Anh Chồng Khờ

Chương 202: Không ổn rồi!



Nội dung Chương có chứa hình ảnh Mà lúc này, Trần Hạo đã được Ngô Thành đưa tới tận cửa một cách cung kính.

"Cậu Trần, hy vọng cậu sẽ không chê trách, tính tình của Mạc Tiểu Nhiễm chính là như

vậy! Khi nào cậu rảnh, tôi sẽ mời cậu đi uống trà để xin lỗi!", Ngô Thành nói.

Trần Hạo cười: "Không sao! Chỉ cần có thể chứng minh tôi vô tội là được rồi!"

"Cậu Trần, để tôi tiễn cậu ra ngoài đại sảnh!"

Khi Ngô Thành đang lo lắng muốn tiễn người đi, một bóng dáng xinh đẹp vội vàng đi tới trước cửa. Nhìn thấy Trần Hạo, vẻ mặt của người đó thoáng giãn ra!. Truyện Việt Nam

“Trần đạL.Anh Trần, anh

không sao chứ!", hóa ra người vừa đến là Mễ Quả Quả.

Trần Hạo nói: "Không sao đâu. Tôi từng nghe trên mạng nói những cảnh sát của nước Hoa không có trách nhiệm lắm. Hôm nay tôi mới biết rằng đó đều là tin đồn nhảm! Nhìn biểu hiện ngày hôm nay, những người cảnh sát của nước Hoa chúng ta chính là những người bảo vệ luật pháp và trật tự xã hội tốt nhất thế giới!"

Nghe vậy, Ngô Thành lập tức toát mồ hôi lạnh.

Làm sao ông ta không nghe thấy sự mỉa mai trong lời nói

của Trần Hạo chứ? Trong lòng cố kìm nén cơn giận dữ đối với Mạc Tiểu Nhiễm, sau này ông ta quyết định kiểm soát quyền lợi của cô ta, thật sự là không thể tưởng tượng nổi!

Sau khi Mễ Quả Quả lạnh lùng liếc mắt nhìn Ngô Thành, cô ấy nói với Trần Hạo: "Anh không sao là tốt rồi! Tôi đưa anh đi!"

Trần Hạo mỉm cười, đi ra ngoài cùng Mễ Quả Quả: "Tại sao cô lại tới đây?"

"Mặc dù ông nội đã thông báo cho người phụ trách ớ đây nhưng ông ấy vẫn cám thấy lo

lắng. Tôi lại tình cờ ở gần, vì vậy Ông nội đã báo tôi đến xem!, Mễ Quả Quả nói.

Trần Hạo nghe thấy vậy thì gật đầu.

Ngô Thành ở phía sau nhìn thấy hai người rời đi, trong lòng lập tức ghi nhớ chuyện này.

Ông cụ Mễ đích thân gọi điện thoại đến thì cũng thôi đi, lại còn để cho cháu gái tự mình đến đây, điều này cho thấy nhà họ Mễ rất coi trọng Trần Hạo!

Trần Hạo này được nhiều người ca tụng như vậy, chẳng lẽ là con cháu của một nhân vật

lớn nào đó?

Dù thế nào đi nữa thì ông ta phải cảnh cáo Mạc Tiểu Nhiễm, nhất định không thể động đến người như vậy!

Khi Ngô Thành lo sợ đoán thân phận của Trần Hạo thì anh đã đi theo Mễ Quả Quả vào trong xe.

Mễ Quả Quả lái xe ra khỏi văn phòng, đi về phía tập đoàn Bạch Thị.

Trên đường đi, Mễ Quả Quả đã hỏi chuyện của hội giám định và thưởng thức pháp bảo lần trước.

"Trần đại sư, tôi nghe chú hai nói rằng lần trước anh đã tìm thấy một món pháp khí trong hội giám định và thưởng thức pháp bảo?", Mễ Quả Quả hỏi.

Trần Hạo gật đầu: "Là một món nửa pháp khí, tìm được cơ hội rồi sửa chữa mới có thể phát huy được uy lực thật sự của nó!"

Nghe đến đây, trong mắt Mễ Quả Quả hiện lên sự khó có thể diễn tả bằng lời, có ngạc nhiên, có thán phục và cả sự ngưỡng mộ không thể che giấu.

"Tôi biết tôi đẹp trai, nhưng cô đừng có nhìn tôi như vậy! Tôi là người đã có vợ!", Trần Hạo

mỉm cười, trêu.