Ái Dục: Tội Phạm Tình Yêu

Chương 18: Lẻn đi



Sau khi đọc xong dòng tin nhắn, cô lập tức nhớ đến điều Cung Bách vừa nói, chiều nay anh có việc ra ngoài gặp đối tác, thật đúng ý của cô.

Cô cẩn trọng suy nghĩ, nhớ đến đêm qua mà cô vẫn còn rùng mình, Cung Bách phát hiện cô đi với Tô Thẩm Dương, anh liền phát điên lên, hành hạ cô cả đêm. Dù sao thứ quý giá nhất cũng không giữ được, cô chẳng còn gì để mất nữa. Muốn quyến rũ được Tô Thẩm Dương, phải tận dụng mọi cơ hội để tiếp cận anh ta, cuộc hẹn ăn tối này, cô không thể từ chối.

Ánh mắt cô lộ rõ sự tinh ranh, Lạc Xuyên trả lời tin nhắn rồi nằm xuống giường, cô tỏ ra ngoan ngoãn để anh không nghi ngờ.

Cung Bách ngồi ở ghế sofa đối diện giường ngủ, anh vừa mở laptop làm việc vừa nói:

- Tối nay tôi sẽ về trễ, cô cứ ngủ trước, không cần chờ tôi.

Lạc Xuyên nằm trên giường, cô nhỏ giọng thốt lên:

- Ai thèm chờ anh chứ.

...

Buổi chiều, anh chuẩn bị tươm tất để đi gặp đối tác, bộ vest đen phẳng phiu khoác lên dáng người chuẩn chỉnh, đôi chân dài miên man bao người ao ước. Xịt một ít nước hoa mùi hương nam tính đầy mê hoặc, tóc vuốt keo gọn gàng cùng gương mặt đẹp hoàn mỹ.

Cô nhìn anh sửa soạn mà không khỏi trầm trồ, còn tỉ mỉ, nhiều công đoạn và tốn thời gian hơn cả cô.

Cung Bách bước đến đứng cạnh giường rồi nói với cô:

- Giúp tôi thắt cavat.

Công việc này cô vẫn thường làm vào mỗi buổi sáng nên đã quen. Lạc Xuyên liền ngồi dậy, cô quỳ gối trên giường, tỉ mỉ giúp anh thắt cavat.

- Anh đổi nước hoa à?

Cung Bách nở nụ cười:

- Cô thích mùi nào hơn?

Theo thói quen nên cô không nghĩ ngợi nhiều, thấy hôm nay mùi hương trên người anh khác lạ nên đã hỏi. Cung Bách lại lấy đó làm niền vui vì nghĩ cô rất quan tâm đến anh.

Lạc Xuyên vẫn chưa hết giận dỗi, cô hờ hững đáp:

- Không thích mùi nào cả.

Cô đã thắt xong cavat, vừa định quay đi thì anh liền ôm lấy eo cô rồi kéo cô sát vào người anh.

- Vậy cô thích mùi cơ thể tự nhiên của tôi à?

Chỉ có La Cung Bách mới nghĩ được những điều khiến người ta vừa nghe đã thấy đỏ mặt.

- Biến thái.

Bị cô mắng nhưng anh chẳng hề thấy ngại hay xấu hổ:

- Cô quá khen rồi.

Anh bỗng hôn lên môi cô một cái trong sự ngỡ ngàng của Lạc Xuyên, hành động của anh quá nhanh nên cô cũng chẳng kịp né tránh.

- Đến giờ tôi phải đi rồi. Ngoan ngoãn ở nhà chờ tôi về.

Nhìn anh quay lưng rời đi, trông lòng cô có chút lo lắng cho kế hoạch tối nay. Nhưng vì muốn tiếp cận Tô Thẩm Dương, cô không thể bỏ qua cơ hội này. Lạc Xuyên nhận thấy có vẻ như thiếu gia họ Tô đã có ý với cô, vậy nên cô cần phải đẩy nhanh tiến độ, khiến anh ta muốn cùng cô tính đến chuyện lâu dài.

...

Trong lúc những người hầu khác đang chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt mỏi, đột nhiên toàn bộ căn biệt thự chìm vào bóng tối. Những giọng nói không ngừng vang lên:

- Mất điện rồi sao?

- Sao lại cúp điện đột ngột thế này?

- Đúng đó, chẳng nghe thông báo cúp điện gì cả. Tôi còn chưa kịp tắm nữa, bây giờ mất điện rồi, không có nước nóng tắm thì lạnh chết đi được.

- ...

Khi người làm đang bận hoang mang thì Lạc Xuyên ranh mãnh đã trốn khỏi biệt thự từ cổng phụ. Từ khi nhận được tin nhắn của Tô Thẩm Dương, cô đã suy nghĩ cách để lẻn ra ngoài.

Lạc Xuyên đã đi theo lối hành lang dọc phòng ngủ để né tránh camera giám sát. Sau đó cô tìm đến công tắc điện ở cuối dãy hành lang và tắc đi cầu dao, hòng ngắt điện toàn bộ biệt thự khiến các camera giám sát không thể hoạt động được.

Nhân lúc những người làm khác đang hoang mang vì sự cố mất điện, Lạc Xuyên thành công lẻn ra ngoài, cô đã từ chối để Tô Thẩm Dương đến đón vì sợ bị phát hiện. Sau khi ra được khỏi biệt thự, cô bắt taxi đi đến điểm hẹn với Tô Thẩm Dương.

Lạc Xuyên ăn mặc xinh đẹp, dù vừa trải qua chuyện kinh hoàng tối qua nhưng cô mau chóng lấy lại tinh thần, tiếp tục thực hiện kế hoạch. Dù sao trong quá trình làm nhiệm vụ, gặp phải sự cố là điều khó tránh khỏi. Cô xem chuyện xảy ra giữ cô và anh chỉ là một tai nạn.

...

Địa điểm Tô Thẩm Dương hẹn gặp cô là tại một nhà hàng sang trọng, anh ta muốn mời người trong mộng một bữa tối thật hoành tráng và lãng mạn.

Ngay từ khoảnh khắc cô bước gần đến bàn ăn được đặt từ trước, thiếu gia họ Tô đã say đắm nhìn cô chẳng thể rời mắt. Anh ta đã đến trước khá lâu để chờ cô vì quá nôn nóng được gặp người đẹp.

Cô vẫn đẹp rạng ngời và đầy hấp dẫn. Hôm nay Lạc Xuyên khéo léo chọn một bộ trang phục kín đáo hơn để che đi những vết tích Cung Bách để lại trên người cô sau đêm cưỡng đoạt.

- Diệp tiểu thư, cô đến rồi.

Thẩm Dương vội đứng dậy, anh ta thể hiện sự ga lăng, nhanh nhẹn kéo ghế cho cô ngồi.

- Anh chờ tôi có lâu không?

Thiếu gia họ Tô liền lắc đầu:

- Chờ cô thì bao lâu tôi cũng chờ được.