Anh Dâu Nhỏ

Chương 1: Chồng em ấy không yêu em ấy



Anh dâu nhỏ lại bị ốm, tới nỗi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì mọi người trong nhà đều biết rõ trong lòng.

Tôi nhận lấy bát thuốc từ người giúp việc, bước lên tầng, đẩy cánh cửa phòng đang đóng kín.

Anh dâu nhỏ vẫn đang say ngủ, cuộn mình trong chăn bông như một bé mèo con, chỉ để lộ nửa khuôn mặt nhỏ nhắn. Đôi mày thanh tú khẽ chau lại, ngủ không yên ổn lắm.

Em thật sự rất gầy, ngay cả trong tư thế cuộn tròn nghiêng thân mình cũng chỉ phồng lên một chút dưới lớp chăn, dường như nhỏ bé hơn cả Omega. Từ góc độ của tôi chỉ có thể nhìn thấy gáy em, vết thương trên gáy nhô xương gầy gò bị gặm cắn sưng đỏ, thậm chí một vài vết còn đang rỉ máu.

Đúng vậy, em không phải là Omega mà chỉ là một Beta rất bình thường. Chẳng qua vì khuôn mặt quá đỗi xinh đẹp ấy mà em đã bị tên anh trai ham hư vinh giả nhân giả nghĩa của tôi lỡ cưới về nhà.

Tại sao lại không nhận ra anh dâu nhỏ là Beta? Đương nhiên vì tên anh trai cũng là Beta nhưng chính anh ta vẫn luôn khinh thường Beta, lại tự phụ tới mức không chịu làm thủ tục chứng thực nên mãi cho tới khi nhận giấy chứng nhận hôn nhân mới biết được người đẹp mà anh ta vẫn luôn theo đuổi chỉ là Beta. Đây vốn dĩ không phải là vấn đề nghiêm trọng, nếu giải thích rõ ràng và ngăn chặn tổn thất kịp thời là xong xuôi nhưng tên anh trai không chịu nhận lỗi vì quá sĩ diện. Vậy nên những ngày tháng sau hôn nhân anh ta luôn trút giận lên người anh dâu nhỏ, gây khó dễ và đay nghiến khắp mọi nơi.

Thật ra tôi không có định kiến gì về giới tính thứ hai, Omega cũng được, Beta cũng chẳng sao, tất cả đều chỉ là cái mác mà thôi. Mỗi người đều mang trong mình tâm hồn với những nét riêng biệt, ai cũng được yêu và có quyền được yêu, không một ai đáng bị vứt bỏ.

2.

Mãi cho tới lúc ăn tối anh dâu nhỏ mới bước từ trên tầng xuống. Dáng đi của em không được tự nhiên, hai chân run rẩy, chỉ có thể bám vào tay vịn cầu thang di chuyển từng bước nhỏ.

Cũng như tên anh trai, mẹ kế không có thiện cảm với anh dâu nhỏ. Thấy em vừa xuống là đập mạnh đũa lên bàn, buông hai câu châm chọc móc mỉa rồi đứng dậy trở về phòng, giây cuối còn mắng một câu xúi quẩy.

Anh dâu nhỏ chẳng nói một lời, hai mắt đỏ hoe, khi ngồi xuống ghế dường như động phải vào đâu đó. Em hít nhẹ một hơi, nhíu mày mím môi thích nghi trong chốc lát rồi mới gượng cười chào tôi. Tôi gật đầu coi như đáp lại rồi ngồi xuống, sau đó cứ ngồi bên bàn ăn chống cằm thản nhiên ngắm em ăn cơm.

Có lẽ tôi nhìn chằm chằm khiến em cảm thấy không được tự nhiên, chỉ ăn một bát cháo nhỏ rồi đặt thìa xuống, đứng dậy thu dọn bát đũa đi vào phòng bếp. Tôi mỉm cười đi qua đóng cánh cửa lùa bếp lại, ôm em vào lòng trong lúc em đang rửa bát. Tôi chạm vào em từng chút từng chút một dưới lớp áo mặc nhà mềm mại, từ xương quai xanh đến núm vú rồi men theo vòng eo mềm mại mảnh mai và sau đó trượt xuống cặp mông vểnh. Em ưỡn mình để mặc tôi làm loạn – đây là những gì em đã đồng ý với tôi.

Như vậy không có nghĩa là em phóng đãng vô độ, trái lại em rất ngoan ngoãn và trinh tiết. Trước kia dù biết tôi thích em với tư cách là người thừa kế, em cũng sẽ né tránh hoài nghi chưa từng gần gũi với tôi. Mà giờ đây cứ mỗi lần bị tôi giở trò lên cơn hứng thì em vẫn luôn mang dáng vẻ xấu hổ sắp khóc tới nơi. Không một ai biết toàn thân em ửng hồng quyến rũ với giọng nghẹn ngào nức nở cám dỗ tới chừng nào; cho dù vươn tay đẩy tôi ra cũng không khó chịu, ngược lại càng tình thú hơn rất nhiều.

Nhưng đã nhắc tới rồi thì cũng phải cảm ơn tên anh trai kém cỏi của tôi vì tất cả những điều này. Anh ta cậy vào việc mẹ anh ta leo lên được người bố tôi nên kiêu căng ngạo mạn đưa người tới casino đánh bạc thua trắng tay. Anh ta không dám nói cho mẹ anh ta và bố tôi, đành gọi điện thoại kêu khóc ầm ĩ đòi tiền anh dâu nhỏ.  Anh dâu nhỏ chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể cầu xin tôi với đôi mắt đỏ hoe, giống hệt bé thỏ con nhút nhát, rõ ràng vô cùng hoảng sợ nhưng vẫn tự mình chui vào hang sói, vừa đáng thương vừa oan ức.

Chỉ là con thỏ nổi nóng sẽ cắn người, nhưng rõ ràng anh dâu nhỏ còn yếu ớt hơn cả con thỏ, bị tôi dồn ép tới mức bực bội cũng chỉ đỏ mặt lắp bắp rặn ra một câu ngủ với tôi một lần. Tôi mỉm cười ngắm nhìn dáng vẻ liều chết đến cùng của em, đoán rằng nếu tôi thật sự ngủ cùng em, chắc chắn em sẽ quay lưng lại đối phó cho xong chuyện.

Vì vậy tôi thương lượng với em rằng không ngủ mà cho tôi chạm vào em vài lần được không. Có lẽ em không ngờ rằng tôi sẽ từ chối. Dù gì thường ngày tôi cũng vô cùng mặt dày vô liêm sỉ nên em sững người trong giây lát, sau đó ngu nga ngu ngơ hỏi tôi sờ bao nhiêu lần. Tôi chỉ cười hỏi lại em sờ hai lần cũng không mang thai được, vậy sờ bao nhiêu lần có vấn đề gì không.

Em hiểu ý tôi nhưng bất kể thế nào đi nữa em cũng chẳng còn đường lui để từ chối, chỉ có thể mím môi đồng ý, vành tai vốn trắng trẻo bỗng đỏ lên như rỉ máu.

3.

Anh dâu nhỏ vẫn luôn uống thuốc dưỡng thai nhưng bụng chẳng có chút động tĩnh nào. Ngực em nở ra thêm một chút, tất nhiên cũng không ngoại trừ khả năng là tay tôi xoa nắn khiến nó to hơn.

Nhưng dẫu sao em cũng chỉ là Beta nam, ngực có to hơn cũng vẫn là vú nhỏ, hình dáng không rõ ràng. Hơn nữa thân hình cũng gầy gò nên tôi càng hứng thú với cặp mông căng tròn của em. Vì vậy một tay tôi siết chặt eo em, tay còn lại luồn vào trong quần em xoa nắn hai bên thịt mông mềm mại.

Có lẽ xuất phát từ căng thẳng nên em kẹp chặt hai chân khủng khiếp, tôi vỗ hai phát coi như phạt em rồi một chân đẩy khoeo đầu gối của em, buộc em phải thả lỏng tách hai chân ra. Dường như em chần chừ trong chốc lát nhưng vẫn ngoan ngoãn thả lỏng người, nhũn eo dựa vào lòng tôi khiến tôi vô cùng thỏa mãn tiếp tục hành hạ da thịt mềm mịn của em, đột nhiên phát hiện manh mối – trong hậu huyệt mềm ấm của em là một chiếc butt plug.

Tôi hứng thú gảy gảy vài cái. Anh dâu nhỏ khẽ rên một tiếng, cơ thể ngày càng mềm, cầm chiếc đĩa trong tay không chắc suýt nữa đánh vỡ.

“Anh ta nhét vào à?” Tôi vẫn không quên rằng đang yêu đương vụng trộm, cúi đầu ghé sát tai em nhỏ giọng hỏi.

“Anh tự nhét…” Dái tai trắng trẻo của anh dâu nhỏ lại ửng đỏ lên, em cúi đầu giải thích có chút khó khăn, “Anh muốn, muốn có con.”

Anh dâu nhỏ vừa ngoan vừa ngây thơ, tới bây giờ vẫn ảo tưởng rằng có con là tên anh trai có thể đối xử với em tốt hơn một chút. Tôi cũng chẳng đành lòng nói em biết sự thật rằng chỉ cần em vẫn còn là Beta thì chồng em sẽ không bao giờ có thể yêu em.