Ánh Dương Sáng Ngời

Chương 1: Giới thiệu, lưu ý và mở đầu



Đây là lần đầu mình đăng tiểu thuyết, và viết thể loại này nên có gì thiếu sót mong mọi người góp ý. Thực ra do thời gian hè rảnh rỗi không có gì làm nên viết để chơi, giải toả tâm trạng thôi. Bản thân mình cũng không có giỏi văn lắm vì mình học ban A:,) Nhưng mà mình lại rất mê truyện nên hôm nay đú đởn thử xem như nào

Một số lưu ý nhỏ trước khi bắt đầu:

Truyện lấy bối cảnh ở tỉnh Nam Định, Việt Nam. Mình ở TP Nam Định nên viết ở đây sẽ dễ nói hơn, ai cùng quê không nè

Để gần gũi thì sẽ có một số câu chửi tục của nhân vật, mình sẽ viết tắt, hoặc thay bằng dấu *

Mình viết cho vui nhưng cũng như các tác giả khác, mình không hề muốn truyện mình bị đạo nhái, ăn cắp đâu. Mong các bạn không tự ý lấy truyện của mình nhé. Nếu gặp trường hợp như trên mình sẽ report mạnh đấy

Truyện có thể có những chi tiết liên quan đến idol hay các char trong manga, anime,... nên ai không thích thì có thể lướt qua. Thực ra mình là một người khá thích đọc manga và anime xong nhận chồng á:33 Không biết có ai ở đây như mình không nhỉ:))

Truyện được viết vào ngày 11/5/2023 và chỉ có trên Mangatoon, mình đang suy nghĩ việc có nên đăng lên ******* nữa hay không. Nhưng mình sẽ đăng muộn hơn vì tại mình đang dở bộ truyện chat kia. Khéo cuối hè mới đăng được ý

Nhân vật, cốt truyện, bối cảnh đều do mình tự nghĩ ra nha nên mong không ai kêu mình đạo nhái... Nhiều người có thể có lối viết giống nhau mà. Thực ra trước đấy mình cũng đọc khá nhiều manhua và manhwa, tiểu thuyết ngôn tình Việt Nam nên có thể sẽ bị “nhiễm” 1 chút thì các bạn thông cảm nhé

Nếu có thắc mắc gì về nhân vật hay muốn phân tích sâu, kĩ hơn nhân vật thì có thể cmt nhé. Mình sẽ tổng hợp trả lời ở 1 chương ngoại truyện

Mình là Thanh Abilene. Lúc đầu chưa nghĩ ra và dùng bút danh này nên mới đặt khác. Không phải giả mạo hay đạo nhái gì đâu nhé

Cuối cùng cảm ơn mọi người đã đón nhận tác phẩm gần như là đầu tay này:33

Vào nè...

Tôi đang hì hục đạp con xe bám đầy bụi, lao như bay đến trường. Chết thật, còn có 5 phút nữa là bị ghi tên rồi. Tôi vẫn chưa biết mặt mũi, tính tình cô giáo chủ nhiệm ra sao do buổi trước có người trông hộ, sợ phải nghe chửi hết tiết thôi. Khổ nỗi, do trường cấp hai gần nhà, đạp xe có 5 phút là tới nên tôi chả bao giờ đi học sớm cả... Một phần là do dậy sớm buồn ngủ bỏ mẹ. Hai là do tôi chưa có bạn nên đến lớp sớm tôi cũng chả biết làm gì cả. Đa phần là do chúng nó quen nhau từ trước rồi nên tôi cũng chả rảnh mà xen vào làm gì và tôi cũng rất yếu mấy cái kĩ năng giao tiếp, đúng hơn là không biết cách kết bạn. Khổ nỗi mấy đứa tôi thân đều học khác trường rồi, anh em mỗi người một ngả. Cuộc sống cấp 3 đầy rắc rối phức tạp này của tôi chỉ mới bắt đầu thôi.

Đạp đến trước cổng trường, tôi thấy không ổn rồi. Cổng trường sắp khép lại. Thôi bỏ mẹ rồi, tôi tự nhủ quả này là đi toi rồi. Khéo còn bị nhớ mặt. Mới buổi thứ hai đến trường mà đã đi học muộn, không bị ghim mới lạ chứ

- Cô có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?

Thầy trưởng ban đạo đức đứng cạnh bác bảo vệ nghiêm giọng, nhìn tôi một cách đầy bực tức, chìa ra chiếc đồng hồ điện tử đang đeo trên tay. Này còn chết nữa, sao cái số tôi nó khổ thế này chứ. Trước khi vào trường này đương nhiên tôi đã được nghe danh trưởng ban đạo đức là một người vô cùng khó tính. Chúng nó còn kêu thầy dạy văn nên một khi đã chửi thì sốc văn hoá luôn đấy. Lạy chúa, cứu con.

- Dạ... 7 giờ 1 phút ạ

Tôi ấp úng trả lời, mặt cúi gằm, tim đập loạn xạ, nghĩ đạp cố nữa thêm được 1 phút có phải ngon không.

- Cô làm cái gì mà giờ mới đến trường. Ngày đầu tiên đi học đã đi muộn rồi. Lại còn muộn tận 11 phút, giáo viên chủ nhiệm không dặn cô là phải đến sớm hơn 10 phút trước trống à

Nghe đến câu đấy tôi như được đà, vội biện minh:

- Thưa thầy, buổi trước lớp em giáo viên chủ nhiệm nghỉ, có người trông hộ. Em không được thông báo gì hết nên trưởng 7 giờ mới vào như hôm tập trung lần trước

Có được lý do chính đáng tôi mừng lắm. Kiểu này chắc cũng giảm tội nhỉ

- Cô tên gì?

Úi gì vậy. Sao thầy vẫn ghi tên em vậy. Em nói thật mà. Tôi bất ngờ trước câu hỏi của thầy. Vẫn chưa thoát được sao. Tôi bèn nhẹ giọng:

- Phạm Ánh Dương 10A2 ạ

- Được rồi, vào lớp học đi. Cô mặc sai đồng phục trường

Lúc này tôi mới giật mình nhìn lại bộ quần áo mình đang mặc trên người. Đấy là đồng phục trường cũ. Do vứt lẫn với đống đồng phục mới và quen tay nên tôi đã lỡ mặc luôn bộ cũ. Trời ơi phải làm sao đây. Ngày đầu đến trường để học (hôm trước chỉ tập trung thôi chứ chưa học á) mà đen như chó vậy. Tôi thấy có điềm với năm học này của tôi lắm rồi. Tôi chào thầy trong cay đắng rồi hớt hải chạy một mạch lên lớp. Sân trường vắng tanh không một bóng người. Đi qua các dãy lớp học, các anh chị khối trên nhìn chằm chằm vào tôi khiến tôi hoang mang vc. Kiểu như mình thành tâm điểm của vũ trụ nhưng mà nó lạ lắm