Ăn Nhầm Kẹo Được Trúc Mã Cứu

Chương 5: Làm dịu giúp anh



Edit: Lúii

Beta: Khang Vy

Anh rất thích những lời Cảnh Toàn Tử nói, nó cứ như chiếc bánh ngọt từ trên trời rơi xuống vậy.

Cô vẫn còn ngây người "a" lên một tiếng.

"A cái gì, hửm." Hầu kết Lý Tư Lạc khẽ động, tiếng cười trầm thấp vang lên, anh ngậm lấy vành tai cô, bàn tay lớn nắm lấy bàn tay bé nhỏ của cô đặt lên côn th*t, chậm rãi dụ dỗ.

"Giúp tớ một chút... được không?"

Lỗ tai Cảnh Toàn Tử nhạy cảm, cô hơi tránh môi của anh, lại bị anh nhích theo cắn một cái, vành tai lập tức cảm thấy ướt ướt.

Lỗ tai ướt dầm dề rồi.

Cảnh Toàn Tử đỏ mặt, cảm xúc phía dưới quá chân thật, cây gậy nóng bỏng cứng rắn và cái kích cỡ đáng sợ kia, lòng bàn tay cô cảm thấy dính dính.

Cô cụp mắt nhìn lướt qua, làn da trắng nõn của cô đối lập với màu của côn th*t.

Lý Tư Lạc chôn đầu ở trên vai cô, dùng tay bao bọc lấy tay cô rồi chậm rãi di chuyển, anh rên rỉ hừ hai tiếng, mẹ nó, thật sự muốn mạng của anh mà.

"Gọi tên tớ đi." Hai tai anh cũng đỏ bừng, giọng nói nhanh hơn, anh sợ để lộ dục vọng của mình sẽ dọa cô chạy mất.

Phòng Lý Tư Lạc rất tối, chỉ có chút ánh sáng từ đèn ngủ đầu giường, tuy thế, họ vẫn thấy rõ được đối phương, tim cô gái nhỏ đập loạn lên như sắp nổ tung.

Cả người anh nóng bừng, hơi thở ấm phả vào vai cô, làm cô tê dại.

Khoảng cách gần như thế, họ có thể cảm nhận được hơi thở cả hai đang hòa quyện lại.

Cảnh Toàn Tử nuốt nước miếng, nhẹ giọng: "... Tại sao, không làm chuyện đó với tớ?"

Nếu làm tình, họ sẽ thoải mái hơn, anh sẽ bớt khó chịu hơn.

Động tác Lý Tư Lạc hơi dừng lại, ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn vào đôi mắt cô, anh không biết nên cười cô ngốc hay không đây.

"Cậu thích tớ thật sao?"

Miệng nói nhưng tay vẫn tiếp tục không dừng lại.

Cảnh Toàn Tử nhắm mắt không dám nhìn, gật đầu.

"Cậu... cậu nhanh lên một chút!"

"Lần sau, lần sau cậu không có cơ hội chạy đâu."

Bên tai cô truyền đến tiếng nói quen thuộc, ngay sau đó môi lại bị anh chiếm lấy.

Đối phương nhanh nhẹn cạy miệng cô ra, lưỡi đảo quanh khoang miệng cô.

Động tác nhanh nhẹn dứt khoát, cô không thể làm gì ngoài bị động thừa nhận nụ hôn bá đạo của Lý Tư Lạc.

Cường thế, bá đạo, chiếm hữu tuyệt đối.

Cô không biết rằng, anh vẫn còn che giấu dụng vọng với cô.

Có lẽ, sau này cô sẽ hiểu rõ nó.

Lý Tư Lạc nắm tay cô kéo nhẹ về phía mình, không cho cô từ chối, từng chút từng chút chiếm lấy cô không lưu tình.

"Lúc nãy thoải mái không?"

Lòng bàn tay cô ươn ướt, thân mật dán lên cây gậy của anh, cọ xát, tê dại, nóng bỏng.

Động tác của anh không theo quy luật, càng lúc càng mạnh, bên trên cũng mạnh mẽ hôn cô, động tác vội vàng như sợ cô vụt mất vậy.

hoa huy*t ướt át phun ra chút dịch.

"..."

Lý Tư Lạc khàn khàn: "Nói chuyện đi."

Anh nhẹ nhàng bóp cổ cô, chỉ nghe thấy tiếng nói nhỏ phát ra từ môi khi cả hai đang triền miên.

"Ưm, Lý Tư Lạc, cậu phiền quá đó."

"Tớ rất thích cậu..."

Chớp mắt một cái, đầu óc Lý Tư Lạc trống rỗng.

Lòng bàn tay, quần áo của cô đều bị tinh dịch của anh bắn lên.