm ơn anh Diệp, nhờ vào sự giúp đỡ của anh, Minh Viễn nhà tôi mới có thể sống sót qua cơn nguy kịch!”

“Chị dâu khách sáo rồi!” Diệp Hạ Vũ cũng bắt tay Lăng Tử Yên.

“Đây là Chu Tuấn!” Sau khi gặp gỡ Diệp Hạ Vũ, ngoài ra còn có một phù rể khác cũng không thể bỏ qua, Kỳ Minh Viễn dẫn Lăng Tử Yên đến để cho hai người làm quen: “Bạn chí cốt của anh, hacker nổi tiếng thế giới!”

“Xin chào!” Lăng Tử Yên mỉm cười và bắt tay với anh ta.

“Thật vui khi được gặp cô, tôi cũng giống như những người bạn khác, gọi cô là Lăng Tử Yên nhé!” Chu Tuấn cười rất ôn hòa.

“Tất nhiên có thể!” Lăng Tử Yên gật đầu với anh ta, một giây sau đó, sau lưng cô truyền đến một giọng nói quen thuộc.

“Các anh này thật đẹp trai, không giới thiệu cho tôi biết một chút sao?” Vivi cầm ly rượu đỏ bước tới, liếc nhìn Lăng Tử Yên, khóe miệng nở một nụ cười ranh mãnh: “Em, chúc mừng em kết hôn, chúc em trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử... Ôi, thật xin lỗi, chị quên mất một điều, trăm năm có phúc, em nhất định có thể làm được, còn về việc sớm sinh quý tử, đối với một người bị chứng vô sinh như em thì hơi khó!”

Lăng Tử Yên sửng sốt khi nghe những lời này, lời nói của Vivi có nghĩa là gì? Cô bị chứng vô sinh, tại sao cô không biết?