Âm Hôn Khó Chia Lìa

Chương 74: Thiên la địa võng



Vận may hôm nay cũng coi như là tốt vì hôm nay Tần địa sư đúng dịp ở nhà, ông ấy nhìn thấy tôi thì ngạc nhiên, rồi vội để chúng tôi vào nhà.

Tôi cũng không khách sáo nhiều, trực tiếp đề cập luôn đến vấn đề của Hà Thúy Miêu.

"Chồng nhà bà ấy được chôn cất thật là kỳ quái, cha mẹ chồng được chôn càng kỳ quái. Năm đó chú đã nói rồi nhưng bà ấy không nghe, sau này bà ấy làm bà cốt, chú càng khó nói." Tần địa sư cười khổ nói với tôi.

Nông thôn mà, chuyện địa sư cũng linh tinh, Hà Thúy Miêu cũng được coi như một nửa đồng nghiệp, nói gì đó không tốt, thì người ta cũng chỉ cho rằng ông ấy không có phong thái, căn bản sẽ không cho rằng ông có bản lĩnh.

Người ngoài nghề thì xem náo nhiệt, người trong nghề thì xem xuất đạo từ dạo môn nào, đây cũng là lý do vì sao bà ngoại tôi dù làm ăn không tốt nhưng khi Tần địa sư nghe tôi nói tôi là người của Xem Hương Môn thì cho tôi là cao thủ.

Theo như Tần địa sư nói, mệnh của Hà Thúy Miêu vốn là không con, ông ấy còn sợ chúng tôi không tin nên đưa ngày sinh bát tự của Hà Thúy Miêu cho chúng tôi, ông nói là do lúc trước thấy mộ phần chồng của Hà Thúy Miêu không đúng lắm nên cố ý vụng trộm hỏi.

Mệnh của bà ta cũng coi như là không được tốt, bà sinh liên tiếp ba đứa con gái, đừng nói đến cha mẹ chồng bà ta khinh thường bà ta mà ngay cả chồng bà ta cũng thế, lúc ăn cơm không cho bà cùng ba đứa con gái ngồi chung bàn, chồng của bà ta ở bên ngoài làm công nhật, ăn nhậu chơi gái cờ bạc đều dính, lấy tiền trong nhà không nói mà lúc trong nhà không có tiền ông ta còn lấy hạt kê trong nhà đem đi bán, mua giày dép quần áo cho nhà thổ trái phép.

Sau này Hà Thuý Miêu đột nhiên sinh được một đứa con trai, chồng của bà ta liền rất phấn khởi, nhưng vào ngày con trai đầy tuần, ông ta lái chiếc xe máy hư lao xuống ruộng, bị gãy cổ, cầm cự không qua ba ngày liền lìa đời.

Mọi người đều nói Hà Thúy Miêu mệnh khổ, cách hai năm sau đó mẹ chồng bà ta chết, chưa tới ba năm từ ngày chồng mất thì cha chồng cũng chết luôn, còn một mình bà ta dẫn theo ba gái một trai mà sống, bà ta bắt rắn ngâm rượu, lại trị ít bệnh linh tinh, sau này làm bà cốt, tiền kiếm được cũng không ít.

"Con sẽ xem bát tự sao? Bát tự này của bà ấy không cần tinh ý vẫn nhận ra, do nó thô thô một hàng liền biết chỗ nào không đúng." Tần địa sư lấy giấy viết ra bát tự, nhìn tôi cười khổ, nói: "Đây cũng là nguyên nhân tại sao rắn xuất hiện trong mộ ông cụ Vệ mà chú không ngăn cảng, vì người như bà ấy rất kỳ quái!"

Tề Sở dựa vào đạo môn, lập tức bấm bấm ngón tay để tính, anh ta càng tính, mồ hôi lạnh trên trán liền chảy ròng ròng.

Anh ta nhẹ giọng nói với tôi: "Theo như bát tự, mệnh trung của bà ta định là không con, 24 tuổi địa võng, cộng thêm xông xác, mệnh phạm Thái Tuế, căn bản tránh không khỏi, hơn nữa mệnh này của bà ta là cực khổ, không tài không khố."

Người ở thế hệ của bà ta thì việc kết hôn sớm, ba năm ôm hai con rất bình thường, nên hai mươi bốn tuổi đến con trai cũng đã sinh ra rồi, nghe nói lúc bà 17 tuổi đã kết hôn.

Nam sợ Thiên La, nữ sợ Địa Võng.(*)

(*)Mọi tìm hiểu tại đây nhé: tutru.khosachquy.com/bat-tu-than-sat-phan-tich-thien-la-dia-vong-nid-390021.html

Nhưng Hà Thuý Miêu năm nay đã 54 rồi, có con,.nhìn qua cũng rất có tiền tài.

"Bà ta với Vệ Kiến Quốc quen biết nhau lâu rồi sao ạ?" Bà cụ Tằng với bà ta là do Vệ Kiến Quốc nối đường dây, hơn nữa khi nhà Vệ Kiến Quốc xảy ra chuyện người thứ nhất họ tìm là Hà Thuý Miêu và bà ta cũng là người xông lên đầu tiên.

Tần địa sư cười ha hả, hướng về phía tôi nói: "Hai đứa con trai của Vệ Kiến Quốc là được bà ta giới thiệu đi vào trong thành phố vận chuyển hàng, bởi vậy mới phát tài, hai anh em nhà họ Vệ vào dịp lễ, dịp Tết không quên đến hiếu kính với bà ấy, con nói xem có quan hệ không."

Tôi cùng Tề Sở liếc nhìn nhau, tim đập như muốn nhảy lên cổ, nếu thật là như vậy, vậy ngọn nguồn của tất cả mọi chuyện đều nằm ở chỗ Hà Thúy Miêu, thế mà tôi với Tề Sở còn có chút đồng tình với bà ta nữa.

Mồ hôi lạnh không khỏi tuôn ra ròng ròng, tôi với Tề Sở không thể nào nghĩ ra được một bác gái trung niên bình thường thế mà lại giấu diếm sâu như vậy.

"Hai con tại sao lại hỏi chuyện về bà ấy?" Tần địa sư rót trà cho chúng tôi, cười thấp thấp nói: "Chú khuyên hai con đừng chọc vào bà ấy, tuy rằng nhìn bà ấy không ra gì thật nhưng mấy năm nay ấy, số người chọc trúng bà ấy luôn có kết cục không tốt, cha mẹ chồng của bà chính là minh chứng tốt nhất, chết rồi còn bị chôn ở một chỗ như vậy."

Tôi cùng Tề Sở ho khụ khụ, nếu nói về xem phong thủy, có lẽ Tề Sở có thể nhìn ra một chút gì đó rồi, nhưng người trong nghề chân chính vẫn là Tần địa sư mà, vả lại ông ấy còn là chỗ thân quen thế là tôi liền chớp chớp mắt với Tề Sở, thấy anh ta gật đầu, lúc này tôi mới nói ra chuyện về Hà Thúy Miêu.

Tần địa sư nghe xong, phải qua một lúc lâu mới trầm giọng nói: "Dùng dương thọ mượn nợ âm... Vậy chính là nói, chồng của bà ấy hay ngay cả cha mẹ chồng đều chết là do bà ta qua mốc tuổi 24."

Nói cách khác, chồng cùng cha mẹ chồng của Hà Thúy Miêu chết có khả năng liên quan đến bà ta.

Lúc này thật vừa vặn chị Dương gọi điện đến, nói tới chỗ chúng tôi phát vị trí rồi, tôi nói với Tần địa sư là cùng đi chung đi, những việc này có người ở địa phương ra mặt cũng tốt hơn so với chỉ có mấy người ngoài là chúng tôi.

Tần địa sư vốn không chịu đi, Tề Sở đột nhiên rút ra kiếm gỗ đưa tới trước mặt ông ấy nói: "Nếu thầy có thể chọn bảo địa, tự nhiên cũng nhận ra vật báu."

Tần địa sư chỉ liếc mắt một cái liền lập tức đứng lên, hướng về phía Tề Sở cung kính chắp tay hành lễ, rồi thì thu dọn đồ và đi theo chúng tôi.

Ông ấy cũng có xe, ở trên đường nhìn Tề Sở không rời nói: "Chú không dám nghĩ đến đệ tử chân truyền của Thiên Sư Phủ cư nhiên lại đến nơi này, cũng không ngờ đến Thiên Sư Phủ vây mà lại nhận đệ tử họ ngoài."

Tề Sở chỉ lắc đầu cười khổ, đã đến cửa nhà Hà Thúy Miêu, anh ta quen cửa quen nẻo liền trèo tường tiến vào, hương khói bên trong đã dứt.

Tần địa sư đối quá trình đưa tang hạ táng rất quen thuộc, nghe chúng tôi nói xong liền đi thẳng đến quan tài, nhìn quan tài một lúc, đi quanh quan tài ba vòng, lúc này mới nói với chúng tôi: "Không cần nhìn, trong quan tài này là chồng của Hà Thúy Miêu."

Người này đã chết mười mấy năm, tại sao lại sạch sẽ như vậy còn để ở chỗ này?

Đừng nói đến quan tài mà ngay cả bộ xương khô kia cũng được dọn rất sạch sẽ, giống như mô hình giả đặt ở trường y làm thiết bị.

Chị Dương liếc nhìn mấy lần, hướng về chúng tôi nói: "Thi thể này rất kỳ quái, không có dấu vết của côn trùng đục qua, giống như là máu thịt đồng thời tách lìa..."