Ai Cũng Biết Cô Ấy Yêu Tôi

Chương 1: Về nhà



Chương 1. Về nhà

Editor: Lăng

"Được biết, tour diễn vòng quanh thế giới của Giang Liễu Y đã kết thúc vào lúc 10 giờ sáng ngày 24, sau khi về nước......"

Tích! Video bị tạm dừng. Trên màn hình, Giang Liễu Y đang mang một chiếc áo gió dài màu xanh trắng, cổ áo dựng đứng lên che khuất đôi môi đỏ mọng, bên trong là quần jean rất hợp với áo len. Dáng người hình chữ S vô cùng hoàn mỹ, lại kèm theo giày cao gót cao vài cm, cô ấy mang kính râm, hơi thở xa cách nghìn dặm ập vào mặt, sự thơ ơ và lạnh lùng đó không thể bị màn hình ngăn lại.

Tổng biên tập Viên Hồng đặt điều khiển từ xa xuống, cằm hếch về phía màn hình, hỏi: "Mọi người thấy thế nào?"

Mọi người trong tòa soạn đều đang ngồi quây quanh bàn họp, Hà Tiểu Anh nói: "Hiện tại độ hot của Giang Liễu Y rất cao, đặc biệt là trước giờ cô ấy chưa từng nhận lời mời phỏng vấn, nếu lần này chúng ta có thể mời thành công thì khẳng định đó sẽ là một khởi đầu tốt đẹp!"

Những người khác phụ họa: "Đúng vậy, mọi người biết không, hôm qua tôi trò chuyện với bạn trai, tin cô ấy về nước vậy mà lại đè bẹp nhiệt độ của các nghệ sĩ khác đó!"

"Giang Liễu Y rất xinh đẹp, cô không biết là cô ấy có bao nhiêu fan nhan sắc đâu."

"Hơn nữa lần này chính miệng cô ấy thừa nhận đã có đối tượng, khẳng định là một tin cực hot!"

"Tôi cũng bỏ phiếu cho Giang Liễu Y."

Chủ biên vừa định đưa ra quyết định thì lại có người nói: "Nhưng mà thật sự là mời không được!"

Người nọ gần như là kêu rên: "Mọi người không biết đâu, tôi ngay cả trợ lý của cô ấy cũng chưa nhìn thấy!"

Những người khác suy sụp: "Lần trước Mỹ Tú ở đối diện mời hơi bị lâu đó." Cô ấy giơ sáu ngón tay, người khác líu lưỡi: "Sáu tuần?"

"Sáu tuần thì tính là gì!" Cô ấy gào to: "Là sáu tháng!"

"Nhưng dù thế cũng không mời được cô ấy, cho nên chúng ta vẫn nên thành thành thật thật mời Trương Tố Tố đi thôi."

Chủ biên trầm mặc, tổng giám đứng lên nói: "Tôi cũng đề cử Trương Tố Tố, chủ yếu là vì Trương Tố Tố trước kia đã từng hợp tác với chúng ta trên một kỳ báo. Hai bên đều quen thuộc lẫn nhau, hơn nữa gần đây không phải Trương Tố Tố có scandal tình ái sao? Chúng ta có thể từ bắt đầu từ khía cạnh này."

"Nghe nói bạn trai tai tiếng của Trương Tố Tố là một phú nhị đại, có thể khai thác được đó."

"Trương Tố Tố đi, tương đối dễ mời, cũng dễ khai thác."

Tổng biên tập nhìn mọi người, do dự một hồi, tầm mắt lưu luyến nhìn về Giang Liễu Y, nhưng mọi người nói không phải không có lý, cô ấy ra quyết định: "Vậy Trương Tố Tố đi."

Cô nhìn về phía Hà Tiểu Anh: "Vẫn là cô làm chủ bút, đi liên hệ Trương Tố Tố."

Hà Tiểu Anh đứng dậy, tuy có chút tiếc nuối nhưng cô thật sự không có năng lực mời được Giang Liễu Y. Mắt thấy kỳ đầu tiên của chuyên mục mới sắp ra mắt, cô cũng không dám để trống chuyên mục này, vì sự an toàn, vẫn là nên mời Trương Tố Tố thôi.

Cô ấy gật đầu: "Rõ."

Tổng biên tập nói: "Tan họp."

Vừa mới dứt lời thì cô ấy nhìn về người cuối bàn họp: "Tống Tiễn, em chờ một chút."

Tống Tiễn chào hỏi các đồng nghiệp, nhìn thấy chủ biên đi tới, Viên Hồng nói: "Làm phiền em rồi, lần này người chụp ảnh vẫn phải nhờ em."

"Không sao cả." Giọng Tống Tiễn lạnh nhạt đến mức nghe không chút cảm xúc: "Giúp đỡ lẫn nhau là điều nên làm mà."

Công việc của Tống Tiễn không phải nhiếp ảnh gia, tạp chí Mạn Đồng chia làm hai mảng lớn, mảng thứ thất là sách thiếu nhi, mảng còn lại là tạp chí giải trí xu hướng. Khởi đầu của Mạn Đồng là một nhà xuất bản sách thiếu nhi, nhưng vài năm gần đây, các ấn phẩm sách dành cho trẻ em đã ngày càng ít, thu không đủ chi. Cho nên hai năm trước đã ra mắt một tạp chí mới, là về giải trí thời thượng. Doanh số vẫn luôn khả quan, lần này tổng biên tập nhận được cuộc gọi từ tổng bộ, quyết định bổ sung chuyên mục phỏng vấn người nổi tiếng cho tạp chí. Tống Tiễn trước đó là biên tập mỹ thuật bên mảng xuất bản sách thiếu nhi, cũng phụ trách bộ phận thiết kế tranh minh hoạ, hiện tại quân chủ lực đều ở bên tạp chí mới nên cô ấy cũng thường bị kéo qua đây.

Cô ấy có chứng chỉ nhiếp ảnh, nhiếp ảnh gia cũ đã về nhà sinh con, sếp lớn lại không muốn tuyển người mới nên điều Tống Tiễn qua đây hỗ trợ.

Viên Hồng vỗ vỗ bả vai cô ấy: "Chụp ảnh không dễ dàng, lần sau sẽ mời em ăn cơm."

Tống Tiễn cười: "Thật sự không sao mà."

Viên Hồng liếm môi: "Tôi cũng không nói đùa đâu, nhưng tôi có một chuyện, thằng em họ kia của tôi, lần trước nó nhìn thấy em, một hai đòi......"

"Chủ biên." Tống Tiễn nhẹ nhàng nói: "Em kết hôn rồi ạ."

"Cứ đòi tôi đưa Wechat của em... Cái, cái gì?"

Viên Hồng kinh ngạc: "Kết hôn! Chuyện khi nào!"

Tống Tiễn nói: "Tháng trước ạ."

Viên Hồng thật sự kinh ngạc "Sao lại không mời mọi người dự tiệc chứ."

Tống Tiễn thản nhiên nói: "Không phải chuyện gì to tát mà."

Viên Hồng:......

Sau khi Tống Tiễn rời khỏi phòng họp, Hà Tiểu Anh ngồi bên cạnh lập tức đẩy ghế tới cạnh cô, cười hì hì: "Lại bị chủ biên giữ lại sao?"

Nhà tổng biên tập có nhiều họ hàng, có lần có cô em họ đến đây đưa tài liệu, sau khi nhìn thấy Tống Tiễn thì hỏi đông hỏi tây, còn bám lấy tổng biên tập xin giới thiệu. Tổng biên tập cũng không có biện pháp, đành phải giới thiệu, sau đó chính là dây dưa không dứt. Em họ còn đăng nhầm ảnh Tống Tiễn lên vòng bạn bè khiến những thiếu nam thiếu nữ độc thân họ hàng của tổng biên tập lần lượt ra tay, thậm chí còn kinh động đến một số phụ huynh nữa đấy.

Nghĩ đến chuyện đó khiến Hà Tiểu Anh buồn cười: "Lần này lại là dùng lý do gì để từ chối?"

Vẻ mặt Tống Tiễn vẫn như thường, nói: "Tôi nói tôi đã kết hôn."

"Đúng là một lý do tốt, gì, kết hôn!"

Tống Tiễn nhìn về phía Hà Tiểu Anh, thản nhiên nói: "Tôi kết hôn rồi."

Hà Tiểu Anh nổ tung: "Vãi chè!!!!"

Trong vòng một giờ, trên dưới tạp chí Mạn Đồng đều biết, bông hoa xinh đẹp nhất của bọn họ đã bị hái đi, tổng giám lúc pha cà phê thì làm bộ làm tịch đến cạnh cô, hỏi: "Kết hôn thật à?"

Tống Tiễn gật đầu, mặc kệ bị hỏi bao nhiêu lần thì cô vẫn không mất kiên nhẫn, rất bình tĩnh trả lời cô ấy: "Ừm, là thật."

Tim tổng giám đập thình thịch, cô không khỏi siết chặt tay cầm ly cà phê, lại hỏi: "Là người trong tòa soạn sao?"

Một câu này làm tất cả mọi người xung quanh đều vểnh tai lên, bày ra tư thế hóng hớt nhiều chuyện. Tuy rằng bình thường họ đều tò mò về đời sống riêng tư của Tống Tiễn, nhưng Tống Tiễn chỉ nói nếu cô muốn, khi cô không muốn nói thì chính là một con trai, không thể nào cạy ra được.

Những nữ thần khác đều là những bông hoa lạnh lùng, Tống Tiễn thì khác, cô không lạnh lùng, nhưng lại là bông hoa khó hái nhất.

Hiện tại hoa đã bị người hái, ai mà không tò mò chứ?

Tống Tiễn lắc đầu: "Không phải là người trong tòa soạn."

Tổng giám muốn cười cũng phải nhịn, cô thích một người lập kế hoạch trong tòa soạn, khổ nỗi người này lại một lòng một dạ chỉ để ý tới Tống Tiễn. Hỏi han ân cần không ngừng, mặc kệ bị từ chối bao nhiêu lần thì vẫn cứ nhiệt tình gặp hờ hững. Tổng giám cũng chỉ giận chứ chưa từng đi tìm Tống Tiễn gây chuyện.

Thứ nhất, Tống Tiễn vốn là biên tập viên mỹ thuật bên mảng sách thiếu nhi, không cùng bộ phận với cô, căn bản quản được. Thứ hai Tống Tiễn có kiến thức chuyên môn xuất sắc, dù là quay phim chụp ảnh, hay là nắm bắt chi tiết sắc mặt của người khác thì sau khi qua lần chỉnh sửa cuối đều không có gì bắt bẻ được, căn bản là không có lý do.

Đương nhiên, điều quan trọng nhất là, Tống Tiễn đẹp thật mà, thu hút người khác cũng không phải là lỗi của cô ấy. Tuy là tổng giám rất thích nhân viên kia nhưng cô cũng hiểu rõ trong lòng, cho nên đối xử với Tống Tiễn cũng chỉ lạnh nhạt hơn một chút mà thôi.

Hiện tại nghe nói cô ấy đã kết hôn, tổng giám lập mở cờ trong bụng, nụ cười không nén được, còn muốn tám chuyện tiếp nhưng Hà Tiểu Anh lại hỏi: "Diệp tổng giám, chị còn giữ phương thức liên lạc với Trương Tố Tố không ạ?"

Diệp tổng giám quay đầu: "Hình như ở trong máy tính chị thì phải, để chị gửi em."

Cô ấy nói xong thì cũng rời khỏi chỗ Tống Tiễn.

Hà Tiểu Anh thấy cô ấy đi rồi thì lập tức ngẩng đầu bà tám: " Lần này Diệp tổng giám lại muốn ra tay à?"

Người ngồi đối diện cô ấy ngẩng đầu: "Chắc kèo rồi, cô không thấy vừa rồi Diệp tổng giám cười như hoa sao."

Hà Tiểu Anh nhìn về phía Tống Tiễn: "Nhưng sao cô làm việc nhanh gọn quá vậy, nói kết hôn là kết hôn ngay, hai người quen nhau lâu chưa?"

Tống Tiễn suy nghĩ sẽ: "Hai tháng."

Hà Tiểu Anh:......

Mỹ nữ bây giờ đều bắt trend đến thế à? Kết hôn còn phải bắt trend kết hôn chớp nhoáng?

Hà Tiểu Anh nhỏ giọng hỏi: "Vậy hai người là nhất kiến chung tình sao?"

Tống Tiễn cúi đầu: "Không tính là vậy, là theo nhu cầu."

Hà Tiểu Anh:......

Trải qua hai lần bị sốc, nhưng Hà Tiểu Anh vẫn chưa từ bỏ ý định giãy giụa: "Phải có ưu điểm gì chứ, cũng đâu thể tìm qua loa một người nào đó để kết hôn được."

Tống Tiễn nghiêm túc suy nghĩ một lúc lâu, mới thờ ơ nói: "Ừm, giọng cô ấy rất êm tai."

Hà Tiểu Anh: "Cô là thanh khống?"

Tống Tiễn bình tĩnh phản bác: "Không phải."

Hà Tiểu Anh:......

Triple kill!

Sau ba lần thất bại liên tiếp, Hà Tiểu Anh ủ rũ, sau khi nhận được tin nhắn tửng Diệp tổng giám thì cô ấy đi liên lạc với Trương Tố Tố. Sau khi cô ấy đứng dậy thì Tống Tiễn mới xem màn hình, là đoạn video buổi sáng tổng biên tập chiếu. Trên màn hình, Giang Liễu Y đang ngồi trong phòng chờ máy bay, cúi đầu xem điện thoại, cô ấy mím môi môi, sự cao ngạo và tự tin vô thức phát ra từ tận xương cốt.

Giang Liễu Y thành danh khi còn trẻ, điểm dừng chân đầu tiên chính là liên hoan âm nhạc Paris, sau đó một số dàn nhạc nổi tiếng đã gửi lời mời đến nhưng cô ấy vẫn quyết định về nước phát triển. Lúc ấy cũng có người không xem trọng, nhưng Giang Liễu Y đã ném ra bằng cấp đẹp nhất.

Chỉ mới 26 tuổi mà đã tổ chức tour diễn vòng quanh thế giới. Các buổi biểu diễn solo và đồng diễn với ban nhạc đều chật ních, đặc biệt là các show độc diễn, được trên mạng ví von là bữa tiệc thính giác tuyệt nhất.

Tống Tiễn và cô ấy gặp nhau chỉ là sự tình cờ, cô không thích nấu cơm, cho nên có thói quen sau khi tan tầm sẽ tới tiệm bánh của một người bạn mua một túi bánh về làm bữa sáng. Hôm đó, Giang Liễu Y cũng ở đó.

Không thể nói là cô chủ động, hay là Giang Liễu Y chủ động hơn được, cũng có lẽ hai người ăn ý với nhau. Sau khi ra khỏi tiệm bánh thì cô hỏi Giang Liễu Y có muốn tìm một chỗ ngồi không.

Sau khi ngồi lại thì hai người nhanh chóng xác nhận quan hệ, kết hôn.

Tốc độ có hơi nhanh, nhưng cả hai bên vẫn rất hài lòng về cuộc hôn nhân này.

Điện thoại của Tống Tiễn đặt bên cạnh máy tính sáng lên rồi rung một tiếng, cô cầm lên nhìn, là người trên màn hình gửi tin nhắn cho cô.

Giang Liễu Y: "Vừa về đến nhà, hôm nay mấy giờ Tiễn tan làm?"

Tống Tiễn gõ chữ, vài giây sau lại xóa đi, rồi gửi lại cho cô ấy: "5 giờ rưỡi, muốn tôi tan làm sớm sao?"

Giang Liễu Y: "Có thể không?"

Hai người đã hơn một tuần không gặp nhau, Tống Tiễn hiểu được tâm tình của Giang Liễu Y: "Có thể."

Giang Liễu Y: "Tôi tới đón Tiễn?"

Tống Tiễn: "Không cần, Y vừa về, cứ nghỉ ngơi đi."

Giang Liễu Y nhận được tin nhắn này thì cười cười, đặt điện thoại xuống, Tống Tiễn vẫn hiểu lòng người như vậy, sợ cô mệt nên mới không để cô đi đón cô ấy.

Tống Tiễn lại không biết cô ấy nghĩ nhiều đến vậy, cô gửi tin nhắn xong, vừa định tắt màn hình thì bạn tốt lại nhắn tin cho cô: "Hôm nay mình mới nướng một loại bánh mới, rất thích hợp làm bữa sáng, tan làm cậu có ghé lấy không?"

Tống Tiễn không do dự, trực tiếp trả lời: "Không, hôm nay mình có việc."

Bạn tốt kinh ngạc: "Chuyện gì?"

Tống Tiễn một tay tắt màn hình máy tính, một tay đánh chữ, còn chưa gửi đi thì bạn tốt lại hỏi: "Tăng ca sao?"

Cô cầm điện thoại bằng một tay, ngón tay bay lượn, vô cảm gõ chữ: "Không tăng ca, tan làm sớm."

Bạn tốt thắc mắc: "Tan ca sớm? Tình hình ra sao? Cậu vội về nhà làm gì vậy gì?"

Sắc mặt Tống Tiễn vẫn như thường, thật thà trả lời cô ấy: "Làm chuyện mà Tấn Giang không cho phép."

- -----

Tác giả có lời muốn nói: Tống Tiễn tính chậm chạp X Giang Liễu Y tự thân vận động.

Lần đầu tiên thử tạo couple này, hy vọng mọi người sẽ thích.

Giai đoạn trước Tống Tiễn là nhiếp ảnh gia kiêm họa sẽ vẽ tranh minh họa cho sách thiếu nhi.

Nãy lỡ tay 🤦, cho xé nháp nha. Coi như đền bù chứ lần sau không có đâu à.