Ẩn Cư Ba Năm, Ra Ngục Thành Vô Địch

Chương 3: Trông cũng xinh đấy, nghĩ cách theo đuổi tôi đi



“Đồ khốn nạn! Cút ra ngoài mau!”

Tần Lan cuối cùng cũng tỉnh táo lại từ sự phẫn nộ, chỉ vào Mạc Hiển giận dữ hét lên: “Ai cho anh đi vào!”

“Tính tình của cô thế này, tôi rất không thích! Sửa đi!”, Mạc Hiển nói với vẻ thản nhiên.

“Cút! Liên quan quái gì anh! Bảo vệ đâu?”

Cô ấy gào to ra bên ngoài một tiếng, lại cầm điện thoại lên để gọi cho lễ tân, bảo lễ tân kêu bảo vệ lên.

Nhưng mà…

“Tần… Tổng giám đốc Tần, tất cả bảo vệ, đều vào bệnh viện rồi…”

“Cái gì? Tất cả đều vào bệnh viện rồi?”

“Đúng ạ! Không chỉ bộ phận bảo vệ mà cả những người đến phỏng vấn để làm vệ sĩ cũng bị một người lạ đánh cho bị thương, bây giờ họ đều bị xe cấp cứu của bệnh viện đưa đi rồi!”

“…”

Tần Lan cúp điện thoại, đôi mắt đẹp đầy lửa giận, quay người chỉ thẳng tay vào Mạc Hiển phẫn nộ quát: “Là anh làm phải không?”

“Đừng có tuyển dụng mấy thứ rác rưởi đó, một chiêu cũng không đỡ nổi!”, Mạc Hiển nhún vai, lạnh giọng nói.

Tần Lan giận đến phát điên, đã ngồi chỗ của mình, uống trà của mình, còn xỏ xiên mình kinh nguyệt không đều, trọng điểm là còn đánh người của công ty đến mức phải vào bệnh viện!

Dũng khí này là Lương Tĩnh Như* cho anh đấy sao?

*Lương Tĩnh Như là ca sĩ, có bài hát tên Dũng khí

“Anh chính là Mạc Hiển?”, Tần Lan tức giận, trừng mắt nhìn anh hỏi.

Mạc Hiển chỉnh lại cổ áo, lạnh lùng nói: “Xem ra ông của cô đã nói cho cô biết rồi! Mời được tôi cũng là vinh dự của nhà họ Tần các người đấy!”

Rốt cuộc thì lương một năm cũng chỉ một trăm triệu, nếu mà là trước đây, con chó anh nuôi cũng có thể vung vuốt cho đối phương một cái bạt tai, đây chẳng phải là đơn thuần nhục nhã người ta sao?

Anh đã từng nuôi một con chó săn cỡ bự, người ta có thể ra giá cả tỷ chỉ để mời chó qua trông giữ trang viên cho họ.

Nếu không phải là vì chuyện của sư phụ mình thì còn lâu anh mới đồng ý cái vụ cỏn con này của nhà họ Tần.

Hồng nhan họa thủy có lẽ chính là nói tới Tần Lan, cha cô ấy nghiên cứu ra trình tự tái tổ hợp gen, đồng thời cũng nghiên cứu ra bí mật trường sinh, trước khi chết đã đem bản sao lưu giao cho con gái!

Nhưng người mà cô gái này chọc phải lại vừa hay có dính tới cái chết của sư phụ anh!

Sư phụ chết và thân thế luôn mãi không thể rõ ràng của anh có liên quan mật thiết tới mấy người này, đây mới là nguyên nhân nhà họ Tần vô tình được lợi.

“Ha ha, chỉ bằng anh? Mà cũng đòi làm chồng chưa cưới của tôi? Nằm mơ!”, Tần Lan phẫn nộ nói với anh.

Vừa nghe lời này, nụ cười trên mặt Mạc Hiển cứng lại: “Gì? Chồng chưa cưới? Tôi thừa nhận cô cũng có chút nhan sắc nhưng ban ngày ban mặt mơ mộng cái gì đấy hử? Muốn tôi làm chồng chưa cưới của cô, trí tưởng tượng bay hơi xa rồi! Hơn nữa… cho dù muốn tôi hạ mình để làm cô vừa lòng thì cũng phải thêm tiền!”

“Cái gì? Vừa lòng tôi! Anh mà xứng!”

“Xứng với cô? Thừa sức!”

“…”

Tần Lan quả thực là bị anh chàng này chọc tức điên lên rồi, vốn đang nghĩ phải chèn ép anh một chút để anh biết khó mà lui, nhưng nghe ý tứ của đối phương đi, ngược lại còn cảm thấy cô không xứng à?

Cô, thiếu nữ thiên tài duy nhất được ca ngợi ở Giang Châu trong vòng mười năm nay!

Mười sáu tuổi đã được trường đại học đứng đầu của nước ngoài đặc cách tuyển chọn, 18 tuổi đã tuyên bố luận văn về thay đổi gen di truyền, lấy được học vị thạc sĩ, 20 tuổi về nước sáng lập tập đoàn Phong Hoa, một trăm triệu đầu tư lúc đầu bây giờ đã tăng giá trị lên gấp trăm lần!

Năm nay cô mới có 22 tuổi, đã là một trong mười người đứng đầu bảng phú hào ở Giang Châu, cũng là người nữ tỷ phú duy nhất!

Những người theo đuổi cô xếp hàng dài từ đây tới nước Pháp, người tới cầu hôn còn đạp vỡ được cả cổng lớn nhà họ Tần đấy, mà tên này còn dõng dạc nói thừa sức xứng với cô?

Đúng là cóc ghẻ mà còn đòi ăn thịt thiên nga!

Tên này thì trái ngược, tướng mạo bình thường, quần áo tầm thường, ngoại trừ dáng người, dù có ném anh lên đường lớn thì chắc chắn không thể nhận ra đâu, vậy mà còn đòi làm chồng chưa cưới của cô?

Nằm mơ!

“Đây là một triệu! Cầm tiền, cút!”

Tần Lan mở ngăn kéo ra lấy một tờ chi phiếu, viết xong rồi ném vào mặt Mạc Hiển, giọng nói đầy sự chán ghét.

“Cũng thú vị đấy!”

Mạc Hiển chậm rãi đứng dậy, cười lạnh: “Tuy rằng tính tình cô cao ngạo tự đại, ngực lại nhỏ, mặt thì cũng chẳng nổi bật nhưng tôi thích tính tình đanh đá khó chiều này, tôi ăn thiệt chút vậy, cho cô một cơ hội theo đuổi tôi!”

“Theo đuổi anh? Haha, nằm mơ giữa ban ngày!”

“Đấy, xem cô đi, lại bắt đầu vờ tha để bắt!”

“Biến!”

Tần Lan thật sự tức nổ phổi.

Đúng lúc này.

Mạc Hiển bước nhanh tới, trực tiếp áp Tần Lan lên bàn làm việc, một tay bắt lấy tay cô, tay kia đỡ lấy đùi đẹp.

Cô đang mặc tất đen, quả nhiên vô cùng mượt mà!

Sau đó anh đặt chân cô lên vai, có lẽ Tần Lan chưa bao giờ nghĩ tới việc có một ngày đầu gối có thể gặp ngực mình theo cách này.

“Đồ khốn! Tôi giết anh!”

Tần Lan hét đến khàn giọng.

Ông nội giới thiệu cho mình cái loại biến thái chết tiệt gì thế này, tự tin thái quá thì thôi đi, lại còn là phường lưu manh!

Phanh!

Giờ phút ấy.

Mặt kính đột nhiên vang lên một tiếng giòn vang, máy lọc nước bên tường dường như bị một thứ gì đó đụng mạnh vào, ngay lập tức chia năm xẻ bảy, vỡ tan tành.

Tiếng súng vang lên đầy thanh thúy kia trực tiếp làm Tần Lan đơ ra.

Thậm chí xem nhẹ cả cái “móng heo” của Mạc Hiển đặt trên đùi đẹp của mình, bị dọa đến mức run rẩy cả người.

“Ai, một trăm triệu này của nhà cô cũng thật khó kiếm!”

Mạc Hiển buông lỏng tay, thả cô ra nói: “Vừa mới nãy cô được hời nhé, phải thêm tiền! Còn chuyện cô muốn tôi làm chồng chưa cưới, cũng phải thêm tiền!”

Chần chờ hồi lâu, Tần Lan mới nơm nớp lo sợ ngẩng đầu lên nhìn anh, vừa mới nãy, nếu không phải nhờ người này, chỉ sợ mình đã bị một phát súng bắn chết.

“Tôi cho anh thêm một trăm triệu nữa, hy vọng anh có thể bảo đảm an toàn của tôi!”, cô nói, trong mắt còn mang theo ánh nước.

Xem ra chuyện vừa gặp phải cũng đã làm cô hoảng sợ, trước kia, nhiều lắm chỉ là trên đường xảy ra tai nạn xe cộ, buổi tối bị theo dõi, rình mò, lần này hoàn toàn ngược lại, trực tiếp gây nguy hiểm đến tính mạng của cô.

Thấy cô bỗng nhiên cầu khẩn, Mạc Hiển cười khổ nói: “Tôi thích cái vẻ đanh đá ban nãy hơn, quay trở lại dáng vẻ đó đi!”

“Được!”

Không hổ là người làm ăn lớn, tuổi không lớn nhưng khí thế mạnh mẽ đến vậy.

“Hai trăm triệu! Bảo vệ sự an toàn của tôi!”, Tần Lan nhìn anh với vẻ mặt lạnh băng.

Mạc Hiển làm ra vẻ mặt khó xử lắc đầu, số tiền này cũng quá là ít, anh chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn như vậy nha!

Tu La nhân gian nổi tiếng ra tay, kết quả chỉ có giá một, hai trăm triệu, chuyện này truyền ra ngoài thì... mẹ nó, sau này anh còn làm ăn gì nữa?

Vậy sao mình lăn lộn giang hồ nổi nữa?

Đây chẳng phải là một cái tát vào mặt Quốc vương Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất sao? Người ta đã chi 100 tỷ chỉ để hẹn anh ăn một bữa cơm, Mạc Hiển còn không thèm cho ông ta mặt mũi nữa là, huống chi bây giờ anh tự mình ra tay, đến số lẻ của đống tiền kia cũng chưa tới được nữa.

Reng reng reng!

Di động của Mạc Hiển vang lên, lấy ra nhìn liền thấy là của ông Tần gọi tới.

“Lão già, mỗi việc một giá, giá cả thấp thế thì thôi đi, lại còn muốn tôi làm chồng chưa cưới của cô này sao? Nhà họ Tần các người muốn chiếm hết lợi ích sao được? Dùng tình cảm nam nữ ràng buộc tôi à, truyền ra ngoài thì sao tôi lăn lộn giang hồ được?”, anh vừa mở điện thoại ra đã tức giận nói.

Đầu dây kia truyền đến tiếng cười đã thực hiện được âm mưu của ông cụ Tần: “Tiểu Mạc Nhi à, có vài chuyện chắc cậu không biết. Năm đó sư phụ của cậu đánh bài với tôi, còn thiếu nợ ta chút chút tiền! Cho nên không….”

“Không phải là chút tiền sao? Bao nhiêu, tôi thay ông ấy trả lại là được!”

Cũng không nhiều lắm, hơn 1960 tỷ mà thôi! Cậu coi khi nào thì trả được?”

“??????”