Ác Mộng Của "Đêm"

Chương 125: Thời đại của cơ hội





Dịch: Gia Cát Nô


Chương 125: Thời đại của cơ hội.

Khánh Trần biết Nam Canh Thần còn một vài chuyện cần hỏi, ví dụ như việc tại sao hắn có mặt ở núi Lão Quân? Vì sao học được cách giết người? Tại sao được gọi là thuộc hạ của Lưu Đức Trụ?

Nhưng những câu hỏi đó không nên nói trong Wechat, cho nên khi Khánh Trần hoàn thành công việc nguỵ trang ở nơi này bèn chấm dứt câu chuyện.

Dù sao, chuyện này để người ngoài biết được sẽ rất phiền phức.

Tại sao hắn xuất hiện ở núi Lão Quân có thể nói được. Tại sao hắn học được kỹ năng giết người cũng có thể nói được.

Nhưng quan hệ thế nào với Lưu Đức Trụ, thì không thể cho ai biết được.

Tìm một lý do nào đó lừa dối Nam Canh Thần thì dễ, nhưng với những người thông minh ngoài kia lại không dễ như vậy.

Nhưng Khánh Trần đã chuẩn bị cho mình một con đường lui. Nếu một ngày nào đó, mọi manh mối đều nhắm vào mình, hắn sẽ khiến con rối Lưu Đức Trụ này biến mất, và tạo một vở kịch khác cho mọi người cùng thưởng thức.

Khi Khánh Trần nói chuyện với Nam Canh Thần xong, trong lòng bèn dâng lên cảm giác xúc động.

Thằng nhóc kia kiếm được cơm ăn, điều đầu tiên là muốn giúp mình, đây là tình cảm như thế nào?

Dù là ai cũng phải cảm động.

Khánh Trần lên mạng kiểm tra tin tức, nhưng bây giờ là thời điểm vừa mới trở về, dù cho một số người công bố vài tin tức tại Thế Giới Bên Trong, cũng chưa thể nhảy lên khu vực tìm kiếm hot được.

Theo lẽ thường, những tin tức ấy tầm khoảng 7 giờ sáng mới có người phát hiện, và nhanh chóng nhảy lên khu vực tìm kiếm.

Trừ khi, những tin tức do các 'danh nhân' Hà Tiểu Tiểu hay Sấm Vương đưa lên.

Chỉ có điều, hai người nổi tiếng này vẫn ở trạng thái offline.

Khánh Trần từ từ thiếp đi. Ở trên vùng hoang dã, đã mấy ngày hắn ăn không ngon ngủ không yên rồi, có thể quay về Thế Giới Bên Ngoài nghỉ ngơi, coi như là một dịp vô cùng hiếm hoi.

Nhưng lần trở về này hắn cũng không dám buông lỏng quá nhiều, bởi vì quá nhiều chuyện nguy hiểm đang chờ hắn tại Thế Giới Bên Trong.

...

Bệnh viện nhân dân số 3 Lạc Thành.

12 giờ 01 giây, Hồ Tiểu Ngưu, Trương Thiên Chân đang nằm trên giường bỗng mở mắt ra.

Giờ phút này, toàn bộ khu vực khoa ngoại, ánh sáng đèn sáng trưng, một vài bác sĩ và chuyên gia đang trực ở ngoài phòng bệnh. Bọn họ túc trực bên ngoài để sẵn sàng tiến hành chữa trị cho Hồ Tiểu Ngưu và Trương Thiên Chân.

Bên trong phòng bệnh đã được đặt sẵn rất nhiều thiết bị cấp cứu, nào máy hô hấp, điện tâm đồ,...

Phòng bên cạnh, cũng đã có rất nhiều bác sĩ phẫu thuật, họ đã hoàn thành khử khuẩn, luôn trong tư thế sẵn sàng phẫu thuật.

Mọi sự chuẩn bị hoàn tất.

Những chuẩn bị này, để phòng ngừa Hồ Tiểu Ngưu và Trương Thiên Chân gặp phải chuyện không may tại Thế Giới Bên Trong, khi về lập tức sẽ được đưa đi cấp cứu.

Dù sao, không một ai có thể biết trước tại Thế Giới Bên Trong gặp phải chuyện gì.

Mà hai người Hồ Tiểu Ngưu và Trương Thiên Chân còn có vết thương ở bụng, còn có khả năng chết ở bên kia.

Gia đình Hồ Tiểu Ngưu cực kỳ giàu có, một cái đồng hồ mấy trăm nghìn tệ cũng có thể mua dễ dàng. Giàu có đến mức độ, đưa bác sĩ ngoại khoa giỏi nhất ở Hải Thành đến Lạc Thành, túc trực 24 trên 24 chờ lệnh.

So với một lữ khách thời gian như Khánh Trần, phải tự chịu đựng vết thương của mình, thì Hồ Tiểu Ngưu, Trương Thiên Chân ở một cấp độ khác hẳn.

Nhưng thế giới bao giờ cũng công bằng, hai người kia tại Thế Giới Bên Trong cũng không đạt được tiền tài hay quyền lực bằng hắn được.

"Nhịp tim bình thường."

"Huyết áp bình thường."

"Vết thương dưới bụng đã khép lại, tình huống rất tốt..."

Các bác sĩ nhanh chóng báo cáo tình hình. Đến lúc này, đám bác sĩ mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, tính mạng hai bạn học này không có gì nguy hiểm, hơn nữa vết thương còn hồi phục tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của mọi người.

Thực tế, sau khi sự kiện Vương Vân kết thúc. Đám lữ khách thời gian mà gia đình họ thuê đã kiếm tiền đưa bọn họ vào bệnh viện tư nhân của Khánh thị nằm ở số 7, khu ba dưỡng thương. Dù sao công nghệ chữa bệnh ở Thế Giới Bên Trong tốt hơn rất nhiều.

Đồng thời tiến hành nhắm thẳng vào tế bào máu, sử dụng các loại thuốc chứa nhiều protein, nên vết thương nhanh chóng liền lại.

Bởi vậy vết thương của họ sao mà tăng được, chỉ cần vài ngày nữa có thể xuất viện.

Đương nhiên, thời gian vài ngày chỉ là vết thương không cần chăm sóc cẩn thận, nhưng phải hạn chế trong vòng một tháng không được phép hoạt động mạnh.

Có bác sĩ còn muốn nhờ Hồ Tiểu Ngưu giúp mình tìm hiểu phương pháp chữa bệnh tại Thế Giới Bên Trong. Nhưng nghĩ lại biết gia đình bọn họ sao đồng ý được, nên không nói ra ý định này.

Hồ Tiểu Ngưu và Trương Thiên Chân nhanh chóng tỉnh táo lại. Cha Hồ Tiểu Ngưu là Hồ Đại Thành lên tiếng hỏi thăm: "Cảm giác thế nào? Tại Thế Giới Bên Trong không bị thêm vết thương nào chứ?"

"Không có, cảm ơn chú Hồ." Trương Thiên Chân nói.

Hồ Tiểu Ngưu nói: "Lần này việc bọn con dự định thuận lợi hơn dự định rất nhiều. Không những không bị thương còn nhận được sự trợ giúp."

"Vương Vân chết rồi sao?" Hồ Đại Thành hỏi.

"Chết rồi." Hồ Tiểu Ngưu gật đầu: "Nhưng không phải bọn con giết."

"Ồ." Hồ Đại Thành cảm thấy ngoài ý muốn.

Hồ Tiểu Ngưu kể rõ ràng mọi chuyện: "Cha, người giúp bọn con mua chuộc tên lữ khách thời gian kia, người đó đã dẫn bọn con đi gặp Vương Vân. Nhưng cô ta đã chuẩn bị tốt hơn, dẫn nhiều lữ khách thời gian hơn chúng ta rất nhiều."

"Ừ, không nên coi thường khả năng nhà họ Vương." Hồ Đại Thành nói: "Gia đình họ Vương đó đến Hoa Nam, Hoa Trung từ rất lâu. Với lợi thế của gia đình mình, kiếm về một vài lữ khách thời gian cũng không khó. Vậy sao con còn nói việc thuận lợi?"

Hồ Tiểu Ngưu giải thích: "Lý Thúc Đồng ra tay. Lão ta trực tiếp phái người đến giết Vương Vân."

Cậu ta không nói ra cái tên Lý Đông Trạch, Hằng Xã, bởi vì Hồ Đại Thành không phải lữ khách thời gian. Cậu ta cũng không có cách nào giải thích tỉ mỉ cho cha mình nghe được.

Nhưng Hồ Tiểu Ngưu nhắc đến cái tên Lý Thúc Đồng, chỉ cần vậy thôi, Hồ Đại Thành đã hiểu phần nào.

Hồ Tiểu Ngưu đưa ra suy đoán: "Còn nghĩ, chắc là Lưu Đức Trụ vừa trở về Thế Giới Bên Trong, đã xin Lý Thúc Đồng khử Vương Vân. Qua chuyện này có thể đoán được, địa vị Lưu Đức Trụ trong lòng Lý Thúc Đồng rất cao. Không phải một người thân thiết không cách nào nhờ giết người được, mà có nhờ người ấy cũng không làm."

"Ừ." Hồ Đại Thành gật đầu.

Nhưng Hồ Tiểu Ngưu đưa ra suy đoán xoay 180 độ: "Nhưng Lưu Đức Trụ lộ ra năng lực càng lớn, con càng cảm thấy phía sau cậu ta có một lữ khách thời gian khác. Một người thiên tài đích thực, được Lý Thúc Đồng tuyển chọn."

Loại suy đoán này gần giống với suy đoán của Trịnh Viễn Đông: Một người hèn nhát, trí thông minh bình thường, sao có thể lọt vào mắt một người dẫm chân một cái có thể rung chuyển mặt đất tại Thế Giới Bên Trong đây?

Lý Thúc Đồng vì 'Lưu Đức Trụ' làm càng nhiều việc, Hồ Tiểu Ngưu càng cảm nhận được Lưu Đức Trụ không xứng đáng.

Hồ Tiểu Ngưu nghiêm túc nói: "Cha, con tin vào phán đoán của mình. Người ở một thời đại hoà bình không cách nào tưởng được được. Những người đặt ra quy tắc tại Thế Giới Bên Trong khủng khiếp đến nhường nào đâu. Loại người này, sẽ không bao giờ vì một tên như Lưu Đức Trụ làm ra chấn động như vậy. Qua những ngày vừa rồi, con đã hiểu thêm về cách thăng tiến sức mạnh. Lần trở về trước đó, Lưu Đức Trụ đã kêu rên 5 tiếng đồng hồ, điều này chứng tỏ cậu ta đã sử dụng thuốc biến đổi gien. Mà với một người nhận được truyền thừa của Lý Thúc Đồng sẽ khinh thường dùng cách này."

Hồ Đại Thành tươi cười: "Con có suy nghĩ của riêng mình là điều vô cùng đáng quý. Mặc kệ suy đoán của con thế nào, con còn trẻ còn rất nhiều cơ hội để sửa sai."

"Cha, người ủng hộ con tiếp tục ở lại Lạc Thành sao? Con luôn có cảm giác, người phía sau Lưu Đức Trụ nhất định cũng ở Lạc Thành." Hồ Tiểu Ngưu hỏi.

Hồ Đại Thành bỗng nhiên thay đổi chủ đề: "Con trai? Con biết tại sao cha có được thành công như ngày hôm nay sao?"

"Bởi vì trí tuệ?" Hồ Tiểu Ngưu trả lời có vẻ do dự.

"Không phải." Hồ Đại Thành cười cười: "Bởi vì cha sinh ra vào thời kỳ đất nước mở ra cải cách. Cha hơn người ta chỉ một điểm, là nắm bắt được cơ hội kia."

Hồ Tiểu Ngưu vẫn chưa hiểu: "Cha, sao người lại nói đến chuyện này."

"Hiện tại, cơ hội của các con đã tới rồi." Hồ Đại Thành nói: "Một sự thay đổi phi thường gần ngay trước mắt, sự thay đổi kỳ diệu này chưa từng có từ trước tới nay. Con hãy ở lại Lạc Thành, cơ hội của con ở đây. Con không cần tìm cách hay suy nghĩ tìm kiếm người phía sau kia làm gì. Hãy chứng tỏ giá trị của bản thân mình, hắn sẽ tới tìm con."