Ảnh Hậu Giới Hắc Đạo Trọng Sinh

Chương 126: Hệ thống 007



Lâm Nhã Kỳ không hiểu, tiểu thuyết mà cô ta viết chính là bộ truyện sủng ngọt, nữ chính một đường đi lên đỉnh cao nhân sinh không gì cản được, sao lại còn phải nghịch tập để làm gì.

Hệ thống nhìn cô ta cảm thấy vô cùng ghét bỏ, không biết nó gặp phải cái vận phân chó gì mà phải trói buộc với người này. Nếu không phải do cô ta thì hiện tại nó vẫn còn đang trong thời kỳ nghỉ phép.

- Hiện tại cô không phải ở trong thế giới của một cuốn tiểu thuyết mà là một thế giới lớn bao gồm nhiều cuốn tiểu thuyết gộp thành. Nếu cô không thể đánh bại các nhân vật chính của những tiểu thuyết khác, khiến mình trở thành nữ chính duy nhất của thế giới này, vậy cô sẽ phải trở về thế giới thực. Nhưng mà tôi nhắc nhở cô một chút, ở thế giới thực thân xác cô đã bị hỏa thiêu rồi, chết trong tay một oán hồn. Có nghĩa là nếu cô thất bại trở về thế giới kia, cô cũng chỉ có thể làm một linh hồn vất vưởng mà thôi.

007 nhìn Lâm Nhã Kỳ đánh giá cô ta từ trong ra ngoài. Có một điều mà nó không nói cho cô ta biết, sở dĩ thế giới này bị phá vỡ kết cấu, khiến cho vô số quyển tiểu thuyết nhập lại với nhau là bởi vì oán hồn đã giết chết cô ta chính là một linh hồn trong thế giới tiểu thuyết bị thoát ra ngoài. Hơn nữa oán khí của người đó quá lớn, lớn đến mức khiến thế giới này hỗn loạn.

Vậy cho nên Lâm Nhã Kỳ phải chịu trách nhiệm cho việc này, ai bảo cô ta cho rằng mình là một tác giả muốn viết cái gì thì viết, cũng không nhìn xem nó có logic hay không. Nhân vật kia dù chỉ là một nhân vật phụ nhưng cô ấy có bản lĩnh thế nào, vậy mà lại để cô ấy chết một cách lãng nhách như thế.

Một sát thủ hàng đầu lại không cảm nhận được nguy hiểm cận kề, còn chết trong tay một đứa trẻ 10 tuổi, một đứa trẻ bình thường không thể bình thường hơn. Mà đứa trẻ đó lại còn là vì một quả bóng bóng mà đồng ý lời của người lạ, cầm cái ống tiêm không biết là gì đi tiêm vào người khác, thử hỏi trên đời có đứa trẻ nào dám làm như vậy không.

Một cái chết như vậy bảo sao mà cô gái đó không oán hận, không sinh ra nghi ngờ. Chính bởi vì trước khi chết cô gái đó không cam lòng, cho nên linh hồn mới có thể rời khỏi thế giới tiểu thuyết, lại vô tình biết được bản chất của thế giới mình đã sống, oán khí ngập trời, hận thù chồng chất cỡ nào mới có thể sinh ra một trận cuồng phong khiến đất trời điên đảo như vậy.

Có trời mới biết lúc đó hệ thống chủ trong thế giới của nó đồng loạt bị chấn động, không gian xuất hiện vết nứt, khiến cho tất cả hệ thống con là bọn nó bị hệ thống chủ thần cưỡng bức kéo về, nhận lệnh đi vá lại các vết nứt không gian. Nhưng mà cả chủ thần cũng lâm vào ngủ đông thì hệ thống nhỏ bé bọn nó làm sao chữa được. Vậy cho nên sau khi kiểm tra phát hiện ra nguồn cơn, bọn nó quyết định phải lôi kẻ đã gây chuyện đến đây, kẻ nào đầu xỏ gây ra tội kẻ đó phải giải quyết, một hồi rút thăm nó dẫm phải vận phân chó nên phải lãnh nhiệm vụ này.

Cô ta phải chấn chỉnh lại thế giới để nó trở thành một thể duy nhất, chỉ xoay quanh một nhân vật chính là cô ta. Bằng không một thế giới với quá nhiều nhân vật chính sẽ vô cùng hỗn loạn sẽ dẫn đến toàn bộ thế giới tiểu thuyết sẽ nổ tung, như vậy cho dù là chủ thần hay bọn họ đều sẽ tan thành cát bụi.

Lâm Nhã Kỳ trải qua vô số kích thích từ khi biết mình chết đi sống lại, rồi còn cả cái hệ thống này nữa khiến cho cô ta không thể nào tưởng tượng nỗi nhưng lại vô cùng kích động. Hiện tại cho dù cô ta đang ở trong thế giới nào cũng chẳng còn quan trọng nữa rồi, chỉ cần cô ta có thể sống sót là được, hơn nữa cô ta còn là một tác giả tiểu thuyết, sống trong thế giới này chẳng khác nào như cá gặp nước, không lo không thể trở thành trung tâm của thế giới này.

- Vậy mày muốn tao làm gì?

- Cô phải tiếp cận tất cả các nam chính, nam phụ khiến bọn họ yêu mình, sau đó giúp cô từng bước trở thành nữ hoàng của thế giới này, khiến cho ngàn vạn người nguyện ý quỳ dưới làn váy của cô, đưa cô trở thành trung tâm của vũ trụ. Quá trình công lược sẽ bắt đầu từ thế giới bộ truyện mà cô đang viết dang dở, nếu cô đồng ký mời lăn tay vào màn hình.

Lâm Nhã Kỳ vừa nghe hệ thống nói trong đầu cô ta liền tượng tượng tất cả đàn ông ưu tú trên đời này đều quỳ dưới chân cô ta khiến cô ta cực kỳ phấn khích, đột nhiên cô ta mới sực nhớ ra vội vàng hỏi hệ thống.

- Tôi xuyên qua đây vậy có thể kế thừa những kỹ năng của nữ chính hay không.

Phải biết nữ chính cô ta thiết lập là một nữ cường, bởi vì nữ chính cường đại nên mới có thể thu hút cái nhìn của nam chính ngay từ lần gặp đầu tiên.

- Tạm thời cô chỉ có thể được cung cấp một vài kỹ năng, nhưng chỉ cần cô hấp thụ được càng nhiều hào quang của nhân vật chính thì sẽ nhận được càng nhiều kỹ năng. Không những có thể hoàn toàn trở thành một với nữ chính trong tiểu thuyết này, còn có thể đoạt đi kỹ năng của những nhân vật nữ chính hay nữ phụ mà cô đánh bại.

Lâm Nhã Kỳ nghe thấy vậy ánh mắt loé lên sự tham lam không chút che giấu, không hề do dự lập tức đưa tay lăn dấu trên màn hình. Kể từ giờ phút này trở đi cô ta muốn sống một cuộc đời thật toả sáng, có bàn tay vàng của hệ thống cô ta sẽ viết ra một bộ tiểu thuyết dành riêng cho chính mình, giẫm đạp tất cả những kẻ khác dưới chân. Lâm Nhã Kỳ nở một nụ cười, thật đúng là nên cảm ơn con ma kia nếu không có nó sao cô ta có thể xuyên đến một nơi tột đẹp như thế này chứ.