Angle Vs Shark [Đồng Nhân Conan]

Chương 23



Đêm đen mau đến, ánh trăng tà treo trên đỉnh trời. Chú mèo đen lười nhác tựa ở góc nhà. Tất cả mọi thứ đều hiện lên vẻ yên tĩnh khác thường... Ran cất từng bước đi nặng nề trên con đường, lòng bàn tay gắt gao nắm chặt trong túi quần, trong lòng tràn đầy chua sót. Nàng liếc qua di động, tin nhắn chói mắt tựa như một thanh đao mũi nhọn hung hăng khoét lên trái tim của nàng: "Tôn kính tiểu thư FBI, tối nay sẽ là thời điểm chấm dứt chuyện chúng ta. Ta ở tại khách sạn chờ ngài đến. Sherry."

Sherry sao, Ran cười khổ một chút. Nàng biết, người FBI đã sớm được tin kế hoạch của tổ chức, nên đã mai phục ở xung quanh khách sạn, chuẩn bị đem tổ chức và những người khác một lưới bắt hết, mà nhiệm vụ của nàng rất đơn giản, chính là thân thủ giải quyết nhân vật trung tâm của tổ chức - Sherry. Không có những người khác quấy rầy, tối nay chính là nàng cùng nàng mặt đối mặt chiến đấu.

Phía trước là thân ảnh thon dài hiện ra trước mắt Ran, Ran dừng lại cước bộ, chằm chằm nhìn người quen thuộc trước mắt. Shiho nhìn phía trước hình bóng Ran tiến tới, gắt gao cắn môi, hung hăng áp chế đáy lòng tưởng nhớ.

"Ai..."

Ran không khỏi khẽ lẩm bẩm.

Shiho bừng tỉnh, như không nghe thấy, nàng hơi hơi nhếch lên khóe miệng: "Chào, không hổ là FBI, rất đúng giờ."

"Ai...Sherry, hôm nay ngươi trốn không thoát đâu."

Ran thu hồi tất cả cảm xúc, lạnh lùng nhìn Shiho.

"Nga, phải không?"

Shiho khiêu khiêu lông mi: "Xem ra ngươi rất tự tin a. Ha ha, như vậy, trước khi ngươi bắt ta, ta trước đưa cho ngươi một món lễ vật đi."

Shiho mở ra phía sau cửa xe, hai người hôn mê theo từ trong xe bị ngã ra.

"Ba, mẹ?!"

Sau khi Ran thấy rõ ràng hai người kia không khỏi sợ hãi kêu ra tiếng. Trong mắt của nàng bỗng nổi lên lửa giận: "Sherry, ngươi đến tột cùng muốn làm gì?"

Shiho không thèm để ý mà nở nụ cười: "Làm gì? Ran tiểu thư, chỉ số IQ của ngươi là bị thoái hóa sao? Thực rõ ràng, nể tình chúng ta đã từng là bằng hữu, ta sẽ không độc ác đến mức để ngươi một người ra đi."

Ran tầm mắt trở nên lạnh: "Sherry, đây là chuyện riêng của hai chúng ta, xin ngươi thả bọn hắn ra."

"Hả, ngươi là giảng điều kiện với ta sao?"

Shiho cười lạnh một chút: "Vậy ngươi cũng không khỏi quá ngây thơ rồi. Ngươi sẽ không nghĩ đến ta thật sự yêu ngươi đấy chứ? Hmm, ta đã nói rồi, ngươi bất quá là một cái cớ ta dùng để cự tuyệt Kudo thôi."

Shiho vừa nói xong những lời tàn nhẫn, vừa chậm rãi nâng lên súng chĩa vào vợ chồng Mori. Ran hít sâu một hơi, nàng thong thả nhưng đồng thời kiên quyết giơ súng lên, đem khẩu súng nhắm ngay trái tim Shiho. Shiho buộc chính mình không đi chú ý ánh mắt Ran thật sâu bi thương: "Thiên sứ của ta, tay của ngươi chính là đang run kìa! Ngươi cảm thấy được, súng của ngươi sẽ có máu của ta sao?"

Nói xong, nàng bóp cò súng. Ran nắm chặt súng, sau đó, theo như tiếng súng của Shiho vang lên trong tích tắc, hung hăng bóp cò. Shiho trong mắt hiện lên một tia ôn nhu, cuối cùng đã xong. Nàng hướng Ran lộ ra một cái mỉm cười thê lương mà xinh đẹp, dùng khẩu hình không tiếng động nói một câu. Sau đó thật mạnh ngã xuống đất.

"Không! Ai!"

Ran đột nhiên buông súng xuống, hướng Shiho chạy tới. Như thế nào lại như vậy, trong súng Shiho thế nhưng không có một viên đạn. Chính mình thật là khờ, như thế nào lại tin rằng Shiho sẽ giết cha mẹ mình.

"Ai! Tiểu Ai! Ngươi vì cái gì không né tránh? Ta không muốn ngươi chết!"

Ran gắt gao ôm lấy Shiho, lệ mãnh liệt rơi.

"Ai, ngươi tỉnh lại a! Lời ngươi nói vừa rồi chẳng lẽ không có ý nghĩa gì sao? Ngươi vì cái gì thích gạt ta, như vậy sẽ làm ta càng hận ngươi, ngươi tỉnh lại a, bằng không, ta sẽ không tha thứ cho ngươi."

Ran điên cuồng lay động Shiho, cũng không có ý thức được có người phía sau đi tới.

"Aiz, thật sự là hai đứa ngốc!"

Ám Dạ Miểu có chút nhếch khóe miệng, trong tay cầm một khúc gỗ dài, ra vẻ thật có lỗi nhìn Ran: "Ai, ta thế nhưng đánh hôn mê thiên sứ, tội quá a! Dù sao thì hai người cũng thật kì quái, còn muốn ta tới để giải quyết hậu quả, là BOSS như ta đây cũng đủ bi ai rồi. Sherry, lần này, ngươi là nợ ta một mạng."