Ảnh Hậu Này Không Ổn Lắm

Chương 1



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Liên hoan phim GNA ở Pháp được khai mạc vào giữa tháng 5 năm 2017, chiếc máy bay đã cất cánh từ nội thành Vân Uyên trước lễ khai mạc ba ngày và đã đáp cánh xuống Paris, Pháp sau mười hai giờ. Mỗi người ngồi trên máy bay này đều đã trải qua một năm bốn tháng chung sống với nhau, dù chưa hiểu rõ nhưng ít nhiều cũng biết được tên riêng của đối phương.

Chiếc máy bay được bao bởi tổ kịch phim Trung Quốc 《Thế Giới Hoàn Toàn Mới》, lần này 《Thế Giới Hoàn Toàn Mới 》được vào vòng của Liên hoan phim quốc tế GNA tổng có bảy giải thưởng bao gồm nữ chính xuất sắc nhất, nam chính xuất sắc nhất, đạo diễn xuất sắc nhất, biên kịch xuất sắc nhất,... đạo diễn Cố Thăng và nữ chính Ngụy Thanh Hàn phải đảm nhiệm vai trò khách mời lên trao giải. Lần này phòng vé đã đoạt giải đứng đầu doanh thu của năm 2016, tâm trạng của đạo diễn Cố rất tốt nên thẳng tay bao cả máy bay để tham dự.

Ngụy Thanh Hàn thức dậy sau khi đã ngủ trên máy bay mười mấy tiếng, tháo bịt mắt xuống rồi yên lặng nhìn mây bay ngoài cửa sổ, trợ lý bên cạnh - Quản Tư Nguyên theo cô được hai năm đương nhiên hiểu được tính cách của cô thế nào, anh cũng không nói lời nào mà xoay người nói với tiếp viên hàng không muốn một ly nước ấm. Ngụy Thanh Hàn sau khi ngủ dậy sẽ không nói lời nào mà uống một ly nước ấm, đường huyết của cô rất thấp nên khi nói sẽ choáng váng cả đầu chứ không phải là tính tiểu thư hay gì cả.

Ngụy Thanh Hàn sờ cổ tay phải của bản thân rồi cố nhấc chân phải không còn bao nhiêu sức lực lên, tiến độ hồi phục rất khả quan nhưng khi đi lại vẫn sẽ cảm thấy đau nhức. Cô lại sờ phần xương sườn, cũng may là vẫn không tệ lắm, trời có đổ mưa cũng sẽ không quá đau đớn. Cô cúi đầu rồi nhẹ giọng thở dài, mắt thấy thời gian còn sớm nên cũng chưa muốn thay giày, tay khẽ nâng đầu rồi ngây ngốc nhìn lưng ghế phía trước.

Ngụy Thanh Hàn sinh ra đã có khí chất thanh thoát lạnh lùng, trên mặt mũi cũng chỉ có mỗi sự hờ hững, chỉ hơi nhíu mày chút thôi cũng trông vừa nghiêm túc vừa dữ dằn. Cô rất xinh đẹp, đẹp như tuyết mãi không tan trên núi tuyết, nếu không đáng tin thì chỉ có thể nhìn chứ không thể chạm vào. Cô không thích cười, người bên ngoài cũng tự nhiên cho rằng cô là ngự tỷ lạnh lùng cao sang khó gần đến mức nào, thêm nữa là cô cao một mét bảy mươi lăm nên cũng không hề thấp khi được đặt lên bàn cân với những cô gái khác, điều này càng làm cho điều đó nằm ngoài tầm với hơn.

Ngụy Thanh Hàn thở dài, cô cũng biết đây sẽ là lần cuối cùng cô đến lễ trao trong ít nhất ba năm rồi, ba năm nay đừng nói là lễ liên hoan phim quốc tế, có là liên hoan phim trong nước thì cô cũng chẳng lên, dù cho có là khách mời trao giải cũng sẽ từ chối.

Cô đã dừng hoạt động và muốn đổi nghề rồi, tuy nói không rời khỏi vòng giải trí nhưng cũng không khác việc đó là bao, một diễn viên không đi diễn thì cô cũng đồng ý với việc không còn trong vòng nữa rồi, đây là theo hiểu biết của Ngụy Thanh Hàn, nhưng không phải ai cũng hiểu theo cách mà cô nghĩ.

Với người hâm mộ mà nói thì Ngụy Thanh Hàn chính là Ngụy Thanh Hàn, cô chỉ nói dừng hoạt động chứ chưa nói rời khỏi giới giải trí, cô nói cô muốn chuyển nghề sang làm đạo diễn, vậy cho dù cô là ảnh hậu Ngụy hay đạo diễn Ngụy thì cũng đều là Ngụy Thanh Hàn của bọn tôi, bạn bè, trợ lý và gia đình Ngụy Thanh Hàn cũng có suy nghĩ giống vậy.

Nhưng mà cô cũng hơi tiếc nuối.

Cô là người ngoài lạnh trong nóng, tuy rằng bình thường thoạt nhìn qua có chút không đồng điệu nhưng dù sao cũng là người có tâm tư tinh tế, cô không nói thì người bên ngoài cũng khó mà nhìn ra. 《Thế Giới Hoàn Toàn Mới 》 từng không phải bộ phim cuối cùng trong kế hoạch của Ngụy Thanh Hàn, khuôn mặt của cô không trang điểm thì rất nhỏ, kỹ thuật vững chắc nhiều kinh nghiệm nhưng cô hiện tại chưa tốt nghiệp cái bằng thạc sĩ đạo diễn thì không có gì cả, cô chưa thích hợp để dừng hoạt động nhưng cô cũng không còn cách nào khác.

Ngụy Thanh Hàn là diễn viên nổi tiếng danh xứng với thực, trông mặt mà bắt hình dong là trừ thế thân cảnh lõa thể ra thì cái gì cũng là tự bản thân ra sức, lần này quay phim 《Thế Giới Hoàn Toàn Mới 》, trong lúc cô quay trận chiến trên ngựa thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn là bị ngã xuống khỏi lưng ngựa, cụ thể không thể nói rõ nhưng cú ngã vô cùng nguy trọng, phản ứng đầu tiên của cô chính là lấy tay bảo vệ khuôn mặt nên tay, chân, sườn phải và phía sau ót bị thương khá nghiêm trọng.

Nhưng về sau cô cũng rất khó có thể diễn lại, từ lúc rời khỏi bệnh viện thì cô đã biết cuộc sống diễn viên của mình đã có hồi kết rồi, nhưng cô vẫn kiên trì lấy trạng thái tốt nhất ra để quay xong 《Thế Giới Hoàn Toàn Mới 》, có thể đây thật sự là bộ phim cuối cùng của cô cho nên cô phải trân trọng nó.

Sau khi hoàn tất việc quay phim không lâu thì cô đã biết bản thân thật sự không thể diễn được nữa rồi, ít nhất là không thể trong vòng năm năm đổ lại.

Sự nghiệp của diễn viên dài bao lâu chứ? Cho dù có là Alpha trội thì nhiều nhất cũng chỉ kéo dài thêm được ba bốn năm, trừ đi năm năm ấy thì chỉ có thể thấp thỏm lo lắng việc cô có thể quay phim tiếp được nữa hay không.

Cô không thể chịu thua nhưng cô cũng muốn giữ lại chút tự trọng cuối cùng. Cô không đề cập một chữ đến chuyện bị thương, cô không chấp nhận tạo cp, không chấp nhận thương hại, dù cho có bị chửi là kỹ xảo biểu diễn tệ hại cũng không chấp nhận thương xót.

Chỉ đơn giản như thế thôi, cô cũng nói rất thẳng thắng là sẽ dừng hoạt động và chuyển nghề.

Không nói thêm một câu thừa thãi nào nữa.

Cô nay đã hai mươi sáu tuổi, con đường thuở xưa chậm rãi tiến đến phía trước mù mịt chỉ có mấy phút đồng hồ nhưng cô đã không thể kéo dài thêm được nữa rồi.

Nữ chính xuất sắc nhất ở Liên hoan phim quốc tế GNA là nguyện vọng của cô, đoạt được nhiều vinh quang ảnh hậu như vậy cũng tốt. Cô cũng muốn có được một vị trí, năm ngoái và năm kia đều đã lỡ mất dịp tốt, năm nay nếu lại không lấy được thì về sau thật sự không còn cơ hội nữa rồi.

Nghĩ tới đây thì cô lại thở dài.

Quản Tư Nguyên ở trên phi cơ không có chuyện gì làm, cầm ipad thỉnh thoảng che mặt cười, cười đến mức cả người Ngụy Thanh Hàn nổi hết da gà, nhìn qua trông không giống như đang xem phim, trên phi cơ lại không có tín hiệu mà cười cái gì thế, thằng nhóc xúi quẩy vô tâm này.

Suy nghĩ một lát thì Ngụy Thanh Hàn vốn một mực im lặng đã chịu mở cái miệng như được dát vàng ra.

Thanh Hàn: "Này này này, Tiểu Quản, làm gì đấy?"

Quản Tư Nguyên đang cười nghe thấy miệng dát vàng của Ngụy Thanh hàn mở ra nào dám chậm trễ, tắt màn hình cất gọn gàng rồi lấy nước, liếc mắt nhìn đồng hồ trên tay nói liền một mạch.

Tư Nguyên: "Ngụy tổng, còn một tiếng nữa phi cơ sẽ hạ cánh."

Quản Tư Nguyên là một Omega, dựa theo đánh giá của Ngụy Thanh Hàn với pheromones của cậu thì cậu ấy vẫn chưa đánh dấu, nhưng còn có người thích hay chưa thì hơi khó nói, gần đây mùi pheromones của cậu có chút ngọt nhưng không phải là mùi Ngụy Thanh Hàn thích.

Người quen đều biết ngụy Thanh Hàn có phần nham hiểm chứ không lạnh lùng như trên mặt biểu hiện, cô thích trêu chọc người, mà lúc này không có bạn bè thân thiết ở đây cãi lộn nên chỉ có mỗi Quản Tư Nguyên chịu trận.

Dù sao cô cũng rảnh rỗi không có chuyện gì làm.

Khóe môi của Ngụy Thanh Hàn giương lên độ cong xảo quyệt rồi thả lỏng cơ thể nằm dựa ra ghế, nửa người dựa vào tay vịn, giọng đang nói biến thành điệu hát dân gian.Quản Tư Nguyên vừa nhìn đã thấy da đầu tê rần, cái trạng thái này của Ngụy Thanh Hàn sao mà giống cái trạng thái ác ma thế!!!

Quản Tư Nguyên có thể làm sao nữa? Dù sao Ngụy Thanh Hàn cũng là bà chủ nên chỉ có cười theo, tuy rằng chỗ ngồi trên phi cơ lớn như vậy cũng cố gắng cách xa cô hết sức có thể.

Thanh Hàn: "Ơ kìa sao thế, mùi vị thế nào nhỉ, chắc cũng ngọt lắm ha."

Tư Nguyên: "Hả? Trên phi cơ có người ăn cái gì à, a a a a a."

Hiện tại Ngụy Thanh Hàn cuối cùng biết được sự khác biệt giữa biết diễn kịch và không biết rồi, biết diễn là sẽ như cô vậy, nhìn mặt đang cười nhưng chưa chắc đang vui, người bên ngoài nhìn vào chắc chắn không biết sâu bên trong nước mắt là biển rộng, chỉ thấy nụ cười miễn cưỡng giữ lấy âu sầu trong lòng không muốn kể ra. Còn không biết diễn kịch thì giống như Quản Tư Nguyên trước mắt vậy, ngoài miệng pha trò nhưng toàn bộ đều đã bị vạch trần trong ánh mắt.

Ngụy Thanh Hàn điều chỉnh tư thế xua tay vài cái.

Thanh Hàn: "Không nhập vai à tên nhóc xúi quẩy, cậu thích làm gì cũng được nhưng đừng có phát pheromones lung tung, nên kiềm chế lại một chút đi, trên phi cơ còn có một phần ba Alpha chưa đánh đấu đấy."

Tư Nguyên: "Bao gồm cả ngài à?"

Tính hướng của Quản Tư Nguyên lúc cao lúc thấp không có chừng mực, Ngụy Thanh Hàn hay nói giỡn nên biết giới hạn nhưng cũng cần phân biệt người. Quản Tư Nguyên đi theo cô hai năm đương nhiên hiểu được, nhưng xét cho cùng cũng chỉ là quan hệ chủ tớ, có một số quan hệ cần thời gian mới có thể hiểu được. Lời vừa rồi của Ngụy Thanh Hàn là thật tâm thật ý, chỉ là tông giọng nghe qua lại không giống như thế nữa khiến Quản Tư Nguyên cảm thấy bản thân bị cợt nhả thành bộ dạng trần truồng.

Biểu cảm của Ngụy Thanh Hàn rất nghiêm túc, trong mắt toàn là sương, dáng vẻ tươi cười trên khóe miệng vừa rồi đã không còn thấy tăm hơi, ảnh đế Cao nằm không cũng dính đạn đang nhắm mắt nghỉ ngơi phía sau bọn họ cũng chợt run rẩy trong giấc mộng.

Thanh Hàn: "Tiểu Quản."

Tư Nguyên: "Có, có thưa Ngụy tổng."

Thanh Hàn: "Câm miệng."

Tư Nguyên: "Dạ dạ dạ dạ dạ!"

Ngụy Thanh Hàn quyết định rồi, sau khi máy bay hạ cánh cô muốn đi tìm bà chị Chung Tư Lỵ, nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới Quản Tư Nguyên là trợ lý riêng của cô, lúc làm việc thì ở bên cạnh cô, không làm việc thì ở nhà, bà chị Chung một năm chắc cũng khó mà gặp được cái bản mặt của Quản Tư Nguyên, hơi sức đâu mà trông người hộ cô? Thế nhưng Ngụy Thanh Hàn mặc kệ, bờ vai cả bà chị Chung đột nhiên run lên, trong đầu xẹt qua một câu 'Tôi đúng là xui tám kiếp rồi' rồi vội vã lắc đầu, lạnh lùng nói với điện thoại trong tay: "Ừm ngại quá, em nói tiếp đi."

Chung Tư Lỵ ba mươi ba tuổi, Alpha xinh đẹp như hoa còn là người đại diện đi theo Ngụy Thanh Hàn nhiều năm và cùng cô trưởng thành. Nhưng hôm nay Chung Tư Lỵ giống như cái biệt danh của cô vậy, đã từ người đại diện quý giá biến thành bà chị già chuyện to chuyện nhỏ gì cũng phải để ý. Chung Tư Lỵ quả thật xinh đẹp như hoa, khuôn mặt của con lai trắng trẻo nõn nà trước mặt Ngụy Thanh hàn đây cũng chỉ có thể là bà chị già có thêm nhiều nếp nhăn trên trán!!!

Đứa nhóc xúi quẩy Ngụy Thanh Hàn cách xa ở ngoài nghìn dặm lúc này đang vươn vai còn không biết bà chị già đang còng lưng ra làm việc vì cô, kính râm trên tay đảo vòng quanh rồi đeo khẩu trang vào, không đội mũ vì não sau của cô tạm thời vẫn không thể chịu được áp lực lâu dài, làm chuyện gì cũng cần phải cẩn thận một chút.

Cô thay trang sức trang nhã, đây là sự tôn trọng cơ bản nhất với ống kính, không thay nữ trang thì khuôn mặt có vẻ nhỏ hơn. Lúc Cố Thăng đi ở bên cạnh cô còn đang cầm điện thoại tới, ngẩng đầu nhìn.

Cố Thăng: "Thanh Hàn, lát nữa cô cầm một cái bảng rồi trở về khách sạn trước đi, cô như thế."

Cố Thăng bình tĩnh lấy cùi chỏ chỉ vào cơ thể của ông ta.

Cố Thăng: "Không ổn lắm thì trước tiên cứ nghỉ ngơi đi, hai ngày nay không có chuyện gì đâu cô đừng hoảng nhé."

Thanh Hàn: "Hoảng gì đâu ạ, chân có chút đau thôi."

Đế giày cao của Ngụy Thanh Hàn không sợ chọc thủng mặt phẳng, gần đây cô ít khi đi giày cao gót hơn, nếu như không phải ngại vì hình tượng thì cô đã đem đôi dép duy nhất trên máy bay xuống để mang rồi.

Cố Thăng: "Vậy được, qua dịp này cô cứ đi theo đại đội đi, những chuyện khác cô cứ mặc kệ."

Thanh Hàn: "Vâng, thầy Cố."

Cố Thăng là đạo diễn phim trứ danh trong nước, năm nay có năm mươi tuổi và cũng là Alpha như Ngụy Thanh Hàn. Cố Thăng không chỉ là sư phụ của Ngụy Thanh Hàn, ông ấy còn là thạc sĩ hướng dẫn đứng đầu ở học viện sản xuất điện ảnh. Sau này đổi nghề thì Cố Thăng vẫn luôn hợp tác với cô, đây là ước định giữa hai người, bởi vì Cố Thăng già rồi cơ thể ăn không tiêu, ông cũng cần có một người hoàn toàn tin tưởng để bên cạnh có thể giúp đỡ ông.

Người này chính là Ngụy Thanh Hàn.

Từ rất xa Nguỵ Thanh Hàn đã thấy rất nhiều người tụ tập lại một chỗ ở trước cửa sân bay, từ xa đã có thể nghe được tiếng thét chói tai, thấy nòng súng dài của đám phóng viên như thế thì cô dứt khoát không đeo kính râm nữa.

Sau đó có lẽ không còn có thể nhìn thấy cảnh tượng như thế này nữa rồi, dù cho đã nhìn mười ba năm thì thế nào cũng không chán được.

Editor: tiết lộ tin nhắn phòng the của editỏ đoản mệnh và con ghệ beta giấu tên về cái tên của chiếc fic đầy drama =)))))))))





20:00PM-11.8.2022