36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 93: Cảm giác hạnh phúc



"Điều thứ nhất không được, không thể mỗi ngày đều…" Lăng Tử Yên nhấc tay kháng nghị.

Lời nói của cô vừa mới phát ra, Kỳ Minh Viễn đã đưa tay bắt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, đặt ở bên môi tinh tế hôn lên, nhíu mày nhìn về phía cô nói: "Bà xã, trước khi gặp được em, anh đã ăn chay lâu như vậy rồi, dù sao em cũng phải để anh ăn mặn cho thoải mái chứ, đúng không?"

Lăng Tử Yên bị ánh mắt của anh hù dọa, trong lòng lại sinh ra một cảm giác hạnh phúc.

Anh nói, trước khi gặp được cô, anh vẫn luôn ăn chay.

"Cho nên hãy thông qua điều thứ nhất nha!" Anh lại gần, kéo gần khoảng cách giữa hai người.

Thấy anh đến gần, không hiểu sao nhịp tim của Lăng Tử Yên lại đập nhanh hơn.

"Mười giờ rưỡi nhất định phải kết thúc, mười một giờ nhất định phải đi ngủ!" Lăng Tử Yên cảm thấy, đối với một người đàn ông hai mươi tám tuổi mới ăn mặn mà nói, nếu cấm chỉ anh sinh hoạt vợ chồng có vẻ đúng là có chút vô nhân đạo, mà anh lại yêu thương mình như vậy, chỉ cần anh đồng ý với mình là đi ngủ sớm, không ảnh hưởng tới công việc của ngày hôm sau, như vậy sẽ không sao cả, đúng không?

"Được rồi." Lăng Tử Yên thỏa hiệp, gật đầu với Kỳ Minh Viễn.

"Bà xã thật tốt!" Kỳ Minh Viễn vui vẻ hôn lên môi của cô một cái.

Khuôn mặt của Lăng Tử Yên lập tức đỏ bừng, cảm thấy thẳng thắn thảo luận chuyện vợ chồng với anh như thế, đây là điều mà lúc trước cô không thể nào tưởng tượng nỗi, khó trách phụ nữ đã lập gia đình và phụ nữ chưa lập gia đình lại đối xử khác nhau, tầm nhìn quá không giống nhau rồi!

Lăng Tử Yên cúi đầu nhìn điều thứ hai, thứ hai, tối thứ sáu và tối thứ bảy, phải do thể lực của nhà trai quyết định.

Dường như điều này cũng có thể lý giải, ngày hôm sau bọn họ đều không phải đi làm, ngẫu nhiên phóng túng một chút cũng không sao cả.

Đồng thời Lăng Tử Yên nghe nói, thời điểm đàn ông mới ăn mặn đều tương đối nhiệt tình, về sau sẽ không tích cực nữa, nhìn anh chính là một người có tự chủ rất mạnh mẽ, về sau bọn họ sẽ không giống như mọi lần cuối tuần trước nữa.

Cho nên, điều thứ hai cũng thông qua.

Về phần điều thứ ba, Lăng Tử Yên nghĩ nghĩ, cầm bút bổ sung ở phía sau: "Cấm chỉ ở văn phòng và những nơi công cộng!"

Sau đó giao cho Kỳ Minh Viễn.

Kỳ Minh Viễn nhận lấy xem xét cười rạng rỡ, cô gái nhỏ có thể thỏa hiệp đến nước này, anh đã rất hài lòng, kéo cô gái nhỏ qua hôn một chút, lúc này mới buông ra.

"Anh ký tên đi!" Lăng Tử Yên ngửa đầu nhìn anh: "Chúng ta đều phải ký tên, một khi đối phương làm trái thỏa thuận, chia phòng ngủ nửa năm!"

Động tác đứng lên của Kỳ Minh Viễn cứng đờ, cái này cũng có chút tàn nhẫn quá đi, cô gái này, anh thật sự đã coi thường cô rồi, vốn dĩ tưởng cô chỉ hung ác đến thế, hóa ra lại còn hung ác hơn!

"Đừng quên trừng phạt khi làm trái thỏa thuận nha!" Lăng Tử Yên nhíu nhíu mày với Kỳ Minh Viễn.

"Em lợi hại lắm!" Kỳ Minh Viễn giơ ngón tay cái lên về phía cô.

"Cảm ơn đã khích lệ!" Lăng Tử Yên dương dương đắc ý mỉm cười với anh, nghĩ cô là con thỏ trắng dễ bắt nạt à?

Chỉ là cô chưa phát uy thôi!

Kỳ Minh Viễn bất đắc dĩ quay người, đi đến bàn làm việc, gõ bản thỏa thuận giữa hai người ra, sau khi suy nghĩ xong liền tìm một ổ USB sao chép lại rồi đưa cho cô: "Đi thôi, đến phòng thư ký in ra!"

"Em không muốn đi, trong phòng thư ký nhiều người như vậy." Lăng Tử Yên nhận lấy USB: "Về nhà chúng ta in ra đi, không phải trong phòng làm việc của anh có máy in sao?"

"Có!" Kỳ Minh Viễn gật đầu.

"Vậy em đọc sách, anh đi làm đi!" Lăng Tử Yên vội vàng đưa tay đuổi người.

Kỳ Minh Viễn cũng biết, không thể mãi dính cô ở trong phòng làm việc, cho nên chỉ có thể bầu bạn ở bên người cô, khi đang làm việc thỉnh thoảng có thể nhìn thấy cô, như vậy là đủ.

Anh đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt mập mạp trẻ con của cô, quay người về ghế làm việc, bắt đầu tiếp tục xem tài liệu, hoặc là gọi quản lý cấp cao đến thảo luận một phen, một ngày làm việc đã kết thúc!. Đam Mỹ Trọng Sinh

Hai người đều không biết nấu cơm, cho nên bữa tối ăn ở bên ngoài, sau khi ăn xong, hai người lái xe về nhà.

Thấy một chiếc Bentley màu đỏ quen thuộc đỗ ở cửa nhà mình, Kỳ Minh Viễn cười nói với Lăng Tử Yên: "Mẹ tới!"

"Mẹ á?" Lăng Tử Yên nhìn chiếc Bentley màu đỏ kia, nghĩ đến người phụ nữ đối xử với công nhân viên vô cùng tốt, mặc dù cô không thích bà ấy, nhưng Lăng Tử Yên vẫn rất kính trọng bà ấy.

Kỳ Minh Viễn dừng xe lại, lần này Lăng Tử Yên không chờ anh đi xuống mở cửa xe cho mình mà cùng anh đẩy cửa đi xuống.

"Hai người các con, đây là ăn xong bên ngoài mới trở về hả?" Đường Uyển Dư cười hỏi hai người, trong tay còn cầm một hộp ống dài rất đẹp và một hộp đựng thức ăn, Lăng Tử Yên nghĩ đến đại thọ sinh nhật của ông Hứa Minh Ưu, suy đoán hẳn là cái hộp ống dài kia là quà tặng cho ông của Hứa Minh Ưu.

"Ăn ở bên ngoài rồi ạ!" Kỳ Minh Viễn kéo tay của Lăng Tử Yên, cùng Đường Uyển Dư đi vào trong nhà.

"Mẹ ăn cơm chưa ạ?" Lăng Tử Yên đi theo sau lưng Kỳ Minh Viễn quan tâm hỏi.

"Mẹ ăn rồi, lần này tới cũng là vì chuẩn bị quà cho các con mang đến sinh nhật của ông cụ Hứa, đêm nay mẹ sẽ qua đêm ở nhà các con!" Đường Uyển Dư nói.

"Đương nhiên là được rồi ạ!" Lăng Tử Yên gật đầu, thật ra Đường Uyển Dư hoàn toàn có thể đến khách sạn An Bình, nhưng nếu để người bên ngoài biết, sẽ lộ ra quan hệ mẹ chồng nàng dâu của bọn họ không tốt, truyền ra kiểu gì cũng không tốt, được bà ấy quan tâm Lăng Tử Yên rất cảm động, vội vàng nói với Kỳ Minh Viễn: "Anh nói chuyện với mẹ nhé, em đi dọn dẹp phòng cho mẹ một chút!"

"Làm phiền con rồi Tử Yên!" Bây giờ Đường Uyển Dư nhìn Lăng Tử Yên càng nhìn càng cảm thấy hài lòng, cũng không khách sáo với cô rồi nói với Kỳ Minh Viễn: "Mẹ mang theo hai bộ quần áo đến, con cầm treo lên tủ quần áo đi, trong hộp này chính là đồ ăn khuya, các con làm xong thì xuống ăn nhé!"

"Vâng, vậy con đi đây!" Kỳ Minh Viễn gật đầu, cầm lấy hành lý của Đường Uyển Dư trực tiếp đi theo Lăng Tử Yên lên tầng.

Hai phần ba căn nhà này là phòng khách, có diện tích không lớn, căn lớn nhất là phòng chính, được dành riêng cho Đường Uyển Dư và Kỳ Minh Triết.

Lăng Tử Yên cũng không biết, cho nên Kỳ Minh Viễn đi lên cùng cô, dẫn cô đến phòng của cha mẹ, bỏ đồ đạc vào, mở cửa sổ ra thông khí, lại nhóm lửa đốt hương mà Đường Uyển Dư thích, lúc này hai người mới đi xuống tầng.

"Em vào phòng làm việc in bản thỏa thuận ra đã!" Thời điểm đi xuống tầng hai, Lăng Tử Yên nói với Kỳ Minh Viễn.

"Được, anh đi cùng em!" Dứt lời Kỳ Minh Viễn liền đi cùng cô đến phòng làm việc, mở đèn mới phát hiện, phòng làm việc ở tầng hai không chuẩn bị giấy in.

"Xuống tầng một đi, hẳn là lúc ấy quản lý của công ty quên để giấy in ấn ở tầng hai rồi!" Kỳ Minh Viễn ôm chầm lấy cô.

"Cũng được." Lăng Tử Yên gật gật đầu, chỉ có thể đi xuống phòng làm việc ở tầng một.

"Ai nha, hai người các cháu đã ở bên nhau rồi thì tốt quá!" Hai người mới đi đến đầu bậc thang thì đã nghe thấy tiếng nói chuyện ở tầng một, rõ ràng âm thanh này là của Đường Uyển Dư.

"Những năm nay cháu vẫn luôn không hiểu rõ, về nước rồi mới phát hiện, người đối tốt với cháu nhất chính là Thiệu Huy, cho nên cháu không muốn để anh ấy chờ đợi nữa!" Đây là giọng nói của Lạc Thanh Nhã.

"Thiệu Huy là một đứa trẻ ngoan, một người không tệ đâu, lần này cháu chọn bạn trai khéo thật đấy, Thanh Nhã, không phải là dì cổ hủ đâu, con gái khi đến độ tuổi nhất định, không thể chọn bạn trai như khi mười tám đôi mươi được, lúc này nên chọn một người ổn định, đáng tin, khi đó mới có thể trải qua những tháng ngày bình an được!"

"Dì nói đúng ạ!" Lạc Thanh Nhã phụ họa trả lời.

"Hai con xuống rồi đấy à, đồ ăn vẫn còn nóng đấy, mau ăn đi!" Đôi mắt của Đường Uyển Dư phát hiện Kỳ Minh Viễn và Lăng Tử Yên đã đi xuống, nhiệt tình vẫy tay với Lăng Tử Yên: "Tử Yên, đến đây với mẹ, chúng ta trò chuyện!"

Lạc Thanh Nhã lập tức hiện ra vẻ không vui, không nghĩ tới Lăng Tử Yên có thể được Đường Uyển Dư thích, cô và Chung Khải Trạch đã từng nhận giấy đăng ký kết hôn, vậy mà Đường Uyển Dư lại có thể tiếp nhận tình trạng hôn nhân thứ hai của cô.