Ẩn Cư Ba Năm, Ra Ngục Thành Vô Địch

Chương 55: Khách quý đến



Ông cụ nhanh chóng đi đến trước mặt Mạc Hiển, run rẩy nhỏ giọng nói: “Cậu Mạc, là tôi không dạy dỗ đàng hoàng, cậu đừng so đo với mấy đám nhỏ này!”

“Không sao, sao tôi lại đi so đo với mấy đám nhóc tì này được chứ?”

Mạc Hiển xua tay cười nhẹ, vỗ vai ông cụ: “Ông đó, phải lo quản người bên dưới đi, đừng có để miệng thối như vậy, nếu mà gặp tính cách tôi mấy năm trước, có lẽ đã đánh no đòn rồi!"

“Chắc chắn, chắc chắn rồi! Mời cậu đi bên này!”

Nói xong, ông cụ làm tư thế mời, lập tức đi qua giữa đám người, toàn bộ quá trình đều không nói một câu gì với Tần Lan.

Mẹ nó, rốt cuộc ai là người nhà họ Tần vậy!

Lúc này, tại một ngôi nhà vườn ven sông Giang Châu.

Một thanh tiên mặc đồ vest mang giày da, tay cầm điện thoại với vẻ mặt kinh ngạc.

“Tìm được người rồi?” “Nhà họ Tân? Nhà họ Tân nào?

“Nhà họ Tần ở Thành Bắc? Là gia tộc bán thuốc sao?”

“Được, tôi hiểu rồi!”

Người thanh niên này chính là Khương Minh, người vừa mới gặp và giao dịch với Mạc Hiển ở ngoại ô hai ngày trước.

Sau khi cúp máy, anh ta lại gọi quản gia đến.

Một người đàn ông trung niên vội vàng từ ngoài cửa chạy vào: “Cậu chủ, cậu có gì dặn dò?”

“Đi! Lấy Kim Ngọc Đồng Đường lần trước tôi mới mua đi, cả bình Lưu Ly thời Đường kia cũng lấy qua cho. rồi, đóng gói kỹ càng rồi chúng ta đến nhà họ Tân!", Khương Minh chắp hai tay sau lưng rồi khẽ nói.

Quản gia bất giác sững sờ: “Chuẩn bị nhiều như vậy sao! Cậu chủ, đây là đi...”

“Tìm người!”

“Chúng ta và nhà họ Tân có qua lại làm ăn với nhau, cần báo trước với bọn họ không?”

“Không cần, tôi trực tiếp đến đó là được! Đúng lúc hôm nay là mừng thọ ông cụ Tân, chúng ta đến chúc mừng luôn!”

“Vâng!”

Tại Thành Bắc, nhà họ Tân.

Ông cụ Tần lại để Tần Lan và Mạc Hiển ngồi bên trái và bên phải mình, đó đều là ghế hàng đầu, không ai dám ngồi ở đó cả.

Mọi người đều nghĩ rằng, có thể ông ấy đã xem Tần Lan là gia chủ tương lai của nhà họ Tần để bồi dưỡng rồi.

“Ông nội, hai người bọn họ ngồi đó không thích hợp lắm đâu! Chúng cháu nhiều người như vậy cũng chưa từng ngồi, hai người này dựa vào đây mà ngồi đó chứt”. Một cô gái để tóc ngắn tức giận đập bàn, trầm giọng nói.

Từ sau khi bố của Tần Lan qua đời, cô ấy đã trở thành trẻ mồ côi không cha không mẹ rồi!

Nhưng cũng may là ông cụ Tần rất yêu thương đứa cháu gái này, chuyện này cũng khiến người trong dòng tộc ghen tức, rất nhiều người nhận được không ít tài nguyên, nhưng tư chất bình thường, chẳng có thành tích gì.

Còn Tần Lan thì khác, cô ấy tuổi còn nhỏ nhưng đã có chút danh tiếng ở Giang Châu rồi, cuối cùng còn cử ra nước ngoài học tập nữa, đương nhiên lại càng khiến người khác ghen tức.

Nếu không phải ông cụ giúp đỡ cô ấy thì Tân Lan có lẽ cũng chẳng thể học xong.

Nhưng nếu bố cô ấy còn sống, thì cũng không đến nỗi khiến cô ấy bị xa lánh như thế này trong dòng tộc.

“Ha hai Vị trí này tôi có thể nhường cho cô, nhưng cô, có dám ngồi không?”, Mạc Hiển cười nhạt nói.

Một thanh niên lập tức đứng lên khế quát: “Có gì mà không dám?”

“Ngồi xuống!”

Ông cụ tức giận đập bàn, bực tức nói thì lập tức cút ra ngoài!”

lếu không ăn

Thanh niên đang hùng hổ lập tức cụp đuôi.

Bây giờ quyền lực vẫn năm trong tay ông cụ, ông ấy muốn ủy quyền cho ai thì sẽ ủy quyền cho người đó, nếu như làm càn trước mặt ông cụ, tương lai chưa chắc được chia một đồng nào.

Lúc này một người đàn ông trung niên đứng ra giảng hòa: “Được rồi được rồi, mau báo với nhà bếp dọn món lên đi! Đầu là người một nhà cả, mọi người bớt nói vài câu đi!”

“Lan Lan của chúng ta trước giờ đều rất ưu tú, từ nhỏ đến lớn đều là học sinh ba tốt của Giang Châu, thành tích đứng đầu, lại được cử ra nước ngoài đi học! Vậy nên mắt nhìn chắc chắn sẽ không sai đâu, hôm nay dẫn bạn trai về, cũng nên giới thiệu cho mọi người chứ, đây là cậu ấm nhà ai vậy? Nhìn mặt có hơi lạ, chưa từng gặp nhỉ!”

Lúc này, một cô gái mặt mũi trông hiền lành khế nheo mắt, cười châm chọc nói.

Cô ta chỉ là trông có vẻ hiền lành mà thôi, đây là đang muốn khiến Tần Lan xấu hổ trước mặt mọi người.

'Tần Lan bỗng chốc không biết nên giới thiệu thế nào, ông nội cũng chỉ bảo cô ấy dẫn Mạc Hiển về ăn cơm thôi, hơn nữa thái độ vô cùng kiên quyết, sao lại bị xem thành bạn trai cô ấy vậy!

“Mười tỷ!”

Mạc Hiển nghiêng qua, nói nhỏ bên cạnh cô: “Phần còn lại cứ giao tôi!”

“Đồng ý!", Tân Lan cúi đầu cắn răng nói: “Nhưng nếu

anh dám nói bậy bạ gì thì không xong với tôi đâu!”

Mọi người thấy hai người chụm đầu ghé tai, ánh mắt ai cũng đều chăm chú nhìn, gương mặt cười xấu xa.

Lúc giới thiệu mà còn nói qua nói lại, tám phần là chẳng ra sao cả. “Lan Lan, chẳng lẽ cháu cũng không biết, anh ta làm

gì, bạn gái là cháu cũng không biết sao?”. Một người phụ nữ trung niên đeo kính khác cười châm chọc nói.

Tần Lan ngượng ngùng liếc nhìn Mạc Hiển: “Anh ấy... Vừa về nước, trước mắt đang làm ở công ty tôi!”

“Đúng! Tôi ngồi tù ba năm vừa mới ra, trước mắt đang làm bảo vệ ở tập đoàn Phong Hoal”, Mạc Hiển đứng dậy cầm ly rượu nhìn mọi người gật đầu cười nói.

Phụt! Không ít người đều phun rượu ra ngay lập tức. Hay lắm, làm bảo vệ cũng thôi đi, lại còn mới ra tù.

“Ha ha ha ha! Tôi còn nghĩ là cậu ấm nhà giàu nào. nữa, thì ra là một tên lông bông mà thôi!”

“Không phải chứ, Lan Lan! Cho dù không muốn tìm đối tượng thì cũng không thể tự làm nhục bản thân như vậy chứ! Em nói đi, xinh đẹp như vậy, lại để cho tên ngồi tù kia hưởng sao? Nếu thực sự không tìm được đàn ông, thì bảo anh cả, anh hai giới thiệu cho đi!”

“Đúng là cười chết mất, đọc sách nhiều như vậy cũng công cốc, vậy người nào cũng ngủ với cô ta được đúng không?”

Lúc này Tần Lan hai mắt ửng đỏ, mắt đã ngấn lệ.

Tuy nói nói dối tạo hình tượng không tốt lắm, nhưng †ên này cũng thật thà quá đi mất, đến cả chuyện ngồi tù cũng tùy tiện nói ra sao?

Ông cụ tức giận đập bàn trầm giọng nói: “Cậu Mạc là do tôi giới thiệu cho con bé, mọi người có ý kiến gì sao?”

Mọi người vừa nghe là do ông cụ giới thiệu, mấy người vừa nãy phàn nàn ông cụ thiên vị lúc này cũng cười vui vẻ hơn hẳn.

Giới thiệu hạng người này cho Tân Lan, cả đời này cũng đừng mơ mà trở mình!

Nếu để người ta truyền ra cô ấy quen bạn trai từng ngồi tù lại còn làm bảo vệ ở công ty mình, e rằng hình tượng giàu giỏi đẹp kia của cô ấy cũng không giữ được. nữa đâu.

“Không ý kiến, không ý kiến ạ, quyết định của ông nội rất sáng suốt! Cháu nhất định phải kính ông một ly!”

“Đúng đúng đúng! Vì quyết định sáng suốt của ông nội, mọi người mau kính ông một ly đi!”

“Đúng vậy, ông nội đúng là có mắt nhìn người, mắt nhìn người vẫn tốt như trước! Tin chắc hai người bọn họ. sẽ bền vững lâu dài!”

Có lẽ ông cụ thực sự đã lớn tuổi rồi, hoặc là cũng cậy già lên mặt, ông ta còn nâng ly cùng với mọi người: “Sau này mọi người đều là người một nhà, phải biết giúp. đỡ lẫn nhau, biết chưa?”

“Biết ạ biết ạ, ông nội yên tâm đi!”. Mọi người cũng liên tục gật đầu đồng thanh nói.

Bây giờ bọn họ chỉ trông ngóng Mạc Hiển và Tân Lan kết hôn, một người từng ngồi tù, chắc chắn sẽ trở thành gánh nặng lớn nhất cho Tần Lan, tốt nhất Mạc Hiển nên là kiểu người ham ăn biếng làm, miệng ăn núi lở đi, như vậy thì cả đời này cô ấy cũng không thể lật người!