Âm Hôn Lúc Nửa Đêm

Chương 88: Có tin bổn phu nhân chỉnh chết cô hay không



Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Sau khi nữ quỷ khôi phục chân thân, quỷ khí quanh người càng thêm tinh thuần, Lam Cảnh Nhuận rút kiếm đứng ở bên cạnh tôi, thấp giọng nhắc nhở nói: “Nữ quỷ này ít nhất có tu vi ngàn năm, phải cẩn thận.”

Tôi gật đầu.

Ninh Ninh bên kia đã giải thích xong với ba mẹ cậu ấy, nữ quỷ nhìn qua bọn họ, trong mắt bắn ra tia ác độc, nhíu mày lại, xông về phía tôi và Lam Cảnh Nhuận.

“Tao giết chúng mày trước!”

Tôi và Lam Cảnh Nhuận tách ra, nữ quỷ vồ hụt, xoay người lại xông về phía tôi, tôi đâm tới một kiếm, nữ quỷ giơ tay muốn chắn, lại không ngờ bị Vô Cực Ngọc Giản đâm xuyên qua bàn tay, nháy mắt tay của cô ta dần trong suốt, lập tức thu bàn tay lại.

“Đây là pháp bảo gì!” Cô ta kinh ngạc.

Đương nhiên là thứ tốt rồi!

Tôi không để ý đến cô ta, rút kiếm lại đâm tới lần nữa, nữ quỷ tránh ra, lại không ngờ dẫm trúng bẫy rập Lam Cảnh Nhuận bày ra lúc trước, dưới chân lập tức bốc cháy lên một pháp trận, bao vây cô ta ở giữa.

Lam Cảnh Nhuận lập tức niệm chú thi pháp, nữ quỷ bị nhốt ở trong không thể động đậy, kêu rên mấy tiếng, tôi lại cảm thấy có chút kỳ quái.

Quả nhiên pháp trận của Lam Cảnh Nhuận lợi hại, nhưng nữ quỷ này ít nhất cũng có tu vi ngàn năm, sao lại không chịu nổi một kích như vậy?

Nhưng mà, bóng dáng của của cô ta lại thật sự đang dần trong suốt.

Đồng thời, ánh mắt của cô ta cũng vẫn luôn nhìn ba mẹ của Ninh Ninh ở trong phòng, cầu cứu bọn họ: “Ba… Mẹ… Cứu con! Cứu con!”

“Cứu cái đầu mày!” Ninh Ninh giận dữ mắng cô ta.

Nữ quỷ ác độc nhìn Ninh Ninh, lại tiếp tục cầu cứu: “Ba! Mẹ… Con là con gái của các người! Con thật sự…”

Chú dì nhìn nhau một cái, nhìn nữ quỷ, khó khăn lắc đầu: “Không… Cô là quỷ… Không phải là Ninh Ninh…”

“Mẹ! Con là thật! Cứu con! Cứu con! Con sẽ bị hồn phi phách tán… Mẹ…”

Mẹ Ninh Ninh mặt lộ vẻ không đành lòng, Lam Cảnh Nhuận sợ bà dao động, lạnh giọng quát bảo nữ quỷ im lặng: “Câm mồm! Không cần yêu ngôn hoặc chúng!”

Ánh mắt của nữ quỷ càng thêm ác độc.

Trực giác nói cho tôi, nữ quỷ này khẳng định còn có năng lực tự bảo vệ mình, chỉ là, vì sao cô ta còn không sử dụng?

Ngay ở lúc tôi thầm kỳ quái, tôi bỗng nhiên nhận thấy được một cổ âm khí kỳ quái xuất hiện ở trong sân, cơ thể bỗng nhiên bị trói ở tại chỗ.

Lam Cảnh Nhuận cũng bị trói không thể niệm chú, nữ quỷ nằm ở trong trận pháp kia cười lớn từ trên mặt đất đứng lên.

“Hừ, chúng mày cho rằng, tao nhìn không ra sân này bố trí trận pháp sao? Chút tài mọn!” Cô ta khinh thường hừ nhẹ.

“Cô bị thương là giả vờ?” Tôi giật mình.

Nữ quỷ nhìn tôi một cái: “Đương nhiên.” Cô ta nhìn về phía ba mẹ Ninh Ninh đang phát run trong nhà, hung tợn nói: “Tôi vốn tưởng các người sẽ cứu tôi, tôi là con gái của các người, nhưng… Nhưng các người lại tình nguyện nhìn tôi chết một lần nữa!”

Trong nháy mắt cảm xúc của cô ta mất khống chế, duỗi móng sắc đánh về phía người nhà Ninh Ninh.

Tôi sợ Ninh Ninh bị thương, cũng không biết lấy sức lực từ nơi nào, trong cơ thể đột nhiên bộc phát ra một cổ linh lực, tránh thoát trói buộc của nữ quỷ, giơ tay ném trường kiếm trong tay về phía cô ta.

Trường kiếm đâm trúng lưng của nữ quỷ, lại xuyên qua từ trước mặt, nữ quỷ đứng lại, dừng lại không thể tin tưởng nhìn về phía tôi, ngọc giản tạo thành tổn thương làm khuôn mặt của cô ta vặn vẹo, lại lảo đảo đi lên phía trước hai bước.

Nhưng mà vừa đi, đã vượt qua phạm vi cảm ứng của Vô Cực Ngọc Giản với tôi, ngọc giản hóa thành một ánh sáng từ trên người cô ta bay trở về trên cổ tay tôi, biến thành vòng ngọc kia.

Nữ quỷ ngạc nhiên, ngực của cô ta bị Vô Cực Ngọc Giản tổn thương đã trong suốt rất nhiều, pháp lực yếu bớt không ít, Lam Cảnh Nhuận cũng nhân cơ hội tránh thoát trói buộc của cô ta.

Tôi hóa Vô Cực Ngọc Giản thành trường kiếm một lần nữa, lúc này nữ quỷ mới phản ứng lại, mắng một câu đáng chết, lập tức đánh về phía tôi.

Tôi và cô ta so qua mấy chiêu, lúc này cô ta đã không còn cố kỵ bất kì cái gì, rất nhanh tôi đã ở thế hạ phong.

Lam Cảnh Nhuận muốn tiến lên hỗ trợ, bị một chưởng của nữ quỷ hất ra, ngã ở trên mặt đất, phun ra một búng máu, đồng thời, nữ quỷ triệu hồi ra một đám cô hồn dã quỷ, để cho bọn họ cuốn lấy Lam Cảnh Nhuận.

Tôi muốn phân thần đi xem tình huống của hắn, bị nữ quỷ phát hiện, phất tay đánh vào trên tay của tôi. Đau đớn kịch liệt lập tức bùng phát ở trên tay, tay của tôi buông lỏng xuống, trường kiếm bị đánh bay, rơi ở trên mặt đất.

Miệng vết thương trên tay còn đang tiếp tục rách, lại có dịch ăn mòn màu đen như trên sàn nhà lầu hai.

Tôi lập tức muốn lau đi, lại chỉ có thể cảm nhận được đau đớn càng sâu.

Nữ quỷ bóp lấy cổ của tôi, kéo tôi đến trước mặt cô ta, mặt mũi hung tợn, tôi nghe được cô ta kinh ngạc một tiếng: “Linh Thể Thuần Âm?”

Ha ha, lại bị phát hiện…

“Giết thật đúng là lãng phí…” Nữ quỷ tự mình thì thào.

Ha ha, cảm ơn ân không giết…

“Vậy tao sẽ uống máu của mày!”

Đại gia cô!

Trên cổ bỗng nhiên truyền đến một trận đau đớn, nữ quỷ lại thật sự cắn vào cổ của tôi.

Ừng ực, tôi có thể nghe thấy tiếng máu trong cơ thể mình bị cô ta điên cuồng nuốt xuống bụng.

Cô cho rằng cô là quỷ hút máu sao!

Trong lòng tôi rống giận, muốn triệu hoán Vô Cực Ngọc Giản, nhưnng bởi vì không vượt qua phạm vi cảm ứng nên không có bất kì tác dụng gì.

Giờ phút này thật là vô cùng hối hận không dẫn Mặc Hàn đến đây, nhớ tới Mặc Hàn, tôi nhớ tới một chuyện khác.

Khóe mắt liếc nữ quỷ còn đang hút máu, tôi dùng hết sức lực toàn thân, cuối cùng nâng tay lên, lấy Quỷ Tỉ trên vành tai xuống.

“Lúc này dựa vào mày đó!” Trong lòng tôi nói với Quỷ Tỉ, nhìn thấy tiểu quỷ bên trên cố gắng gật đầu với tôi.

Tôi biến lớn Quỷ Tỉ, nắm trong tay, trong lòng mặc niệm chú ngữ Mặc Hàn dạy, Quỷ Tỉ phát ra ánh sáng đen, không có địa phương có thể đóng dấu, tôi trực tiếp vỗ Quỷ Tỉ vào trên người nữ quỷ.

Nữ quỷ phát ra một tiếng kêu rên cực kỳ thống khổ, bỏ qua tôi.

Tôi ngã trên mặt đất, thấy chỗ trên vai cô ta bị tôi đóng dấu, phát ra ánh sáng đen quỷ dị.

Trong ánh sáng đen, đang hình thành một lốc xoáy nhỏ.

Ninh Ninh lao tới nâng tôi dậy, kéo tôi sang một bên, Lam Cảnh Nhuận cũng rốt cuộc giải quyết tiểu quỷ bên kia, rút ra trường kiếm của tôi, đứng ở bên người tôi và Ninh Ninh.

Chỉ là ngay cả sức lực cầm kiếm tôi lại không có.

Trong lốc xoáy truyền đến quỷ khí tinh thuần, nữ quỷ vô cùng thống khổ ngã trên mặt đất, như lốc xoáy xé rách cơ thể của cô ta.

Một bàn tay màu xanh từ trong lốc xoáy trên bả vai của cô ta vươn ra, rơi trên mặt đất, chống đỡ, một con trâu giác từ trong lốc xoáy bò ra.

Ở trong kêu rên của nữ quỷ, rốt cuộc một con quỷ đầu trâu cũng xuất hiện, mà lốc xoáy kia cũng đã biến mất.

Nữ quỷ đã bị lốc xoáy lăn lộn không nhẹ, nhưng bởi vì uống máu của tôi, tu vi cũng không mất nhiều.

Quỷ đầu trâu đứng ở một bên, Lam Cảnh Nhuận đề phòng nhìn nó và nữ quỷ.

Tôi miễn cưỡng chống đỡ cơ thể đã không có một chút sức lực, tôi nói với quỷ đầu trâu: “Giải quyết cô ta.”

Quỷ đầu trâu hiểu ý, lập tức đánh nhau với nữ quỷ.

Nhưng nữ quỷ vừa đấu pháp với quỷ đầu trâu, vừa lại triệu hồi ra một đám tiểu quỷ đối phó chúng tôi.

Lúc trước tôi bị nữ quỷ bắt lấy là bởi vì bị thi pháp không thể động, thật vất vả phản kháng mới triệu hồi ra quỷ đầu trâu này, hiện tại cả người sức lực đều như là bị rút cạn, càng không thể động đậy.

Đám tiểu quỷ kia tự nhiên cũng chỉ có thể giao cho Lam Cảnh Nhuận đối phó.

Trên tay Ninh Ninh cũng cầm một đống bùa, thấy có cá lọt lưới xông phía chúng tôi, lập tức dán lên.

Nữ quỷ không địch lại quỷ đầu trâu, ở dưới xích sắt thật mạnh, rất nhanh tan thành mây khói, các tiểu quỷ không có chỉ huy, sợ hãi Lam Cảnh Nhuận, rối rít bắt đầu rút lui.

Lam Cảnh Nhuận cũng không đuổi tận giết tuyệt, không có đuổi theo, vẫn bảo vệ ở bên người tôi và Ninh Ninh.

Linh lực của tôi cũng tới lúc khô cạn, quỷ đầu trâu không có linh lực của tôi chống đỡ, chậm rãi hóa thành một làn khói đen, ở không trung tiêu tán không thấy.

Ngay lúc tất cả mọi người muốn thở phào, tôi lại đột nhiên cảm giác sau lưng chợt lạnh, như bị con quỷ thai kia đi theo chị họ bám vào người, có cái gì đó chui vào thân thể của tôi.

Trong lòng căng thẳng, còn không kịp nói với Lam Cảnh Nhuận, tôi đã nghe thấy mình mở miệng: “Hừ, ngu xuẩn!”

Ninh Ninh sửng sốt: “Tử Đồng, cậu nói cái gì?”

“Tôi nói cậu xuẩn!” Tôi nghe thấy mình nói.

Ninh Ninh vẻ mặt mờ mịt, sắc mặt Lam Cảnh Nhuận nhìn tôi biến đổi, lập tức kéo Ninh Ninh thối lui về sau.

Tôi cảm giác mình cười dữ tợn, từ trên mặt đất đứng lên.

Sao tôi lại có sức lực?

“Tử Đồng, cậu làm sao vậy?” Ninh Ninh khó hiểu nhìn tôi, lại nhìn về phía Lam Cảnh Nhuận: “Cảnh Nhuận đạo trưởng, Tử Đồng thậy kỳ quái…”

“Nàng bị nhập vào người.” Lam Cảnh Nhuận đen mặt nói.

Ninh Ninh chấn động, lập tức quát với nữ quỷ bám vào trong thân thể tôi: “Cô nhanh cóng rời khỏi thân thể của Tử Đồng!”

“Mơ tưởng! Đây chính là Linh Thể Thuần Âm, từ bỏ, thì tao cũng đừng nghĩ tìm được một thể xác tốt hơn cái này!” Nữ quỷ trong thân thể tôi cười khẽ.

Lam Cảnh Nhuận dần nhìn ra đây là ai, nhíu mày nói: “Không phải là cô bị quỷ đầu trâu kia đánh tan sao? Sao còn có năng lực nhập vào người?”

“Phân Hồn Thuật mà thôi, chúng mày đánh tan chỉ là một phần hồn phách của tao, đại bộ phận hồn phách khác, đương nhiên tao phải dùng để cướp thân thể này!” Nữ quỷ như là bởi vì tìm được thân thể thích hợp thật là cao hứng, thoải mái hào phóng nói cho Lam Cảnh Nhuận.

Mặt của Lam Cảnh Nhuận càng đen.

Buồn bực đêm nay của nữ quỷ, giờ phút này như toàn bộ đã không có: “Không nghĩ tới, đánh bậy đánh bạ, lại có thể bị tao gặp phải Linh Thể Thuần Âm này, như vậy tao chỉ có thể sinh sống với người sống, một ngàn năm qua, cũng không biết người sống sống những ngày tháng như thế nào, Ha ha…”

Sống cái đầu cô, mau cút đi ra ngoài trả lại thân thể cho tôi!

Ninh Ninh cũng tức giận: “Này! Tôi nói cho cô, chồng của Tử Đồng chính là minh vương đại nhân, cô nhanh cút ra đây! Bằng không chờ hắn tới, cô chịu không nổi mà chạy trốn đâu!”

Đúng! Để Mặc Hàn dạy dỗ cô chịu không nổi mà chạy trốn!

Nữ quỷ nghe thấy, hơi sửng sốt, ngay sau đó cười càng làm càn: “Ha hả… Minh vương… Mày cho rằng minh vương là cải trắng bên đường, nói thấy là thấy sao? Tao đã thành quỷ một ngàn năm, đến nay đều chưa bước vào Minh Cung, mày còn nói là minh vương?”

Đó là cô quá kém!

Ninh Ninh chính là máy bay yểm trợ ẩn hình của minh vương đại nhân nhà chúng tôi!

Lam Cảnh Nhuận sợ tự tiện tiến lên sẽ tổn thương đến tôi, giờ phút này cũng nhắc đến Lãnh Mặc Hàn: “Cô chưa thấy qua minh vương là chuyện của cô, Tử Đồng là Linh Thể Thuần Âm, minh vương tự nhiên đối xử với cô ấy không bình thường! Cô mau ra đây, tôi còn có cơ hội đưa cô đi siêu độ, nếu không, chờ minh vương tới, cô sẽ biết là hậu quả gì!”

Ngón tay của nữ quỷ đặt ở chỗ cằm, tự suy nghĩ một chút, ngay sau đó cười xinh đẹp: “Tao nghe nói minh vương phong lưu thành tánh, hắn tới, vừa lúc tao cũng không ngại vào Minh Cung hầu hạ hắn.”

Tôi để ý!

Phong lưu thành tánh cái đầu cô!

Mặc Hàn nhà chúng tôi chính là một người chung tình, em trai hắn chính miệng chứng thực qua!

Còn hầu hạ?

Tin bổn phu nhân chỉnh chết cô hay không!

Tôi là rít gào trong lòng, một cổ linh lực từ trong cơ thể tôi bùng nổ, tôi lờ mờ cảm thấy như có thể đoạt lại quyền khống chế của thân thể, đang muốn dẫn đường cho cổ linh lực kia đẩy âm khí trong cơ thể ra ngoài, trên cổ tay lại đột nhiên truyền đến một lực lượng, ngăn cản hành động của tôi.

Bởi vì hồn phách của tôi còn ở trong thân thể, thứ tôi nhìn thấy đều là thứ trong tầm mắt, nữ quỷ không cúi đầu, tôi cũng không thể thấy có phải trên cổ tay có khác thường hay không.

Chỉ là có thể cảm nhận được, đó là vòng tay Vô Cực Ngọc Giản tôi đeo trên tay kia.

Vì sao Vô Cực Ngọc Giản muốn ngăn cản tôi đoạt lại thân thể?

Tôi lại thử cảm ứng cổ linh lực kia lần nữa, chỉ là trong cơ thể lại trống không, lại không có bất kì tung tích của linh lực gì.

Ninh Ninh như là suy nghĩ không ít thứ, lại mở miệng lần nữa: “Ai nói minh vương phong lưu thành tánh? Tôi thấy hắn đối xử với Tử Đồng rất tốt! Này, cô nói, sao minh vương phong lưu thành tánh? Lấy ra chứng cứ cho tôi! Nếu là sự thật, tôi nhất định đến nói cho Tử Đồng!”

Tuy rất cảm động Ninh Ninh giảng nghĩa khí như vậy, nhưng mà cô nương, trọng điểm tôi có thể lệch, cậu đừng có lệch!

Trước để tiểu kỹ nữ kia từ trong thân thể của tôi cút đi!

Lam Cảnh Nhuận nhìn ra được, dù thế nào nữ quỷ cũng không chịu trả lại thân thể cho tôi, thừa dịp cô ta còn dễ nói chuyện, Lam Cảnh Nhuận chỉ vào ba mẹ của Ninh Ninh trong nhà: “Vì sao cô muốn đả thương bọn họ?”

Quỷ hại người, đều có nhân quả, có nhân quả, lại đối phó, sẽ đơn giản rất nhiều.

Nữ quỷ nhắc tới cái này, nhíu mày lại, ánh mắt nhìn về phía ba mẹ Ninh Ninh, hận không thể nuốt bọn họ, Ninh Ninh nhìn thấy cả người đều không thoải mái: “Này, tôi cảnh cáo cô, không được xuống tay với ba mẹ tôi!”

Nữ quỷ nhìn Ninh Ninh, Ninh Ninh lập tức hít thở khó khăn, như có tay vô hình bóp lấy cổ của nàng.

Lam Cảnh Nhuận vội vàng lấy ra một lá bùa, niệm chú dán lá bùa ở trên cổ Ninh Ninh, lúc này Ninh Ninh được cứu trợ, hít thở từng ngụm không khí.

Trong đầu tôi lại truyền đến không ít hình ảnh xa lạ.

Tôi bị nhốt ở một phòng chứa củi, trên người chồng chất vết thương, cửa gỗ cũ nát đột nhiên giật giật, sau khi mở ra, đi vào là một phụ nữ trung niên đầu đầy trâm ngọc.

Tôi nhìn thấy phụ nữ trung niên này có chút quen mắt đã đau lòng khóc: “Hu, tâm can của ta, phụ thân con xuống tay cũng quá độc ác! Sao… Sao có thể đánh con thành bộ dáng này!”

Tiểu nha hoàn phía sau bà ấy đưa thuốc mỡ qua, bà cẩn thận bôi thuốc cho tôi, lại ân cần hỏi han, mẫu nữ hai người ôm đầu khóc rống một hồi lâu, bà mới không nỡ rời đi.

Tôi dần hiểu ra, đây là ký ức của nữ quỷ kia, nghĩ đến đây, lúc sống nàng hẳn là tiểu thư nhà giàu, làm chuyện gì đó, nên bị ba cô ta đánh một trận, rồi nhốt vào phòng chất củi.

Người mới vừa rồi kia, chính là mẹ ruột của cô ta.

Miệng vết thương trên người đều là roi đánh ra, nghĩ đến người ba này và Lục tư lệnh giống nhau, một lời không hợp đã đánh bằng roi, tuy miệng vết thương nhiều, nhưng đều không phải rất sâu, nghĩ đến là ba ruột, lại tức giận cũng không nhẹ tay.

Nhưng tôi có thể cảm nhận được giờ phút này nữ quỷ vô hạn oán khí ở đáy lòng.

Nhưng qua vài ngày sau, nữ quỷ được thả ra ngoài, trong phủ giăng đèn kết hoa, hỉ khí dương dương, vừa thấy chính là muốn làm hôn lễ.

“Mau đưa đèn lồng này cho Trương thúc, nhị tiểu thư xuất giá, cũng không thể qua loa!”

Đi ngang qua đám gia nhân nói một câu như vậy, nữ quỷ nghe thấy, trong lòng không lý do tràn đầy tức giận.

Nàng vào phòng trang điểm của mình chải chuốt một phen, khi thấy khuôn mặt trong gương đồng, tôi chấn động, kia lại là khuôn mặt của Ninh Ninh.

Chẳng lẽ nói, nữ quỷ vốn dĩ đã lớn lên giống Ninh Ninh như đúc?

Mới trang điểm xong, bên trong cánh cửa bước vào một người, nghe bọn nha hoàn đều gọi là lão gia, trong lòng nữ quỷ cười lạnh một tiếng, hành lễ với người đi đến một cái, mới đứng dậy.

Trong nháy mắt đứng dậy nhìn thấy lão gia, tôi lập tức hiểu vì sao lúc trước nhìn phụ nữ trung niên kia cảm thấy quen mắt, phụ nữ trung niên kia rõ ràng chính là mẹ của Ninh Ninh!

Chẳng qua đeo trâm, búi tóc, tôi mới nhất thời không nhận ra!

Mà lão gia trước mắt, bất ngờ chính là ba của Ninh Ninh.

Xem ra, đây hẳn là một đời của chú dì.

Sắc mặt của lão gia không tốt ngồi ở một bên, đen mặt dạy dỗ nữ quỷ một hồi.

Bởi vì là ký ức của cô ta, những lời này một chữ nàng cũng không nghe vào, tôi tự nhiên cũng không biết lão gia nói cái gì, chỉ nhớ rõ ông nói nghiêm khắc, miễn cưỡng nghe thấy bốn chữ “Không biết liêm sỉ”.

Bỗng nhiên, tôi lại nghe rõ một câu: “Hôn sự của Ninh Nhi, cũng may không bị huỷ hoại bởi vì ngươi! Hôm nay, ngươi không được gây chuyện!” Dứt lời, lão gia nổi giận đùng đùng rời đi.

Nữ quỷ dày đặc sát ý cười lạnh dưới đáy lòng.

Cô ta nhìn phụ thân rời đi, nha hoàn đưa tới cho cô ta đồ trang sức long trọng nhất đeo lên, lấy ra bọc đồ bên trong cùng cách một lớp gương lược, giấu ở trong tay.

Sau đó dẫm lên mảnh vỡ bước đi, đến khuê phòng của nhị tiểu thư.

Tân nương tử ngồi ở trước bàn trang điểm, nhị tiểu thư quay đầu lại, tôi lại chấn động, lại vẫn là mặt của Ninh Ninh!

“Tỷ tỷ!” Nàng thật cao hứng gọi tôi, không đúng, gọi nữ quỷ còn sống.

Nữ quỷ dịu dàng cười với nàng một tiếng, than thở khóc lóc xin lỗi, hai ma ma ở một bên khuyên giải, từ trong lời nói của ma ma, tôi nghe ra, thì ra hai chị em này là song sinh.

Kia, chẳng lẽ nhị tiểu thư trước mắt này, là Ninh Ninh kiếp trước?

Nhìn bộ dáng nàng làm tân nương tử mà vẫn tung tăng nhảy nhót, khi nói chuyện lanh lẹ, tôi cảm thấy nhất định là đúng.

Hôm nay nàng xuất giá, tôi có chút chờ mong phu quân một đời này của cậu ấy trông như thế nào!

Nhưng nữ quỷ không cho tôi cơ hội này!

Nàng lấy cớ có chuyện riêng của tỷ muội nói với Ninh Ninh, bảo Ninh Ninh cho mọi người lui ra, sau đó, rót cho Ninh Ninh một ly trà.

Thừa dịp không ai chú ý, nàng đổ gói bột phấn lúc trước giấu đi kia vào trong trà.

Ninh Ninh tốt bụng, đối phương lại là chị ruột song sinh của nàng, nàng tự nhiên sẽ không nghĩ nhiều, cười rồi tiếp nhận chén trà kia.

“Nhị muội, tỷ chúc muội mỗi năm đều có hôm nay, mỗi tuổi có sáng nay!” Nữ quỷ cười sáng lạn, giọng nói ác độc như một con rắn.

Ninh Ninh giả vờ bất mãn, dạy dỗ nói: “Tỷ tỷ! Nói bừa cái gì đấy! Cái này là khi chúc thọ mới nói, sao thành thân có thể nói cái này! Tỷ phải chúc muội và phu quân bạch đầu giai lão, cầm sắt hòa minh…”

Nàng đại khái là nghĩ tới cuộc sống sau hôn lễ, nói đến mặt đỏ lên.

Nữ quỷ cười mà không nói.

Ninh Ninh bưng chén trà kia lên.

Không được uống!

Ninh Ninh đừng uống!

Nhưng nàng vẫn nhấp một ngụm.

Chỉ một ngụm, Ninh Ninh phát độc chết.
Nàng ngã xuống mặt đất, chết không nhắm mắt, nữ quỷ lại cười làm càn: “Nhị muội, ngươi an tâm đi thôi! Phu quân kia của ngươi, ta đoạt một lần đều không thành, lần này, tuyệt đối thành công! Chẳng sợ phụ mẫu biết là ta làm hại ngươi, bọn họ cũng sẽ không làm gì được ta!”

“Thật vất vả Thượng gia chúng ta mới bám được trên thế tử gia này, phụ mẫu tự nhiên sẽ không từ bỏ! Ngươi đã chết, ta tự nhiên là có thể thay ngươi xuất giá! Ha ha… Ngươi an tâm đi… Trên đường hoàng tuyền, cũng không nên trách ta! Muốn trách, thì trách phụ mẫu quá bất công! Định gả ta cho một tú tài nghèo, lại gả ngươi đi làm thế tử phi!”

Nữ quỷ cười vô cùng càn rỡ, như đã thấy được cuộc sống vương phi tương lai của mình.

Nhưng mà, cô ta đã xem nhẹ sủng ái của ba Ninh Ninh với Ninh Ninh, ông tình nguyện từ bỏ con rể vàng thế tử gia này, cũng vẫn đưa nữ quỷ ra công lý.

Nhưng dù sao cũng là việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, sau khi nữ quỷ bị trói lên, không bị đưa đến quan phủ, mà trực tiếp bị rót một ly độc như Ninh Ninh, làm qua loa.

Đương nhiên, trước khi nữ quỷ chết, vẫn bị đánh một trận roi.

Từ trong lời nói của ba mẹ nàng, tôi suy đoán ra không sai biệt lắm, nữ quỷ này, lúc sống lả lơi ong bướm, đầu tiên là thông đồng với gã sai vặt trong nhà, sau đó lại coi trọng muội phu tương lai của cô ta.

Sau khi bị ba nàng phát hiện, thì bị một trận đòn hiểm, mệt có tú tài mới, tuy bị nàng đùa bỡn, nhưng vẫn đối xử thiệt tình với cô ta, tỏ vẻ nguyện ý cưới cô ta.

Nhân phẩm của tú tài kia không tồi, học vấn cũng còn được, ở xã hội phong kiến có yêu cầu cực cao với nữ tử này, nữ quỷ làm những chuyện đó ngâm tám trăm lần trong lồng heo cũng đều không đủ.

Ba cô ta vì an toàn của cô ta và tương lai, đã đồng ý gả nữ quỷ cho tú tài kia.

Nhưng mà, nữ quỷ lại chỉ cảm thấy ba cô ta bất công.

Ha ha, cô làm ra loại chuyện này, ba cô còn muốn bảo vệ cô, nên thấy đủ đi.

Về sau Thượng gia suy tàn, ba mẹ Ninh Ninh và Ninh Ninh đều đi âm phủ đầu thai, chỉ có nữ quỷ oán khí quá nặng, sau khi thành quỷ vẫn luôn ở nhân gian bồi hồi.

Cho đến hiện tại.

Hình ảnh trước mắt lại rõ ràng lần nữa, vẫn là trước cửa nhà Ninh Ninh, vừa mới xem nhiều hồi như vậy ức, cũng không có chiếm dụng quá nhiều thời gian.

“Đời trước, các người giết tôi, một đời này, tôi không nghĩ tới các người còn có thể làm vợ chồng! Nếu các người không cần con gái hiếu thuận, con gái sẽ đưa các người thành quỷ!”

Nữ quỷ cười lạnh nhìn ba mẹ Ninh Ninh, vung tay lên, một đạo quỷ khí mang theo lưỡi dao gió sắc bén bắn về phía bọn họ.

Lam Cảnh Nhuận tiến lên ngăn lưỡi dao gió, tôi lo lắng trong lòng, cổ linh lực trong cơ thể kia lại chậm chạp không thấy bóng dáng.

Không biết có phải ảo giác hay không, trong nháy mắt nữ quỷ buông tay, khóe mắt tôi thoáng nhìn Vô Cực Ngọc Giản trên cổ tay, như biến thành màu đen.

Tôi bỗng nhiên nhớ tới một lần ở tòa nhà ăn thịt người kia, sau khi Vô Cực Ngọc Giản biến thành màu đen, thì không chịu khống chế bay vào cái khe kia, mới khiến cho tôi xảy ra chuyện, Mặc Hàn không thể không tự phế tu vi.

Tôi đột nhiên có dự cảm không tốt.

Nữ quỷ đang muốn phi thân nhào lên đánh bay Lam Cảnh Nhuận, cơ thể lại đột nhiên ngã xuống mặt đất, tôi cảm giác một cổ nóng rát chưa bao giờ có lan ra ở trong thân thể của tôi, như có thứ gì đó muốn từ trong cơ thể tôi giãy giụa ra.

Nữ quỷ kêu thảm, bóng đen lờ mờ muốn thoát khỏi thân thể của tôi.

Lam Cảnh Nhuận ném một đống bùa cho Ninh Ninh, sau khi bảo nàng bảo vệ ba mẹ nàng, chạy đến bên người tôi, chỉ cần kia nữ quỷ có chút dấu hiệu rời khỏi thân thể của tôi, hắn đã đâm lên một kiếm, ngược lại nữ quỷ kia bị thương không ít.

Nhưng tôi lại cảm giác bên trong huyết mạch cả người tôi, không còn là máu chảy ấm áp, mà là dung nham nóng bỏng.