Ẩn Môn Thiếu Chủ

Chương 66: Tất cả đều là xe sang!



Nửa giờ sau, Tô Thanh Y tắm rửa xong rồi mang đầu tóc còn ướt đi tới.

Nhìn bức tranh mỹ nhân đi tằm trước mắt mà trong bụng Ninh Chiết dấy lên một ngọn lửa.

Trong trí nhớ hiện hữu của anh thì anh còn chưa từng chạm qua phụ nữ!

Con mẹ nó thật sự không chịu được!

Ninh Chiết sợ mình không đè nén được ngọn lửa vô danh kia nên không nói chuyện được mấy câu đã đuổi cô đi.

Tô Thanh Y vốn định tâm sự với Ninh Chiết để hiểu rõ hơn về tình trạng của anh, nhưng Ninh Chiết đã đuổi người thì cô cũng không tiện mặt dạn mày dày ở lại nữa.

Mang theo oán giận cùng cực, Tô Thanh Y lưu luyến không rời đi ra ngoài.

Ninh Chiết đang muốn thả lỏng thì Tô Thanh Y lại đột nhiên mở cửa xe đi xuống.

"Cô còn quên cái gì à?" Ninh Chiết nghi ngờ nhìn Tô Thanh Y.

Tô Thanh Y nhẹ nhàng läc đầu, dở khóc dở cười nói:"Hình như xe em hư rồi."

"Cái quái gì vậy?" Ninh Chiết ngạc nhiên: “Không trùng hợp như vậy chứ?”

"Thật mà!" Tô Thanh Y xoa xoa đầu mình: “Không tin anh xem đi”

Ninh Chiết thật sự không tin nên lập tức đi xem xe của Tô Thanh Y.

Tô Thanh Y khởi động mấy lần cũng không thể, được, đèn trục trặc trên đồng hồ đo còn sáng lên, Ninh Chiết nhìn một hồi cũng không rõ cái đèn này có ý gì.

Nhưng nhìn dáng vẻ thì xe này thật sự hư rồi.

Ninh Chiết lùi đầu ra khỏi xe, cười mà không cười nhìn chằm chằm Tô Thanh Y: "Chẳng lẽ cô muốn ở chỗ này?"

Tô Thanh Y gật gật đầu, oán giận nói: “Chẳng lẽ anh còn muốn bắt cô em vợ này ở khách sạn hay đón Xe trở về à?"

"Thế thì không đến mức." Ninh Chiết nhẹ nhàng lắc đầu: "Hình như trong gaa có xe, cô chờ tôi đi tìm chìa khoá, trước đó Diêu tổng đã nói với tôi chìa khoá để ở đâu đó”

Nếu là trước kia thì anh ước gì Tô Thanh Y ở đây, nhưng bây giờ anh lại không muốn.

Một mặt là vì căn nhà này không phải của anh.

Chủ yếu là anh biết rõ mục đích Tô Thanh Y tiếp cận mình, nhưng lại sợ định lực của mình không đủ mà thật sự giải quyết Tô Thanh Y ngay tại chỗ.

Rất nhanh Ninh Chiết tìm ra mấy chìa khóa xe từ trong ngắn kéo rồi mở gara ra.

Cánh cửa gara từ từ mở ra, Tô Thanh Y lập tức hít sâu một hơi, đôi mắt to xinh đẹp trực tiếp lòi ra ngoài, trồng mắt suýt rớt xuống.

Trong ga-ra có năm chiếc xe.

Tất cả đều là xe sang!

Rẻ nhất cũng có giá trị trên năm triệu!

Còn có hai chiếc xe sang đỉnh cao cấp bậc chục triệu!

Nhìn những chiếc xe trong gaa, Ninh Chiết cũng hơi sững sờ.

Mặc dù anh đã ở đây hai ngày, nhưng anh không có bằng lái và cũng không biết lái xe nên đây là lần đầu tiên anh mở gara này ra.

Anh chỉ biết trong này có xe, nhưng không biết lại có nhiều xe sang như vậy.

Ninh Chiết lấy lại tỉnh thần rồi giương mắt nhìn về phía Tô Thanh Y: 'Muốn lấy chiếc nào thì chọn đi! Ngày mai nhớ trả lại là được, mặt khác khi trả lại nhớ đổ đầy xăng."

"..." Nghe Ninh Chiết nói vậy, gương mặt xinh đẹp của Tô Thanh Y lập tức giật giật

Người giàu như vậy mà còn tiếc mấy đồng bạc đổi xăng sao? Anh thật ghê gớm!

Sau khi thầm lầm bầm chửi rủa, Tô Thanh Y vẫn chọn chiếc Bentley Mulsanne rẻ nhất.

Sau khi tiễn Tô Thanh Y về, rốt cục Ninh Chiết có thể an tâm nghĩ lại chuyện của mình.

Nghĩ một hồi anh lại lấy quyển sách thuốc đã mua trước đó ra xem, hì vọng có thể nhờ vào đó để tìm vẽ một chút ký ức mất đi.

....

Nửa giờ sau, Tô Thanh Y lái xe thể thao về đến nhà.

"Thanh Y, đó là xe của ai? Xe của con đâu?" Cô vừa vào cửa thì Tô Minh Nghĩa đã hiếu kì hỏi.

Tô Thanh Y hé miệng cười nói: "Xe của con hư rồi, đây là xe của Ninh Chiết."

"Ninh Chiết?" Lý Lan trầm trồ: “Cậu ta có xe mắc như vậy sao? Chiếc xe này tối thiểu cũng bốn năm triệu đúng không?”

Tô Thanh Y nhẹ nhàng gật đầu, cười khổ nói: "Đây là chiếc xe rẻ nhất trong tay anh ấy”

"...." Nghe Tô Thanh Y nói vậy, cơ mặt vợ chồng Tô Minh Nghĩa lập tức co rúm Iại.

Xe như vậy mà là chiếc xe rẻ nhất trong tay Ninh Chiết?

Sự kinh hãi của cha mẹ nằm trong dự liệu của Tô Thanh Y,

Tô Thanh Y hít sâu một hơi rồi run run nói: "Cha mẹ không biết Ninh Chiết giàu đến mức nào đâu! Hơn nữa mối quan hệ của anh ấy rộng đến dọa người! Hôm nay con nhìn thấy mấy tổng giám đốc mà trước đó chúng ta muốn hẹn cũng không hẹn được lại ngoan như cháu trai trước mặt anh ấy.