Alpha Yếu Nhất Trong Lịch Sử

Chương 9: Thế giới thần kỳ



Editor: SoleilNguyen

Wattpad: WinnyChan275

Alpha yếu nhất trong lịch sử

Tác giả: Trầm Ái

Chương 9: Thế giới thần kỳ

======***======

Ngay khi Siren thở phào nhẹ nhõm, giọng nói có chút lo lắng của bé con từ ngoài cửa vang lên: "Siren, anh không sao chứ? Đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Mộ Thanh đứng ở ngoài cửa, đang do dự có nên hỏi lại lần nữa không, cánh cửa đột nhiên mở ra, nhìn cả người Siren gần như ướt đẫm, Mộ Thanh kinh ngạc nhướng mày, sắc mặt ngài Siren tái nhợt hơn vừa rồi một chút, cách đây không lâu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Siren cụp mắt xuống, "Không sao, chỉ là kỳ động dục đến mà thôi" giọng điệu lãnh đạm, lời nói rõ ràng truyền vào lỗ tai của Mộ Thanh, "Kỳ động dục?" Mộ Thanh lặp lại như không nghe rõ, đôi mắt tròn xoe đen láy bởi vì kinh ngạc càng trở nên tròn trịa hơn, bóng dáng Siren được phản chiếu rõ ràng, giọng nói hắn nhẹ nhàng hơn khi nãy một chút: "Ừ, là kỳ động dục."

Mộ Thanh cuối cùng cũng có thể khẳng định vừa rồi mình nghe không lầm, nhưng kỳ động dục là cái gì a, không lẽ như cậu nghĩ, ngài Siren đã lâu rồi không làm cái đó, nên muốn cái đó sao?

Cũng đúng, mặc dù ngài Siren trông khá lạnh lùng, nhưng là ngoài lạnh trong nóng, hơn nữa lại thành thục cẩn trọng, nhất định đã có bạn gái rồi, nói không chừng hai người họ sẽ kết hôn, ngài Siren tốt như vậy, sau này chắc chắn sẽ là một người đàn ông mẫu mực của gia đình.

Mộ Thanh ngơ ngác nhìn khuôn mặt tuấn tú của Siren, không biết tại sao đột nhiên mình lại có chút buồn bã, cũng không phải quá buồn bã, giống như một đám mây đen đột nhiên từ đâu bay đến trên bầu trời trong xanh, khiến người ta vô cớ cảm thấy chán nản, "Vậy nếu ngài Siren không có việc gì, tôi đây về phòng trước."

Mộ Thanh nói xong liền xoay người đi về phòng, thế giới này thật là đáng ghét, cậu muốn về nhà!

Lúc Mộ Thanh rời đi cũng không có nhìn thấy dáng vẻ ngoài lạnh trong nóng của Siren, mà khi cậu rời đi sắc mặt hắn đột nhiên tối sầm lại, ánh mắt vốn mang theo nụ cười ôn hòa ngay lập tức trở nên lạnh lẽo, khóe môi cũng trở về trạng thái ban đầu, mím chặt, sắc mặt lạnh lùng u ám.

Siren nhìn bé con không vui trở về phòng, vẫn không hiểu sao vừa rồi còn tốt, trong nháy mắt liền rời đi, hắn chỉ là nói mình đang đến kỳ động dục, bé con liền không vui sao.

Không phải Siren chưa từng nghĩ tới bé con là do kẻ địch khác phái tới, nhưng hắn không quan tâm, hắn hoàn toàn không quan tâm phía sau bé con có người chống lưng hay không, nếu có, tốt nhất là tìm ra người đó và giết chết hắn, hắn chỉ muốn bé con toàn tâm toàn ý nghĩ đến hắn, nhìn đến hắn, hắn không muốn bé con ghê tởm mình như những người khác, bất cứ ai cũng có thể coi hắn là "quái vật", nhưng bé con thì không được!

Siren không cần nghĩ cũng biết những alpha quý tộc tự nhận mình có dòng máu cao quý sẽ gọi hắn là gì, nếu không phải "ác quỷ", "quái thai" thì cũng là "rệp trong thùng rác".

Ha ha, vậy thì sao, hắn có thể khiến cho bọn chúng chết không có chỗ chôn, Siren khuôn mặt vô cảm chậm rãi kéo khóe môi, vẻ mặt hung ác lộ ra hoàn toàn, khiến người ta rùng mình, "Trêu chọc ta xong liền muốn chạy trốn sao?" những lời còn lại thì thầm trong kẽ răng: "Thật là một cậu bé ngây thơ"!

Mộ Thanh trở về phòng, chỉ muốn lăn lộn trên giường, lại vô tình chạm vào công tắc của chiếc nhẫn trên ngón áp út, một con mèo trắng như tuyết có cánh sau lưng lập tức xuất hiện trước mặt cậu, đôi mắt màu xanh lam nhìn vào Mộ Thanh khiến cậu cảm thấy đáng yêu đến mức trong lòng run lên, nỗi buồn trong nháy mắt bị thứ đáng yêu này chữa khỏi.

Mộ Thanh cẩn thận chạm vào đôi cánh của nó, ngạc nhiên hỏi: "Cậu là mèo máy sao?" Mèo con xoay người trên không trung nói: "Ta là Miên Miên" giọng nói mềm như bông, đúng như tên gọi của nó "Ta là quang não của cậu, cậu có bất cứ yêu cầu gì có thể tìm ta nha, cậu chủ nhỏ" nói xong còn nháy mắt tinh nghịch.

Mộ Thanh suy nghĩ một chút, nói: "Cậu có thể nói cho tôi biết một chút chuyện bình thường ở đây được không, chính là chuyện mà mọi người đều biết, càng chi tiết càng tốt."

"Đương nhiên là có thể!" Miên Miên nghiêm túc nói: "Bây giờ chúng ta đang nghiên cứu chính là liên tinh tú trẻ em khai sáng hệ liệt đế quốc tổng Liên Bang, được viết bởi nhà khoa học văn hóa vĩ đại nổi tiếng Dale Spencer, đây là chương thứ nhất của tuyển tập đầu tiên" khóe miệng Mộ Thanh giật giật, như thể đã bị mù chữ, nhưng vẫn ngồi nghiêm chỉnh chăm chú lắng nghe, nhưng nghe xong, Mộ Thanh chỉ cảm thấy cả người không ổn.

Thế giới này thật kỳ lạ, thần sáng tạo của thế giới này chắc không phải là đang nhắm mắt khi tạo ra con người đi, không có phụ nữ còn chưa nói, đàn ông cư nhiên còn có thể phân ra thành ba loại, cái gì mà alpha, beta, và một số omega cực kỳ thưa thớt quý hiếm, Mộ Thanh chợt nhớ tới nữ giới thường hy vọng nam giới có thể sinh con, cậu nghĩ vị thần sáng tạo của thế giới này nhất định là phụ nữ.

Quang não Miên Miên vẫn còn đang tiếp tục nói, nhưng suy nghĩ của Mộ Thanh lại có chút lệch lạc, câu được câu không mà nghe.

Tóm lại là alpha rất mạnh, beta khá bình thường, còn omega thì quý hiếm, alpha có thể kết hôn với beta hoặc omega, beta cũng có thể kết hôn với omega, nhưng thường rất ít, omega có chức năng sinh sản quý giá, nhưng bọn họ cũng rất mỏng manh, giá trị vũ lực thấp, chỉ có thể dựa vào một alpha mạnh mẽ.

Nói tóm lại, alpha chiếm giữ vị trí cao nhất của kim tự tháp, một số alpha quý tộc thậm chí còn hơn thế nữa, họ có tham vọng, mỗi alpha được huấn luyện đều giống như một cỗ máy giết chóc, họ có năng lực, chế tạo phi thuyền, tấn công các tinh cầu khác, là những kẻ cuồng chiến tranh, là chúa tể của vũ trụ, và chỉ có omega của chủng tộc họ mới có thể kiềm chế được họ.

Nói tóm lại, họ là một chúa tể vũ trụ đầy rẫy những mâu thuẫn nhưng có tính cách mạnh mẽ, tiếp theo là một số biên niên sử giữa các vì sao, đại diện của mười nhân vật xuất sắc hàng đầu đế quốc và phong tục tập quán của hành tinh liên bang, Mộ Thanh nghe xong choáng váng, chỉ hiểu được đại khái, chúa tể vũ trụ sau này chia thành đế quốc và liên bang, không ai biết nó được phân chia như thế nào, nhưng các nhà lãnh đạo và dân thường của hai bên rất thân thiện với nhau, giúp đỡ cho nhau, Mộ Thanh nghe vậy chợt nhớ tới hai hệ thống trồng hoa của mình.

Mộ Thanh cắt ngang lời giải thích của Miên Miên, đột nhiên hỏi: "Vậy cậu có biết ngài Siren là loại nào không?" không đợi Miên Miên trả lời, cậu lẩm bẩm một mình: "Không cần nói tôi cũng biết, ngài Siren nhất định là một alpha, ngài Siren mạnh mẽ như vậy..."

"Không, ngài Siren là một omega cao quý" giọng nói mềm như bông đột nhiên trở nên nghiêm nghị, con mèo trắng nhỏ nói đến chủ nhân của mình với vẻ mặt nghiêm túc.

"Cái, cái, cái gì?" Mộ Thanh sợ tới mức ăn nói lắp bắp, ngài Siren cư nhiên là một omega!

Trời ơi, trời ơi, Mộ Thanh đã không còn tâm trạng nghe Miên Miên giải thích nữa, cậu chỉ nhớ omega sẽ động dục, phải uống thuốc ức chế, nếu không sẽ xảy ra chuyện cực kỳ tồi tệ, a a, sáng nay ngài Siren còn nói hắn tới kỳ động dục, chắc không có chuyện gì đi, Mộ Thanh nhanh chóng nhảy xuống giường, còn chưa kịp xỏ giày, liền mở cửa chạy về phía phòng Siren ở bên cạnh!

Bịch bịch bịch!

Tiếng gõ cửa dồn dập vang lên, theo sau là lời nói gấp gáp của bé con: "Siren, anh có ở đó không? Anh không sao chứ, đã uống thuốc ức chế chưa?"

Siren mở cửa ra, đập vào mắt là đôi má đỏ bừng của bé con vì đang chạy, hắn lo lắng nhìn vào đôi mắt đen ngấn nước của cậu, hơi thở nặng nề khiến Siren chỉ cảm nhận được mùi của bé con xung quanh, hắn thất thần nghĩ: Không lẽ bé con được làm từ mật ong ư? Sao có thể ngọt như vậy!