Anh Dâu Nhỏ

Chương 4: “Anh cảm thấy em để ý điều đó?”



10.

Hầu hết quyền lợi gia tộc qua lại đều do tôi đại diện, vì vậy trong suốt bữa tiệc tối tôi bận rộn xã giao, hoàn toàn không thể phân thân tới trông nom anh dâu nhỏ được.

Vốn tưởng rằng tên anh trai sẽ biết chừng mực, chí ít cũng phải ra vẻ một chút nhưng rõ ràng tôi đã đánh giá anh ta quá cao.

Khoảnh khắc tôi nhận ra hội trường đang náo loạn, đứng từ tầng trên nhìn xuống giữa đám đông là thấy ngay anh dâu nhỏ che nửa khuôn mặt đang bị người khác lôi kéo và tên anh trai đang đứng bên cạnh, dửng dưng như thể mọi chuyện không hề liên quan tới mình.

Tôi nhíu mày, nói xin lỗi với người đối diện rồi chạy một mạch xuống tầng dưới.

Khi tôi rẽ đám đông chen lên phía trước, anh dâu nhỏ sắp bị một tên Alpha khác kéo đi, tôi vội vàng bước tới ôm em vào lòng.

Mọi người bàn tán xôn xao. Phải mất một lúc lâu tôi mới hiểu rõ câu chuyện từ đầu đến cuối. Hóa ra những người này hoàn toàn không biết anh dâu nhỏ là vợ chính thức mà tên anh trai cưới về, chỉ nghĩ rằng em là người tình nhỏ. Xem ra bọn họ đã làm một cuộc trao đổi người tình để gia tăng chút vui vẻ, không đáng để anh dâu nhỏ làm loạn tới vậy, cho dù tên anh trai đánh em thì cũng là đáng đời em. Truyện Kiếm Hiệp

Tim tôi đau nhói vì giận dữ, thở ra hít vào hồi lâu cũng chẳng thể nguôi ngoai, chỉ có thể ôm anh dâu nhỏ vào lòng, vỗ lưng em an ủi mà bản thân mình cũng cố gắng bình tĩnh lại.

“Bọn mày mập mờ với nhau đúng không?” Không đợi tôi nói gì, tên anh trai đã mở miệng chế nhạo.

“Mày đã bò lên giường nó lâu rồi phải không?”

“Mày thiếu đàn ông thế à, ngoài miệng nói muốn sinh con cho tao mà sau lưng lại dụ dỗ người khác có đúng không?”

Trong lúc nói chuyện, anh ta cố kéo anh dâu nhỏ trong vòng tay tôi ra ngoài. Tất nhiên tôi sẽ không buông tay nên gã điên khùng trước mắt đẩy mạnh tôi ra.

Chắc hẳn cơn giận dữ lên đến đỉnh điểm rồi cuối cùng sẽ lắng xuống. Tôi bình tĩnh lại che chở anh dâu nhỏ, lùi về phía sau hai bước, pheromone hung hãn bùng nổ trong không gian nho nhỏ trong tích tắc.

Đương nhiên tên anh trai không thể chống lại sự áp chế đến từ pheromone của Alpha thượng lưu. Anh ta ngồi phịch xuống đất càu nhàu rồi đưa mắt về phía tôi, buông lời giễu cợt: “Mày cũng khá đấy, chướng mắt Omega một phát là chơi anh –”

Vệ sĩ kịp thời bịt kín miệng anh ta khi tôi ra hiệu. Nếu trước kia anh ta không chịu thừa nhận anh dâu nhỏ là vợ mình thì bây giờ cũng không nhất thiết phải nói ra để mọi người khỏi ngại ngùng. Nếu anh ta sẵn sàng gây chuyện tôi sẽ theo tới cùng, chỉ cần không tiết lộ danh tính của anh dâu nhỏ. Một khi chuyện này phát tán ra ngo, to tát lắm cũng chỉ là hai thằng con trai đáng thất vọng nhà họ Phó tranh giành một Beta mà thôi.

Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, âu cũng khó mà trách.

Nhà họ Phó trong giới vẫn có sức uy hiếp, từ khi tôi phóng pheromone, cả đại sảnh lạnh ngắt như tờ. Tên anh trai cuối cùng cũng bị vệ sĩ kéo đi, trợ lý cẩn thận hỏi tôi xem giải quyết như thế nào, tôi nói để lại một câu là được.

Sau khi xử lý xong xuôi mọi chuyện, tôi mang theo chút áy náy phần nào, cúi đầu xin lỗi về phía mọi người.

“Chó điên cắn người thôi, mọi người cứ tiếp tục.”

11.

Trên suốt quãng đường về anh dâu nhỏ không hé miệng nói một lời mà chỉ vùi đầu vào lòng ngực tôi, nước mắt thấm ướt đẫm một mảng ngực áo tôi, bờ vai không thôi, tay vẫn luôn siết chặt góc áo tôi và đầu ngón tay trở nên trắng bệch.

Tôi khẽ thở dài, trước tiên dẫn em rời khỏi hội trường, tới khi đưa em lên xe em mới miễn cưỡng buông tay.

Tôi không đưa em về nhà cũ mà tới một căn chung cư đứng tên tôi. Thi thoảng tôi sẽ ở đây nếu công ti có việc bận, người giúp việc vẫn tới dọn dẹp định kì, vô cùng sạch sẽ.

Về đến nhà anh dâu nhỏ đã nín khóc, đôi khi không kiềm chế được sẽ thút thít nấc lên một tiếng. Tôi đỗ xe cẩn thận rồi nghiêng đầu nhìn em, gương mặt trước đó được trang điểm tinh xảo của em giờ đây loang lổ y hệt một con mèo nhỏ.

Dường như em cảm nhận được ánh nhìn của tôi, ngượng nghịu quay đầu đi chỗ khác. Tôi rút một tờ khăn ướt lau mặt cho em, em khẽ giãy giụa nhưng không tránh nổi, ngước mắt nhìn tôi đầy sợ sệt, thì thầm hỏi một câu: “Có phải anh đã làm phiền em không?”

Khóe mắt em vương sắc đỏ nhạt, ánh mắt dịu yên ấy khảm sâu vào tim tôi.

Anh dâu nhỏ của tôi sao lại ngoan tới vậy chứ?

“Anh cảm thấy em để ý điều đó?” Tôi xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của em hỏi lại.

“Ừm”, em khẽ lùi về sau, còn nói thêm một câu xin lỗi.

Tôi hiểu ý em, không muốn tranh luận với em về vấn đề vô nghĩa này, mở cửa xe đi vòng tới bên em định bế em lên. Bây giờ em cũng biết thẹn thùng không chịu để cho tôi ôm, nhắm mắt đưa chân ngoan ngoãn đi theo tôi.

Tôi không biết nên làm gì với em. Về tới nhà, tôi dùng túi chườm đá xử lý bên mặt đỏ đang sưng nhẹ lên của em, tăng nhiệt độ bình nóng lạnh và chuẩn bị quần áo mới cho em thay sau khi tắm rửa rồi mới quay vào phòng bếp rót cho mình một cốc nước.

Song, cho tới khi tôi cầm cốc nước bước ra ngoài, anh dâu nhỏ vẫn đang ngồi trên sofa, thấy tôi tiến tới liền cảm thấy có chút e ngại và bất an. Tôi biết em đang lo lắng điều gì, cố tình trêu chọc em: “Anh dâu nhỏ đang chờ em tắm cùng sao?”

Trong giây lát tôi thấy khuôn mặt em đỏ bừng, hoảng sợ lắc đầu rồi ôm quần áo chạy vào phòng tắm.