Âm Hôn: Ngủ Cùng Quỷ

Chương 72: Lư hương từ dầu của xác chết



Vừa vào thang máy, tôi vội vàng đến trước mặt sư phụ, "Sư phụ, đồng nghiệp thi quỷ mà con nói lúc trước, hiện tại còn đang làm việc ở công ty này, chúng ta có nên thuận tay thu phục cô ta không? ”

"Lúc nãy, con cùng cô gái kia nói chuyện, thầy đều nghe thấy, nếu như thi quỷ kia thật sự giống như cô gái đó nói là ở trong công ty này đóng vai trò quan trọng, thì chúng ta không thể tùy tiện ra tay, chuyện này chỉ có thể xem xét."

"Toàn bộ nghe theo sư phụ an bài." Tội vội vàng ngậm miệng, vì sư phụ nghĩ chu đáo hơn tôi.

Tôi muốn loại bỏ tư tâm của Liễu Sương Sương, cô ta tuyệt đối không thể cùng Lãnh Triết Lăng kết hôn, nếu là trước kia tôi tuyệt đối sẽ không ngăn trở, nhưng hiện tại, cô ta rõ ràng là có mục đích, là muốn có được cơ thể của Lãnh Triết Lăng, hay là gia sản của anh ta?

Chỉ sợ chỉ có Liễu Sương Sương mới biết được.

Bảo vệ trực tiếp dẫn chúng tôi đến văn phòng tổng giám đốc, nơi này chỉ có thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc mới có thể đi lên, nhân viên bình thường căn bản không có cơ hội tới nơi này, ngay cả tôi từng làm việc ở công ty nhiều năm như vậy, mà đây cũng là lần đầu tiên tới nơi này.

Tầng trên cùng này không giống như tầng dưới, ở dưới bị chia thành rất nhiều khu vực văn phòng, còn toàn bộ tầng trên cùng sử dụng thiết kế mở, đập vào mắt là khu vực văn phòng và khu vực tiếp khách, ngay cả nơi tập thể dục so với phòng tập thể dục bên ngoài cũng không hề thua kém.

Thế giới của những kẻ có tiền, đúng là xa xỉ quá.

Lãnh Thiên Dực đã sớm ở khu tiếp khách chờ chúng tôi, lúc trước từng có duyên gặp mặt ông ta một lần, hôm nay ông ta nhìn thấy tôi cũng nhận ra ngay lập tức, ông ta đứng dậy giơ tay chỉ vào mũi tôi, "Cô còn dám tới nơi này? Cô làm gì ở đây?!!”

"Tổng giám đốc Lãnh, ông đừng kích động, tôi được mời đến để trừ tà."

"Người này là đồ đệ của bần đạo." Sư phụ vội vàng giải thích thay tôi.

Không nghĩ tới là tổng giám đốc Lãnh vừa nghe xong càng bài xích, thế là nói sư phụ tôi là kẻ lừa đảo, còn sai người đuổi chúng tôi ra ngoài.

"Chờ đã, hôm nay tổng giám đốc Lãnh nhất định phải đuổi chúng tôi đi, chúng tôi cũng không còn lời nào để nói, nhưng tổng giám đốc Lãnh ông phải biết rằng, ngoại trừ chúng tôi ra thì trên đời này e là cũng không có ai có thể cứu ông, pháp sư Thái Lan kia đến đây, không phải muốn cứu ông, mà là muốn hại ông."

Sư phụ nói xong phóng khoáng phất tay áo, "Chúng ta đi thôi. ”

"Đại sư chờ một chút!!" Lãnh Thiên Dực vội vàng vung tay lên, bảo thủ hạ rời khỏi và đóng cửa lại.

"Sư phụ, làm sao thầy biết ông ta có mời pháp sư Thái Lan hỗ trợ?" Tôi thì thầm.

Nhưng sư phụ cũng không trả lời tôi, mà là đi tới trước bàn làm việc của tổng giám đốc Lãnh, cầm lấy một cái lư hương nho nhỏ, trong lư hương đang đốt hương, toả ra từng đợt từng đợt khói có mùi gay mũi, sư phụ cầm lấy liền hung hăng ném lư hương xuống đất.

Lư hương bị quăng vỡ và chảy ra một thứ gì đó giống như nước.

"Ông làm gì vậy!!" Lãnh Thiên Dực hét lớn một tiếng, chạy tới nhặt lư hương lên, không ngờ là bên trong bò ra một ít trùng độc mà bình thường ông ta chưa từng thấy qua, làm ông ta sợ tới mức kinh hoảng thất thố.

Những trùng độc kia bò ra chưa chạy tới hai bước đã chết, xác chết nhanh chóng hóa thành nước đen, thoạt nhìn rất là ghê tởm.





"Không có vấn đề, nhưng vào buổi tối rất dễ bị hoảng hốt và khó thở, ngẫu nhiên còn xuất hiện ảo giác."

"Nói như vậy, tất cả những gì tôi nhìn thấy, có thể là do ảo giác của chính mình?" Lãnh Thiên Dực giống như là nhớ lại cái gì đó.

"Vậy cũng không nhất định." Tôi không nghĩ gì liền thốt ra, tôi đã biết mục đích thật sự của Lãnh Thiên Ngạo là nhà họ Lãnh này, rất có thể bên anh ta đã bắt đầu hành động.

Tôi vừa nói chuyện, sắc mặt Lãnh Thiên Dực liền khôi phục bình thường và lại bắt đầu hoài nghi chúng tôi.

"Mấy người nói lư hương này là hàng đầu, nhưng đây là cháu gái tặng cho tôi và nó sắp trở thành con dâu của tôi, thì làm sao có thể hại tôi?"

"À, cháu gái của ông cũng đã biến thành thi quỷ rồi, là bạn của Lãnh Triết Lăng, tôi thật sự hối hận thay anh ta, vì anh ta không biết mình đã bị cha của mình đưa vào miệng hổ, còn cơ thể của mình cũng sắp bị người ta chiếm lấy."

"Cô nói bậy bạ gì đó!!" Lãnh Thiên Dực đột nhiên hét lớn một tiếng, suýt nữa làm thủng màng nhĩ của tôi.

"Tôi không có nói bậy, không tin thì ông cầm dao chém đứt tay trái của Liễu Sương Sương đi, tôi đảm bảo chưa tới một giờ sau cánh tay của cô ta sẽ mọc ra, đó là năng lực tái sinh của thi quỷ."

"Người đàn bà này, tâm địa của cô sao lại ác độc như vậy, Sương Sương là một cô gái như hoa như ngọc, cô lại bảo tôi chặt đứt tay của nó?"

Liễu Sương Sương này rốt cuộc rót canh mê hồn gì cho Lãnh Thiên Dực vậy, làm ông ta không nghe người ta khuyên, sư phụ lắc đầu với tôi, ý bảo tôi không cần tranh luận với ông ta nữa, chủ đề hôm nay của chúng tôi cũng không phải là Liễu Sương Sương.

Nhưng tôi đã tới nơi này, không nói là không được, "Nếu ông thật sự không tin thì đi điều tra báo chí Thái Lan đi, Liễu Sương Sương đã sớm chết trong vụ tai nạn xe trước cửa khách sạn Sail, cũng tại Thái Lan, cô ta bị người ta khống chế biến thành thi quỷ, hiện tại tiếp cận các người với mục đích gì thì tôi cũng không rõ lắm. ”

"Nói hươu nói vượn, người chết sao có thể sống lại?"

Lãnh Thiên Dực rõ ràng không tin tôi, tôi suýt nữa là muốn rút đao chém vào tay mình để làm thí dụ cũng cho ông ta biết liệu trên đời này rốt cuộc là có thi quỷ hay không.

Sư huynh hình như nhìn ra ý nghĩ của tôi, cứng rắn ấn tôi ngồi xuống, "Sư muội, cô đừng nóng vội, hôm nay chúng ta tới đây còn có chuyện khác. ”

Sư phụ cũng bí mật vỗ vỗ mu bàn tay của tôi, ý bảo tôi tạm thời yên tĩnh một chút chớ nóng nảy.

Nhìn vẻ mặt lạnh lẽo không nghe lời người tốt của Lãnh Thiên Dực, tôi cũng lười nói tiếp, chỉ cảm thấy lãnh Triết Lăng quá đáng thương.

"Nếu sớm biết là các người, tôi tuyệt đối sẽ không để cho các người đến đây, nhưng nếu đã đến rồi, vậy thì cứ tạm thời thử một lần." Lãnh Thiên Dực nói xong đứng lên, đi tới trước cửa sổ nhìn nơi xa, đem chuyện cần ủy thác từ từ nói ra với chúng tôi.

"Vào ba mươi năm trước ở Thái Lan xảy ra sóng thần, năm đó công ty chúng tôi đang xây dựng khách sạn Seil, có phái một kỹ sư cao cấp qua nhưng người đó lại gặp nạn, mấy ngày hôm trước anh ta đến tìm tôi, muốn mạng của tôi, nhiệm vụ của các người chính là kiểm tra xem anh ta có trốn ở tòa nhà này hay không, còn phải phái một người đến đây bảo vệ tôi."

Trong lòng tôi có tiếng rơi lộp bộp, không lẽ là Lãnh Thiên Ngạo?

"Cái này không có vấn đề gì, bần đạo có cách xử lý từng ngóc ngách của tòa nhà này, sau đó dùng phù chú gia trì, cam đoan người đó không tiến được vào đây dù là một bước. Còn về phần người bảo vệ tổng giám đốc, thì để cho đồ đệ nhỏ của tôi bảo vệ vậy, lúc trước con bé từng làm việc trong tòa nhà này, nó quen thuộc với nơi này."

"Cô ta? Không được! Ngay cả pháp sư Thái Lan muốn bảo vệ bên cạnh tôi cũng bị tôi từ chối, tôi vẫn tin tưởng tinh hoa văn hoá của đất nước mình, cho nên mới tìm các người, vậy mà ông lại phái một con nhóc cho tôi? ”

Nói xong ông ta đi tới trước mặt sư phụ tôi, "Tôi thấy là, ông nên theo sát để bảo hộ cho tôi thì tốt hơn. ”